21 Sau khi tất cả có mặt ở phòng khách mỗi người 1 vẻ , Shou nằm tên ghế, Rain thì ngồi trên thành ghế, Rui ngồi chống tay , Tamaki ngồi cạnh phía cửa sổ, Fin thì đứng yên tựa lưng vào cửa thì 1 giọng nói vang lên, cánh cửa mở ra ''Tất cả có mặt đầy đủ rồi s...
22 ''Yuki, cô hãy đến đây với ta '' Một người phụ nữ mái tóc màu khói đôi mắt xanh đục ngầu đại dương sâu thẳm đưa tay ra trước mặt Yuki , người phụ nữ này cô đã thấy ở căn phòng bị phong ấn đó và ngay cả trong mơ cô cũng thấy ''Bà là ai'' Những hình ảnh nhạt nhòa đi vào 1 ngày mưa to trước mặt Yuki là 1 người phụ nữ rất đẹp nhưng ánh mắt của bà ta cô thấy rất thân quen gương mặt này tại sao lại giống 1 người.
23 ''Phòng của 5 cô là 1 căn phòng phía bên trái ở dãy hành lang phải phòng số 511'' Sau khi tất cả chúng nó lên trên tầng 20 để đặt phòng nhìn từ tầng 20 xuống khung cảnh của cả hòn đảo đẹp và rực rỡ quá cửa kính được làm trong suốt sạch bong không 1 vết bẩn những làn gió của biển lùa vào thật mát mẻ và thoải mái ở trên tầng 20 này có đến 30 phòng rất đẹp và rộng nhưng phòng của bọn nó thì lại cực kỳ rộng hơn những căn phòng còn lại màu xanh mạ nhạt rất sạch căn phòng như 1 ngôi nhà được thu nhỏ lại có đầy đủ nội thất phòng tắm phòng ngủ phòng thay đồ và chiếc cửa sổ to ngay trước mặt chính giữa lối đi vào nó được treo 1 chiếc rèm cửa to lớn màu vàng nhạt làm cho căn phòng thêm yên tĩnh hơn có bàn gương và 5 chiếc gường được phủ ga trắng gọn gàng ở phía bên trái là 1 bộ bàn ghế hoàng gia trên mặt bàn được dải những chiếc khăn hoa văn màu vàng sang trọng những chiếc tách chén được sếp ngăn nắp gọn gàng còn có cả những hộp trà và bình đun nóng nước cho những khách nghỉ có một không gian đầy đủ tiện nghi nhất ''Oa căn phòng này đẹp quá'' Haru chạy vào nhảy bưng bưng trên gường Yuki cất hành lý vào tủ , Misa đi pha trà, Rin và Yul thì nằm xuống gường nghỉ ngơi sau 1 chuyến bay ài làm cô nàng có vẻ mỏi mệt ''Đầy đủ nghi thất và rất sang trọng'' Misa bê bình đi pha nước nóngYuki sắp sếp đồ xong lại gần chiếc ghế ngồi xuống xoa đầu đã lâu rồi cô không bay 1 chuyến dài nhu vậy nên cô cảm thấy choáng và mệt 'Tý nữa chúng ta đi tắm biển chứ' Haru nhổm dậy nói với khuôn mặt cực kỳ vui vẻ nói về Haru cô không mệt mỏi cũng là phải vì cô đã bay đi rất nhiều nơi và dài tiếng với ba ma nên cũng không có gì gọi là mệt mỏi và lúc nãy cũng ngủ đủ rồi''Chắc chăn rồi đi biển mà không bơi thì chán ngắt ấy chứ'' Misa rót nước vào ấm trà mùi trà Anochico bốc mùi lên khiến cho cả căn phòng tràn ngập mùi hương nhẹ nhàng''Vậy thì hay quá'' Haru sáng mắt lên cười ''Cũng đã lâu ngày không bay nên bây giờ tao cảm thấy hơi mệt'' Yuki xoa đầu tay nâng cốc trà lên miệng ''Tao cũng vậy'' Rin ồm oàm nói giọng mệt mỏi ''Tại vì mày lười đi du lịch thôi Yuki lúc nào cũng chui rú ở nhà với những ly trà chán ngắt'' Haru nói''Nhưng đến đây rồi không chơi cũng không được'' Yuki đặt tách trà xuống''Đúng đó Yuki tý nữa chúng ta sẽ ra biển tắm'' Misa cười nói ''Được thôi'' Rin nói Vừa dứt câu xong là Malevis bà ta mở cửa bước vào phòng bọn nó ''Mọi người xong tất cả rồi chứ'' bà ta lại gần chiếc ghế ngồi xuống ''Vâng thưa bà'' Haru nói ''Mà cho tôi được hỏi 1 câu hơi khiếm nhã nhưng tôi lại thấy tò mò bà là ai vậy sao lại đi theo ngài bá tước Dacura'' Misa nói ''Ta là em gái của bá tước Dacula ngày trước ta có nhiệm vụ chăm sóc cho Hoàng Hậu và Hoàng Phi, và Thương Phi vợ của ngài Kell'' Bà