Màn đêm như vậy, có một người phụ nữ tựa bên cửa sổ, chỉ mặc một bộ đồ ngủ đai đeo.
Chất vải từ tơ lụa, làm thần thái uyển chuyển của cô ta càng thêm mê người.
Khi gió đêm đột ngột thổi tới, thổi bay làn váy trên người cô ta, đường nét mê người từ xương quai xanh trở xuống thêu đốt tâm trí người nhìn.
Bên cạnh, còn có một chiếc ly đế dài, bên trong chứa chất lỏng màu đỏ rực.
Sau khi người đàn ông vào cửa, liền nhìn thấy người phụ nữ đang đứng bên cửa sổ thưởng thức rượu đỏ.
Nếu là trước kia, nhìn thấy một màn như vậy, nhất định Quý Xuyên sẽ vui vẻ. Rượu, người phụ nữ quyến rũ, là người đàn ông bình thường đều sẽ thích.
Nhưng khi nhìn đến gương mặt của Tiếu Huyên, vốn cơ thể của Quý Xuyên có chút phản ứng cũng biến mất.
"Xuyên, anh về rồi. Anh uống rượu sao, toàn thân đều là mùi rượu..." Lúc này, người phụ nữ giống như mới phát hiện hắn trở về, chậm rãi bước đến chỗ hắn.
"Không nên uống quá nhiều, em sẽ đau lòng." Trên mặt cô ta, là vẻ mặt vui vẻ. Nhất là đôi mắt kia mang theo vài phần dễ thương, càng làm cho người ta cảm thấy cô thật sự vì suy nghĩ cho sức khỏe của hắn.
Nhưng Quý Xuyên không ngốc, hôm nay ở hôn lễ chuyện nên thấy hay không nên thấy cô cũng đã thấy được. Vì lẽ như vậy, Tiếu Huyên còn có thể giống như trước đây không hề lo lắng gì mà yêu hắn sao?
"Anh nghỉ ngơi một chút đi, em đi pha cho anh một ly nước mật ong." Khi nói câu này, cô không có chút khác thường, nhận lấy âu phục trên tay Quý Xuyên, tay còn lại vòng qua khuỷu tay hắn. Thân mật như vậy, giống như hôm nay chưa từng xảy ra chuyện gì.
Bị mang đến sofa, Quý Xuyên cũng không lên tiếng, chỉ sững sờ