61 ''Yuki à. . . em nghe thấy tiếng của tôi chứ'' Ánh mắt Yuki khẽ lay động nhẹ nhàng từ từ mở ra trong vô cảm sắc tím nhìn lên người con trai đang ở trước mặt cô ''Anh.
62 ''Yuki-chan'' ''Yul-chan'' ''Haruhi'' ''Misa-chan''''Rin-chan !!'' Cả 5 bọn hắn điều gọi tên bọn nó cùng 1 lúc, bọn nó bỗng dừng lại hết những hành động việc làm cử chỉ của mình quay lại nhìn bọn hắn, những ánh mắt đó sao mà lại buồn đến vậy, gương mặt đó phảng phát những tâm trạng buồn ?? Sao lại như vậy ?? Đã có chuyện gì xảy ra sao ??''Có chuyện gì vậy'' Yul chợt nói ''Nhìn mặt mọi người sao mà nghiêm trọng vậy'' Haru ngơ ngác nói ''Không lẽ có chuyện gì sao'' Rin khoanh tay nói ''Có chuyện gì sao'' Yuki - Misa nói díu mắt khó hiểu nhìn bọn hắn Bọn hắn mỉm cười đi tới tách riêng ra mỗi người ôm lấy một người bọn nó vào lòng, những ánh mắt mệt mỏi chợt nhắm lại 1 cách yên bình phảng phất từng hơi thở nam tính của bọn hắn trên đầu bọn nó, bọn nó ngơ ngác như con nai vô tội tròn xoe mắt không hiểu chuyện gì đang diễn ra ''Shou à.
63 Tất cả bọn hắn đều lùi hết lại phía ngoài, làn gió mạnh bắt đầu thổi lên những ánh mắt xanh thẳm lạnh , tím hồng đậm, xanh lá rực, xám đục ngầu sáng rực lên những sức mạnh của bọn hắn bắt đầu trỗi dậy Từng dầu hiệu bọn hắn đọc ra là những bức tường xanh ma thuật bắt đầu mở ra càng ngày càng rõ tiến tới phía bọn nó nhanh chóng nhốt bọn nó lại mỗi người vào bên trong một bức tường xanh ma thuật, nó như bị khóa chặt lại bởi giềng xích vô hình không thể nào phá bỏ được cho dù có mạnh đến mấy thì không ai có thể phá vỡ đi bức tường ma thuật này Bọn hắn dừng lại sức mạnh tắt hẳn bọn hắn trở lại thành những dáng hình bình thường như trước vô cảm nhìn bọn nó đang ở trước mặt ''Shou '' ''Rain'' ''Tamaki''''Fin'' ''Tại sao lại.
64 ''Shou. . . !!'' ''Rain. . . !!'' ''Tamaki. . . !''''Rui. . '' '' Fin. . . !!''XIN ĐỪNG ĐI. . . !!! XIN ĐỪNG BỎ MẶC EM. . . . !! Ở NƠI NÀY. . . .
65 ''Hôn ước ?? Mẹ nói gì vậy là sao con không hiểu gì cả'' Yuki bỗng trở nên khó hiểu cố gắng nói rõ hơn hai hàng lông mày thanh tú díu lại với nhau cô không nghe nhầm chứ??''Bây giờ không thể nói qua điện thoại - đây là việc vô cùng quan trọng nó quyết định hết số mệnh của gia tộc chúng ta - vậy nên ngày mai chính ta với mọi người sẽ về để nói rõ hơn ấy đứa hiểu còn giờ ta bận rồi.
66 Lúc này đây bọn nó mới chợt sững lại thì ra ông nội đã có hôn ước với họ từ hồi bọn nó còn rất nhỏ một hôn ước bó mật mà bọn nó không hề hay biết tới nhưng như vậy có phải là quá bất công không ?? Bây giờ ba mẹ bọn nó bắt bọn nó phải hứa hôn với người bọn nó không hề biêt hay thậm chí là không quen chưa một lần nhìn hay gặp mặt - Làm sao có thể ?? Sao có thể được.
67 ''Các cậu đến rồi sao'' Mẹ Yuki chợt lên tiếng ''Sớm hơi bọn tôi dự tính'' Mẹ Yul điềm tĩnh nâng ly trà ''Vì ngài Kell muốn những đứa con dâu của ngài ''Về Nhà'' chung sớm hơn chúng tôi dự tính '' Hai người đó cùng bí ẩn cười ''CON DÂU ???'' Bọn nó ngượng chín mặt hết một lượt lắp ba lăp bắp không nói được câu gì đứng im như trời trồng ''Ha ha điều đó thì tất nhiên chúng tôi biết chứ '' Ba mẹ bọn nó cùng cười rộ lên vói tâm trạng cực kỳ sảng khoái ''Hiện tại các tổng tài không có ở Dinh Thự vì họ đang có chuyến công tác 3 ngày bên mỹ bên Mỹ với những dự án quan trọng nên họ không thể về được chậm nhất là 2 ngày mong các tiểu thư thứ lỗi và thông cảm cho các thiếu gia '' Người đó cung kính quay đến chỗ bọn nó nói ''Khô.
68 Một buổi sáng thật lạnh lẽo từng cơn gió lạnh thổi bay vút trên bầu trời ngay cả ở trong phòng vẫn có cảm giác của những cái lạnh len lỏi vào, Yuki díu mắt tỉnh dậy thất thần nhìn lên trần nhà hôm qua đúng là một đêm thật ngon giấc nhất từ trước tới giờ của cô sao lại vậy nhỉ ?? Có lẽ rằng vì mùi hương quen thuộc này vì tất cả những gì trong căn phòng này như xua dịu đi giấc ngủ của cô, chiếc gối này người đó đã nằm cái chắn này người đó đã đắp một hơi ấm thân thuộc như bao bọc lấy thân thể của cô, cảm giác này thật sự rất quen thuộc mùi hương này cô đã từng ngửi Shou !! Là anh phải không.
69 Chiếc xe ô tô đen dừng lại chiếc Dinh Thự màu đen khói -1 tên vệ sỹ nhanh nhẹ mở cửa xe cho người con trai đang ngồi trên xe , người đó bước ra với khuôn mặt vô cảm hư vô với tất cả mọi thứ ánh mắt tím hồng lạnh lẽo hướng tới chiếc cửa Dinh Thự phái bước bởi vì bên trong nó có người quan trọng nhất với anh - người anh yêu thương nhất đang ở bên trong đó ?? Anh chỉ muốn chạy thật nhanh vào biệt thự tìm bóng dáng cô rồi ôm cô vào lòng thật chặt - chẳng thể xa rời Anh điềm tĩnh kéo Vali bước vào bên trong biệt thự hơi ấm của căn phòng khác phả vào cơ thể anh lan tỏa hết đi những hơi lạnh lẽo chỉ còn lại những cảm giác ấm áp đang bao phủ xung quanh anh và có lẽ hạnh phúc hơn là người con gái đó.