ta nói ''Hoàng Hậu, Hoàng Phi sao??'' Yuki nói ''Phải như các cô đã biết rồi đấy Hoàng Hậu Bella là mẹ của thái tử Shou và hoàng tử Rain, còn Hoàng Phi Julyca là mẹ của hoàng tử Tamaki và Fin còn cuối cùng Thương Phi Relia là mẹ của hoàng tử Rui'' Nói đến đây giọng bà ta trầm hẳn ''Vậy sao'' Haru ngơ ngác hỏi ''Fin là con của hoàng phi Julyca mà sao phải gọi Rui bằng anh'' Rin ngồi dậy nói ''Là do Thương Phi Relia đã sinh hạ được hoàng tử Rui trước hoàng tử Fin''''Nhưng tại sao anh em họ lại ghét nhau và chưa bao giờ chúng tôi thấy họ nói chuyện được 1 cách vui vẻ với nhau'' Yul nói ''Đó là vì sự cai quản gắt gao của Hoàng Hậu và Thương Phi hai người luôn ép chặt họ và khuôn khổ không cho họ được tiếp xúc với những đứa trẻ bình thường bển ngoài vì là người thừa kế của Hoàng Gia nên họ không thể tự do chơi như những đứa trẻ bình thường khác nhưngcòn Hoàng Phi Julyca bà ấy rất hiền hòa và ân cần có chưa bao giờ bà ấy thù hằn hay căm thù bất cứ ai bà ấy luôn để cho Tamaki và Fin chơi như những đứa trẻ khác và chưa hề cấm đoán họ điều gì cả vì quá hiền và độ lượng nên bà ấy mới bị Thương Phi Relia bắt và buộc tội đã làm tổn hại đến bà ta mà Hoàng Phi đã bị nhốt trên tòa tháp cao nhất của lâu đài và không được ra ngoài'' ''Lẽ nào tòa tháp đó.
24 Ở dưới biển 5 thiên thần đang chơi đùa với những ánh mắt nụ cười đều khiến mọi chàng trai ngơ ngẩn cứ ngắm nhìn bọn nó đã trở thành trùng tâm của cả bãi biển lúc nào cũng không biết và bây giờ 5 anh chàng nhà ta mới b...
25 Làn sóng biển nhẹ nhàng ập vào bờ biển xanh những cơn gió lạnh thổi mạnh trên bầu trời xanh mát của những ngày hè ở thế giới Vampire này !! Không gian thật yên tĩnh đến lạ lùng Yuki thức dậy trong tiếng chuông reo nhẹ nhàng của bản nhạc không lời ''Không ổn'' nó thật nhẹ nhàng và sâu lắng như tâm trạng của Yuki ngồi dậy vươn hai ra phía cửa sổ hít 1 hơi thật mạnh không khí ở đây trong lành quá không gian vẫn yên tĩnh không có 1 tiếng động ''Yuki dậy sớm vậy'' Yul ngồi dậy mắt díu díu nhìn xung quanh ''Mới có 7h mà '' Haru ôm gối ngồi dậy''Dậy đi mấy côn nương rồi chúng ta còn đi ngắm sóng biển nữa'' Yuki tựa lưng vào cửa sổ''Nhìn hai con heo kia vẫn ngủ kìa'' Yul chỉ tay về phía Misa và Rin vẫn đang ôm nhau ngủ say ''Để cho họ ngủ 3 chúng ta đi thôi'' Yuki nói nhỏ ''Đi ngắm sóng biển vui đó chứ'' Yul ngồi dậy vươn vai hít thở những làn gió mát lạnh ''Chờ 1 lát tao thay quần áo'' Haru ngái ngủ đứng dậy ''Nhanh lên'' Yuki nói xong đưa ánh mắt nhìn ra cửa sổ 1 lát sau 3 cô nàng đã chuẩn bị sau rón rén ra ngoài đóng nhẹ cửa lại , Misa và Rin thì ngủ không biết trời đất là gì !!3 người nhẹ nhẹ nhàng đi xuống đại sảnh khách sạn không gian quá yên tĩnh có thể nghe nhỏ nhất tiếng bước chân của 3 người, lướt nhẹ qua căn phòng của bọn hắn, bọn vẫn nói chuyện thật nhỏ nhưng không biết rằng 3 anh nhà ta đã phát hiện và nghe thấy thực chất là bị đánh thức và phát hiện bởi mùi máu của bọn nó 3 người bọn nó bước vào thang máy thang trong suốt của khách sạn để có thể đi nhanh nhất xuống dưới đại sảnh trong vòng 3p bên trong thang máy còn có 2 chiếc điều hòa mi-ni rất dễ thương nhưng độ mát của nó thì hoạt động rất mạnh nhìn từ trên thang máy cũng thấy hết đại sảnh của khách sạn quầy lễ tân và toàn bộ khách sạn 3 bọn nó bước xuống tới đại sảnh khách sạn thì ngay lập tức gặp bà Malevis và bá tước Dacura đang ngồi thưởng thức trà phía dưới bọn nó định rón rén đi thì.
