81 Editor: Táo đỏ phố núi
"Đợi chút!" Vào lúc Tiếu Huyên sắp đi ra khỏi cánh cửa kia, Quý Xuyên lên tiếng.
“Quý tổng còn điều gì dặn dò?” Tiếu Huyên không quay đầu lại, chỉ hỏi như vậy.
82 Không thể nghi ngờ, cái nhìn vừa rồi của Tiếu Bảo Bối, chính là đang nói Tiếu Huyên.
Không đúng sao?
Lúc làm việc, mặc áo cổ thấp như vậy làm cái gì?
Chỉ hơi cúi người, không phải mọi thứ bên trong liền bị người ta nhìn thấy rõ ràng hết hay sao?
Cái đó có gì khác với tiểu thư sô pha (gái bán hoa) đang tranh nhau giành khách trong hộp đêm chứ?
"Tiếu Bảo Bối, cô thật không có phép tắc? Cũng dám nói đến trên đầu tôi như vậy? Thật đúng là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
83 Không thể nghi ngờ, cái nhìn vừa rồi của Tiếu Bảo Bối, chính là đang nói Tiếu Huyên.
Không đúng sao?
Lúc làm việc, mặc áo cổ thấp như vậy làm cái gì?
Chỉ hơi cúi người, không phải mọi thứ bên trong liền bị người ta nhìn thấy rõ ràng hết hay sao?
Cái đó có gì khác với tiểu thư sô pha (gái bán hoa) đang tranh nhau giành khách trong hộp đêm chứ?
"Tiếu Bảo Bối, cô thật không có phép tắc? Cũng dám nói đến trên đầu tôi như vậy? Thật đúng là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
84 Tiếu Huyên và Quý Xuyên đều đang nhìn Tiếu Bảo Bối.
Người trước thì phẫn nộ. Người còn lại thì nghi hoặc.
Bởi vì lời nói của Tiếu Bảo Bối, hình như không phải là cùng đề tài mà bọn họ đang nói chuyện.
85 Editor: Táo đỏ phố núi
Tiếu Huyên và Quý Xuyên đều đang nhìn Tiếu Bảo Bối.
Người trước thì phẫn nộ. Người còn lại thì nghi hoặc.
Bởi vì lời nói của Tiếu Bảo Bối, hình như không phải là cùng đề tài mà bọn họ đang nói chuyện.
86 Cuồng vọng của Kiều Trác Phàm, làm Tiếu Bảo Bối có chút không tiếp nhận được. Nhưng Tiếu Bảo Bối không thể không thừa nhận là, die;n da;n lee quy d. on Kiều Trác Phàm rất chuyên tâm, so với Quý Xuyên mỗi lần ở bên cạnh cô, cũng chưa từng chuyên tâm nhìn cô như thế, làm cho cô động tâm không ít.
87 Cuồng vọng của Kiều Trác Phàm, làm Tiếu Bảo Bối có chút không tiếp nhận được. Nhưng Tiếu Bảo Bối không thể không thừa nhận là, Kiều Trác Phàm rất chuyên tâm, so với Quý Xuyên mỗi lần ở bên cạnh cô, cũng chưa từng chuyên tâm nhìn cô như thế, làm cho cô động tâm không ít.
88 Cầu xin?
Tiếu Bảo Bối chưa bao giờ nghĩ tới, Quý Xuyên sẽ dùng từ này đối với cô.
Không lâu trước đó, cô vẫn luôn đi theo phía sau của người đàn ông này, yêu cầu anh ta quay đầu lại nhìn cô nhiều hơn một lần không phải cũng là điều vô cùng xa xỉ sao? Khi đó Quý Xuyên luôn luôn cao cao tại thượng.
89 Cầu xin?
Tiếu Bảo Bối chưa bao giờ nghĩ tới, Quý Xuyên sẽ dùng từ này đối với cô.
Không lâu trước đó, cô vẫn luôn đi theo phía sau của người đàn ông này, yêu cầu anh ta quay đầu lại nhìn cô nhiều hơn một lần không phải cũng là điều vô cùng xa xỉ sao? Khi đó Quý Xuyên luôn luôn cao cao tại thượng.
90 "Bảo Bối. . . "
Quý Xuyên kéo dài âm điệu, mang theo vẻ hết sức lấy lòng.
Hắn lúc này, cực kỳ giống với người cha hiền, đang dụ dỗ đứa con gái tùy hứng của mình.
91 "Bảo Bối. . . "
Quý Xuyên kéo dài âm điệu, mang theo vẻ hết sức lấy lòng.
Hắn lúc này, cực kỳ giống với người cha hiền, đang dụ dỗ đứa con gái tùy hứng của mình.
92
93 Editor: Táo đỏ phố núi
“Cô Tiếu à, cô có cảm thấy cuộc sống tân hôn của chúng ta có chút đơn điệu và nhàm chán không?”
Sau khi ăn cơm tối xong, Tiếu Bảo Bối lại ôm lấy chiếc gối ôm, lười biếng nằm trên ghế sô pha xem ti vi, sau đó thì nghe thấy sau lưng mình vang lên một giọng nói buồn chán như vậy.
94 Sân bay quốc tế
"Nhạc Dương, đã lâu không gặp. "
Quý Xuyên một thân tây trang màu xám bạc, tiến lên đón.
Tây trang được làm theo số đo, càng làm cho thân hình của hắn càng thêm thon dài.
95 Sân bay quốc tế
"Nhạc Dương, đã lâu không gặp. "
Quý Xuyên một thân tây trang màu xám bạc, tiến lên đón.
Tây trang được làm theo số đo, càng làm cho thân hình của hắn càng thêm thon dài.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15