26 Buổi tối trời trở gió lạnh và mát ban đêm ở biển thật yên tĩnh và yên ắng nhìn từ trên tầng 20 của khách sạn sẽ thấy hết những quanh cảnh của biển nhưng ngọn đèn được thắp ở bên rìa biển và phía bên trên mặt nước là ánh trắng sáng chiếu xuống và những ngôi nhà thắp đèn sáng lung linh làm rực rỡ cả một bờ biển mọi người chọn ình những nhà hàng bên cạnh biển để ăn uống và trò chuyện rôm rả nhóm bọn nó thì ăn luôn ở tại khách sạn được phục vụ rất tử tế chu đáo đủ hết tất cả mọi thứ, Yuki ăn xong liền đứng dậy lên tầng thượng của khách sạn để hóng mát, Yuki bước lên trên sân thương vừa mở cánh cửa thì làn gió mát đã thổi phả vào mặt bầu trời hôm nay đẹp quá những vì sao tinh tú lung tinh chiếu sáng trên 1 bầu trời đen nghịt, Yuki nhìn sang bên phải cô nhìn thấy Shou anh đang ngước mắt lên nhìn những vì sao với ánh mắt buồn và sâu thẳm khuôn mặt vẫn lạnh lùng như thế không một chút thay đổi, Yuki định bước đến thì.
27 Mùi trà của Misa thoang thoảng trong căn phòng dễ chịu quá và những làn gió khẽ ùa vào cửa sổ cả không gian như tĩnh lặng, Yuki mở mắt tỉnh dậy bên cạnh là Yul vẫn đang ngủ, Rin thì đang sắp sếp hành lý cho cả bọn, Haru đi thay đồ, Misa đang ngồi thưởng thức trà ánh mắt đu đưa theo những ngọn gió trên bầu trời xanh nhạt''Mọi người dậy sớm vậy'' Yuki rời khỏi gường tới ngồi cạnh Misa''Hôm nay chúng ta về nên mọi người dậy sớm thay đồ rồi sắp sếp hành lý luôn'' Misa nói ''Yul dậy đi'' Haru đi tới gường gọi, Yul vẫn ngủ say ly bì không biết gì''YUL CON HEO KIA MÀY CÓ DÂY KHÔNG'' tiếng hét của Haru làm cho căn phòng như sụp đổ, Yul hớt hả ngồi dậy ''Động đất động đất hả'' Yul cuống cuống cuồng chạy xuống gường ''Ngủ như chết mà cũng biết có động đất á'' Haru kích đểu Yul rồi cười cái nụ cười đểu chưa từng thấy ''MÀY CHẾT CHẮC HARUUUU''Yul hùng hồ chạy tới vật haru xuống cù léc Cánh cửa mở ra Malevis bước vào trên tay sách chiếc Vali màu sữa với khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc ''Các cô đi thay đồ rồi chúng ta sẽ xuống khách sạn ăn sáng rồi sẽ bay về Vương Quốc''Cả lũ gật đầu rồi đi thay quần áo rồi sắp sếp lại đồ đạc Yuki mặc chiếc áo ren trễ vai với chiếc quần short bò ngắn trên người đeo chiếc balo đen trên đầu đội 1 chiếc mũ màu trắng ngược đi đôi giày đế giày màu đen bóng, mái tóc ánh đỏ xoăn làn sóng nhẹ thả xuống phía ngực Yul mặc chiếc váy Maxi chạm chân đi đôi giày đế àu trắng mái tóc búi cao thả nhẹ vài cọng tóc xuống Haru mặc chiếc áo sơ mi trắng khoác bên ngoài chiếc da và chiếc quần đen bó dài mái tóc xõa bồng bềnh tự nhiên kết hợp với đôi giày àu trắngMisa mặc chiếc áo phông trắng và chiếc quần trắng bó mái tóc tết sam thái nhẹ Rin mặc chiếc áo dài bó ngực khoác bên ngoài chiếc áo da ngắn lửng cùng với chiếc quần bó sát đi cùng đôi giày cao gót mái tóc buộc lới lỏng Bọn nó bước xuống cùng với Malevis sách hàng lý xuống phía dưới đại sảnh gửi đồ rồi vào ăn sáng, Yuki chọn ình chỗ gần cửa sổ, thả hồn theo cơn gió cô không muốn nghĩ về chuyện hôm qua nữa, Misa và Haru đi mua đồ ăn, Yul ngồi xuống cạnh Yuki, Rin trầm tĩnh đọc sách Vừa đúng lúc bọn hắn cũng sách vali xuống dưới đại sảnh bước vào trong bọn nó không ai nói chuyện gì tất cả như 1 không gian yên lặng, Yuki cô không thể nhìn vào Shou cô sợ cô sẽ không thể kìm được cảm xúc của mình khuôn mặt vẫn lạnh tanh nhìn ra phía cửa sổ và còn một điều ngược lại Shou cũng không hề chú ý tới YukiBọn hắn ngồi riêng 1 bàn bọn nó ngồi riêng 1 bàn không khí căng thẳng chưa từng thấy Bá tước Dacura và Malevis bước vào cũng phải lạnh sống gáy vì cái không khí nặng nề này ''Mọi người chúng ta có 30p để xong xuối việc rồi đến sân bay'' Ông ta lên tiếng phá tan bầu không khí yên tĩnh này ''Vâng thưa ông'' Tất cả bọn nó nói rồi đứa nào đứa đấy ăn nhanh hết sức có thể còn bọn hắn vẫn điềm tĩnh ăn chả ai nói chuyện gì trong khi bọn nó thì lại lên tiếng rôm rả nói chuyện 30p sau khi hoàn tất các thủ tục trả phòng lấy hành lý rồi rời khỏi sách sạn rời xa nơi này, bọn nó cũng có chút nuối tiếc những vẫn nhìn lại quang cảnh 1 lúc rồi lên xe ra tới sân bay Ra tới sân bay Yuki từ từ dải bước vào trong sân bay hỗn loạn người cô có cảm giác như được lạc vào 1 biển người chợt có 1 bàn tay kéo cô đi, cô cũng không biết là ai ánh mắt vẫn thất thần như không để ý, Yul, Misa, Haru, Rin mọi người đâu rồi ?? Trước mặt cô là mọi người đang nói chuyện ''Yuki di đâu mà bây giờ mới tới'' Yul chống nạnh hỏi ''Hở'' Yuki chợt nhớ lại lúc này cô nhớ rõ ràng là có 1 bàn tay nắm lấy tay cô nhưng cô lại không nhìn lên, là ai vậy ai đã nắm tay cô kéo cô đi ??Shou đứng tựa vào cột ánh mắt sắc lạnh nhìn thoáng qua Yuki, vừa rồi 1 nửa linh hồn của anh đã kéo cô đi, từ lúc nào anh lại như vậy !! 1 lát sau tất cả đã ngồi trên máy bay và bay về Vương Quốc Yuki chọn ình chỗ thoáng nhất ánh mắt ngắm nhìn những đám mây đầu khẽ ngả xuống chiếc ghê, khuôn măt ngay lúc ngủ cũng rất đẹp như 1 tiên nữ gương mặt nhỏ ngắn đôi mắt màu tím to đẹp chiếc mũi cao đôi môi đỏ nhẹ như cánh hoa anh đạo mái tóc nâu đỏ che đi gương mặt đẹp đó chỉ còn lại là một dáng người nhỏ nhắn đang say trong giấc ngủ như không muốn tỉnh lại , Shou ngồi đối diện Yuki ánh mắt lạnh tanh nhưng trong nó vẫn có cảm xúc, người con gái này đã dần khiến anh quan tâm muốn bảo vệ cô nhưng tại sao lại vậy từ trước đến giờ ngoài Yui Shoi chưa bao giờ để ý hay quan tâm bất kỳ ai có phải cảm xúc của anh đã đã dành cho người con gái này rồi sao ???----''Ngài Shou à, hihi ngài thấy em có giỏi không em làm được món bánh mà ngài muốn rồi này '' -----------''Cho dù ngài không muốn em cũng vẫn sẽ dạy, cho dù có ra sao thì em cũng sẽ không bao giờ rời khỏi căn biệt thự này cho tới khi dạy ọi người biết yêu thương biết suy nghĩ lúc đó em sẽ đi còn bây giờ nếu ngài muốn em đi ngài phải học thôi, nếu ngài muốn em sẽ chơi với ngài cho tới cùng''----Ta vẫn không thể ngừng nhớ không thể quên dù ta đã biết Người Con Gái Ngày Xưa Đã Không Còn !!! Có phải định mệnh đã sắp đặt cho ta đến với người con gái này ! Ánh mắt nhìn về phía Yuki khuôn mặt vẫn trong giấc ngủ, liệu cô có biết rằng trò đùa này đã được định mệnh sắp đặt Rui vẫn chống cằm nhìn ra phía ngoài ngày mai là ngày anh đã thay đổi cuộc đời của mình, người con gái đã mang cho anh sắc màu của cuộc sống người con gái anh yêu rất nhiều Kanasa Yui !! Bây giờ ở nơi đó em có hạnh phúc không, em có vui vẻ không, em có tha thứ cho ta không, tình yêu của em ta vẫn chôn sâu nó ta vẫn chưa con, EM- người đã thay đổi được tất cả bọn ta 1 mình mạnh mẽ 1 mình chống chọi chịu đựng bị bọn ta hút máu chơi đùa nhưng em vẫn luôn nghĩ đến bọn ta, ĐÃ CÓ BAO GIỜ EM NGHĨ ĐẾN BẢN THÂN CỦA MÌNH còn bây giờ người khiến ta quan tâm HARUHI, ta xin lỗi có phải em giận ta lắm phải không ??''Rui, anh có sao không'' Haru cúi xuống xoa xoa trước mặt Rui ''À.
28 Trong căn phòng ngập tràn sự căng thẳng những ánh mắt âu lo và mệt mỏi. . . !!''Yui là ai'' Haru hỏi nhưng đáp trả lại câu hỏi của Haru chỉ là những hơi thở những im lặng của bọn hắn ''Bọn tôi có quyền được biết không'' Yuki nói phá tan sự im lặng đó Rui đấm mạnh vào tường khuôn mặt tràn đầy sự đau buồn ''Chuyện đó các cô không cần biết'' ''Tại sao'' Haru nói ánh mắt nhìn thẳng vào ánh mắt xám lạnh của Rui Rầm bàn tay Rui đấm thật mạnh vào tường trầm giọng nói nhỏ đủ để bọn nó nghe thấy ''Các cô không cần phải biết đừng hỏi nữa không lên biết gì thì tốt hơn biết rồi thì giải quyết được gì'' Bọn nó im lặng nhìn Rui, hắn ta làm sao vậy chưa bao giờ bọn nó thấy Rui tức giận như vậy, Haru cô thì rất muốn biết Yui là ai tại sao khi nhắc đến cô ta Rui lại trở lên như vậy Rui khẽ thở dài rồi biến mất trong sự yên tĩnh ''Tôi cần được nghỉ ngơi'' Yuki nhìn sang Shou ánh mắt Shou dù lạnh lùng nhưng vẫn hé lên sự đau thương khuôn mặt không thay đổi vẫn như vậy nhưng trong trái tim anh lại hé lên sự đau buồn sau đó Shou cũng biến mất để lại cho bọn nó dấu hỏi chấm to lớn, bọn nó muốn biết mà muốn biết người con gái đó là ai đã khiến bọn hắn trở lên như vậy ''Các cô muốn biết về Yui sao'' Fin nói tựa người vào ghế anh cũng từng rất buồn đau khi mất đi Yui ''Chúng tôi muốn biết'' Haru nhìn thẳng vào Fin với ánh mắt chắc nịch ''Các cô biết thì liệu có giải quyết được gì không'' Tamaki khoanh tay nói dựa lưng vào cửa ''Dù vậy tôi cùng rất muốn biết anh hãy nói đi'' Haru vẫn cố chấp vì cô thật sự muốn biết ''Kanasa Yui là một cô gái loài người'' Rain trầm tĩnh nói ''CON NGƯỜI'' Bọn nói giật mình, cô gái loài người cũng giống như bọn nó sao ??''Cô ấy là đứa con nuôi của ngài bá tước Kanasa Kill, cha mẹ của Yui là con người họ đã bị lạc vào thế giới này khi đó cô ấy mới được sinh ra họ đã bị Vampire giết chết và chỉ còn lại Yui sống sót cô ấy đã được ngài Kill cứu và nhận và nuôi nấng, ngài Kill dù là Vampire nhưng ngài ấy khác hẳn với mọi người luôn ấm áp nuôi nấng cô ấy rồi một ngày ông ấy lâm trọng bệnh nặng thứ duy nhất để cứu giúp ngài ấp chính là lọ dược thần của Đế Vương Kell chỉ vì muốn cứu giúp ngài ấp mà Yui đã kí hợp đồng với cha bọn ta chuyển đến căn biệt thự này để thay đổi giúp bọn ta hiểu được cái thứ gọi là tình cảm của loài người cô ấy đã phải chịu bao đau khổ vì sự tàn nhẫn độc ác của bọn ta cô ấy như một món đồ chơi thỏa mãn bọn ta nhưng cô gái đó lại rất mạnh mẽ và liều lĩnh sẵn sàng chống lại bọn ta và cô ấy đã giúp bọn ta hiểu rằng cô ấy không phải là 1 con người dễ dàng chịu thua bất kỳ ai trong số bọn ta cô gái đó luôn vui vẻ và ấm áp và rồi bọn ta đã thay đổi lúc nào cũng không thể ngờ hình bóng cô ấy đã bắt đầu quan trọng trong căn biệt thự này và RUI - cậu ấy đã yêu Yui nhiều đến mức chính bản thân cậu ta còn không biết, cô ấy cũng đã yêu Rui bọn tôi cũng chỉ biết lặng thầm chúc phúc dù biết nguy hiểm sẽ đến bên Yui nhưng cô ấy vẫn cô chấp vẫn yêu Rui rồi ngày định mệnh đó đã đến ngày linh hồn của cô ấy đã bị Thương Phi Relia chiếm đoạt cô ấy bà ấy đã dùng chính tay Yui cầm thanh kiếm đâm lấy 1 bên vai phải của Rui cậu ta đã mất rất nhiều máu tưởng chừng như không thể sống được,Yui đã tự đâm chết mình đẩy linh hồn của bà ta ra khỏi thân thể cô ấy dùng giọt máu của cô ấy hồi sinh lại Rui, cô ấy đã nói ''Hãy chờ em chở về ngài Rui vì em yêu ngài.
29 VƯỜN HOA Ở TRONG HOÀNG CUNGNgài Kell đang thưởng thức những ly trà và tẩn hưởng làn gió mát của khí trời cũng ánh trắng sáng thanh mát ở trong vườn hoa cây hoa nào cũng nợ rộ và ngập tràn hương thơm khắp khu vườn ''Thưa ngài Đại Quản Tước đã tới rồi '' Ngài bá tước cúi đầu cung kính nói ''Được cho cô ta vào'' Ngài Kell vẫn thong thả uống trà đưa ánh mắt nhìn lên bầu trời ''Kính chào ngài Đế Vương Kell'' Một giọng nói xuất hiện đằng sau lưng ông, nhưng ông vẫn không quay lại vẫn điềm tĩnh nói ''Hình như cô không phải Đại Quản Tước Yisaka''''Hôm nay tôi đi thay thế bà ấy bà ấy bận việc thưa ngài''''Chuyển những số thần dược đó tới biệt thự bóng đêm'' Ông nhắm nhẹ mắt ''Vâng thưa ngài'' Nói xong cô gái đó cười lạnh lẽo rồi quay đi giọng nói nhỏ nhưng đủ để ông nghe thấy ''Ngài đã quên tôi rồi sao ngài Kell'' nói xong cô gái đó biến mất để lại ngài Kell với một nụ cười ẩn trên môi ''Sao ta có thể quên được cô bé ngày xưa Kanasa Yui, nhưng ta sẽ chờ xem cô sẽ định làm gì khi quay trở về đấy'' !!''Rui, tại sao ngài có thể quên em nhanh như vậy.
30 Bộp Cánh tay của cô đã bị Rui cầm lại, ánh mắt màu xám lạnh lẽo nhìn lên cô ''Cô là ai tại sao lại vào được đấy'' cánh tay bóp mạnh vào cổ tay cô ta ''Dám hôn cả ta cô đúng là người không tầm thường'' Khóe miệng Rui nhếch lên 1 nụ cười , cô khư khư nhìn lên ánh mắt ấy của Rui, ánh mắt thân thuộc bỗng chốc lại tìm về''Ngài không nhận ra em sao ??'' Giong nói của cô gái này vang lên nó như thấm dầm sâu trong trái tim Rui, Rui đơ ra nhưng cánh tay vẫn giữ chắc cổ tay của cô ''Rui'' Haru đẩy cánh cửa ra chạy vào căn phòng trong tiếng thở dốc trước mặt cô bây giờ Rui đang nắm chặt tay cô gái cô ta đẹp quá mái tóc màu tím thắn, ánh tím sắc lạnh nhìn lên Haru ''Haru'' Rui thả lỏng nhẹ cổ tay của cô ta xuống nhìn lên phía Haru ''Cô gái đó là ai'' từ lúc nào bọn hắn đã xuất hiện trong phòng mỗi người ở 1 chiếc Shou ngồi quay lưng trên bàn bi a ánh mắt xanh lạnh lùng quay lại nhìn cô gái đó Rain ngồi trên chiếc ghế salon, Tamaki ngồi trên bệ cửa sổ cùng Fin ánh mắt xanh rực nhìn xuống phía người con gái đó, bọn nó cũng không biết cô gái đó là ai trước mặt chỉ là dấu hỏi chấm lớn ''Sao tôi biết được'' Rui nói ''Cô gái cô là ai'' Rain tia ánh mắt lạnh hồng nhìn cô ''Rain ngài vẫn không thay đổi vẫn ánh mắt đó vẫn phong thái đó'' Cô gái đó đứng dậy cười nhìn Rain Rain không trả lời khuôn mặt vẫn như vậy chỉ díu mày nhìn cô ta ''Cô là ai'' Shou lạnh lùng nói nhìn cô ánh mắt xanh sáng lên thật sắc lạnh ''MỘT NGƯỜI ĐÃ TỪNG Ở TRONG CĂ BIỆT THỰ NÀY, NGƯỜI ĐÃ LUÔN Ở BÊN CÁC NGÀI 2 NĂM VỀ TRƯỚC YUI !!'' Lời nói của cô ta vừa dứt thì tất cả bọn hắn rơi vào trạng thái vô hồn ánh mắt đã chuyển đổi, tất cả như rơi về quá khứ một lần nữa !! Bọn hắn không tin không thể tin được Người Con Gái đag đứng trước mặt bọn hắn KANASA YUICả căn phòng lại một lần nữa rơi vào trạng thái tĩnh lặng nghẹt thở đến vô cùng, bọn nó tròn xoe mắt lên nhìn Yui đấy sao cô gái này là Yui sao, không phải người này đâu phải Yui người bọn nó nhìn thấy trong bức ảnh cô ta không giống như thế này''Đây khổng phải chỗ cho cô đùa giỡn xin mời ra khỏi đấy'' Rui nắm lấy cổ tay cô ta kéo dịch vào người Rui dí sát gần mặt cô ta ''Đừng đùa giỡn với ta'' Ánh mắt lạnh lẽo tràn ngập sự tức giận ''Đây không phải đùa giỡn đấy là sự thật em đã trở về với ngài rồi đấy Rui'' giọng nói đó nụ cười đó là Yui đúng là Yui rồi''Yui có thật là em không'' Fin nói vào ''Là em YUI'' Không sai là ánh mắt này nụ cười này chỉ có thể là Yui.
31 Một đêm mệt mỏi suy nghĩ về nhiều chuyện Yui đã trở về trong sự ngạc nhiên và bất ngờ của bọn hắn người đặc biệt là Rui có lẽ giờ anh đang rất vui vì cô ấy đã quay lại người anh đã yêu hơn cả cuộc sồng của mình quay lại Haru khẽ cười nhạt còn tình cảm của cô thì sao cô biết phải làm gì tâm trí của cô bây giờ thật rối ren không muốn suy nghĩ nữa mệt mỏi lắm có ai hiểu cho cô không, cô ngồi dậy trong mệt mỏi làn gió bên ngoài khẽ len lỏi vào căn phòng yên tĩnh ánh mắt thật nhạt nhòa cũng thật buồn ''Haru dậy rồi sao'' Yuki đi từ phòng thay đồ ra trên người đã mặc sẵn bồ động phục mái tóc của cô được buộc cao lên bắng chiếc vòng ngọc ''Ừ'' Haru mệt mỏi nói ''Chờ tao thay đồ'' Nói xong Haru bước ra khỏi gường đi tới phòng thay đồ, cánh cửa đóng lại bên ngoài là những suy nghĩ của Yuki từ hôm qua cô đã như vậy rồi cảm giác đâu khác gì Yuki cũng buồn cũng khó chịu nhưng dù vậy thì có thể làm được gì ngoài im lặng.
32 Yui ngồi trên xa tâm can cô như bị giằng xé đã từ bao giờ bọn họ lại thay đổi như vậy lúc trước cô luôn là nhất với họ họ luôn yêu thương bảo vệ cô nhưng giờ đấy sau 2 năm cô quay trở lại 5 cô gái đó đã thay thế vị trí của cô đã trở thành những người quan trọng nhất với bọn họ nhất là con nhỏ Haru cô ta đã cướp Rui đi khỏi cô, cô ta đã dám tuyên chiến với Yui này, tôi sẽ không để cô có được Rui đâu không thể, ánh mắt màu tím đậm nhìn về phía Haru bằng ánh mắt lạnh lẽo ''Cô không thắng nổi tôi đâu Haru, Rui là của tôi thì mãi mãi anh ấy vẫn sẽ là của tôi chuyện này chưa xong đâu Một lúc sau tất cả đều đến trường bay giờ đã là 10h rồi lớp học cũng đã bắt đầu trong không gian yên tĩnh của những tiếng chuông reo ngân vang, không có 1 tiếng động Lớp của Yuki đã kết thúc tiết âm nhạc cô rời khỏi phòng nhạc nhưng chợt thấy Shou đang ngồi tựa lưng trên cửa sổ, Yuki dừng lại chợt đi tới cạnh Shou''Chuyện hôm nay cảm ơn anh'' Shou khẽ liếc đôi mắt mê hoặc lòng người nhìn Yuki ''Không có gì đó cũng là việc ta phải làm''''Yui về rồi sao anh có vẻ buồn như vậy'' Yuki buột miệng nói cúi mặt xuống Shou không trà lời làm cả căn phòng yên ắng cô chỉ nghe thấy từng hơi thở của Shou Cô vội nói ''Xin lỗi anh tôi.
33 Yui ngưng lại nước mắt ''Rui à có phải ngài đang đùa em thôi có phải không'' Cô cầm chặt lấy hai bàn tay Rui khuôn mặt cúi xuống dưới trong vô thức ''Ngài đùa vậy không vui đâu Rui, đừng đùa em nữa''Anh chỉ biết cúi xuống mà nhìn người con gái đứng trước mặt, đấy là sự thật quá đau với Yui anh biết anh thật tàn nhẫn khi nói những ra những lời như vậy nhưng anh không muốn lời dối Yui và lừa dối bản thân mình anh không muốn cô nuôi hy vọng vào anh khi tình cảm của anh đã thay đổi anh đúng là 1 thằng tồi ''Ngài nói đi ngài chỉ đùa em thôi rằng ngài hay nói đi rằng ngài vẫn rất yêu em rằng em là người quan trọng nhất với ngài'' Yui ngẩng mặt lên khóa mắt chợt rơi xuống 1 giọt nước khiến trái tim Rui đau nhói, anh sợ nước mắt của Yui rất sợ, khuôn mặt Yui như nuôi hy vọng hy vọng anh nói rằng anh vẫn mãi luôn yêu cô''Đừng khóc, ta xin em, YUI đừng khóc nữa, ta xin lỗi em xin lỗi em vì tất cả'' Anh cắn chặt môi ôm lấy Yui, người con gái này lại 1 lần nữa khóc vì anh lại khiến anh nhớ về những kỷ niệm xưa nhưng tình cảm của anh vẫn không thể thay đổi với cô thì anh chỉ là ''Thương, yêu trân trọng'' và tình cảm của anh thì lại thuộc về Haruhi mất rồi, Yui gục đầu ướt đi một bên ngực áo của Rui nhưng bên trong căn phòng lạnh đó Rui có biết một người con gái cũng nghe được cũng chứng kiến tất cả ''Rui à em sẽ quên những lời ngài vừa nói nhé, hãy coi như ngài chưa từng nói đi em sẽ không nghe không biết gì hết em vẫn sẽ ở bên ngài sẽ không xa ngài đâu'' Yui cười gió rồi thoáng quay bước đi ''Yui à ta xin em đừng làm mình đau thêm vì một người như ta nữa'' Rui nắm chặt tay Yui vẫn chạy đi trong vô thức, cô không muốn nghe ghe rằng tình cảm của anh đã thuộc về người con gái khác rằng anh đã hết yêu cô rồi chưa bao giờ cô nghĩ đến giây phút anh rời xa cô cô sẽ mất đi anh tất cả chỉ vì Haruhi cô ta đã cướp anh đi khỏi cô, nếu như cô ta không đến thì Rui đã không thay đổi và Rui đã không làm vậy với cô, cô chạy về phòng đóng cửa lại bóng tối làm sáng rực lên đôi mắt tím đậm của thân xác này, cô tự nhìn đối diện vào gương thân xác này không phải cô, đôi mắt khi xưa của cô đã mêm mẩn Rui và bây giờ đôi mắt đó không còn liệu có phải tình cảm của ngài cũng thay đổi không ????Trong gương xuất hiên 1 linh hồn người đàn bà đang ngồi trên ghế với ánh mắt mê hoặc và nụ cười ẩn dật nhìn vào Yui cánh tay chống lên chiếc cằm thon gọn '' Yui cô định chịu thua cô ta như vậy sao'' ''Tôi không thể thua cô ta, nhưng bây giờ tôi phải làm sao'' Yui nhìn về phía bà ta như muốn tìm kiếm chút hy vọng ''Từ bao giờ cô trở nên ngốc nghếch như vậy hả Yui'' Bà ta nở nụ cười quỷ quyệtYui nắm chặt tay cúi đầu xuống ''Thương Phi xin hãy chỉ tôi cách, tôi không muốn mất đi ngài người mà tôi yêu thương hơn cả sinh mệnh này''''Đơn giản thôi, dùng thần dược bóng tối để điều khiển linh hồn của cô ta'' ''Người nói sao?'' Yui nhìn lên bà ta ''Hãy dùng nó và bí mật đưa cô ta ra khỏi tòa biệt thự này và đến chỗ ta lúc đó cô ta sẽ bị ta chiếm đoạt linh hồn và chết trong vô thức, ta vừa có được thân xác mới cô vừa có được thứ mình muốn đó là CON TRAI TA'' Nụ cười quỷ quyệt đến đáng sợ đằng sau 1 linh hồn xinh đẹp là là người vô cùng thủ đoạn như vậy ''Được tôi sẽ làm như vậy, để có được ngài dùng bất cứ thủ đoạn nào tôi cũng sẽ làm'' Ánh măt tím vẫn rực lên màu đỏ của linh hồn ''Ta sẽ chờ cô'' Nói xong bà ta biến mất trong bóng tối, Yui nắm chặt tay ánh mắt đã sáng rực thành màu đỏ, cô ta uống lọ thần dược đỏ tươi vẩn đục chỉ như vậy cô mới có thể diều khiển được ý chí của Haruhi, bàn tay quẹt khóe môi nhếch lên nụ cười đáng sợ ''MỌI NGƯỜI CHUẢN BỊ XONG CHƯA CHÚNG TA XUỐNG NHÀ LÀM THỊT NƯỚNG THÔI'' Fin gọi vọng lên trên tầngShou mở cửa đeo Phone bước ra, Rain bước ra khỏi thư viện điềm tĩnh nhẹ nhàng đi xuống tất cả đã xuống hết nhà Yuki và Yul thì làm thịt bên dưới, Misa và Rin ở bên trong vườn hoa không ai biết rằng sẽ co một chuyện rất khủng khiếp sắp xảy đến với Haruhi Cô ngồi gục trong căn phòng với khuôn mặt vô hồn, mệt mỏi, chìm trong suy nghĩ, không thể bước ra''Haru đâu'' Yuki lên tiếng hỏi khi nhìn xung quanh không thấy Haru đâu ''Ủa nó đầu rồi mọi khi nghe thấy thịt là sáng mắt lắm mà'' Yul bê nồi thịt ra ngoài ''Để tôi lên gọi cô ấy'' Rui nói xong đi về phía phòng chính đi thẳng lên lầu ''Vậy nhờ anh'' Yuki gọi vọng theo nhưng sao lòng cô cảm thấy bất an như thế này Rui dừng lại ở cửa phòng Haru ''Haru em xuống nhà đi mọi người chuẩn bị xong rồi '' Rui gọi vọng vào nhưng đáp lại Rui chỉ là 1 tiếng im lặng ''Haru à em bị sao vậy'' Rui đập rầm cửa nhưng Haru vẫn không trả lời lại, cô ngồi bên trong bịt chặt lấy đôi tai ngay bây giờ cô không muốn nhìn tháy anh ta xin anh đừng ép tôi phải nhìn thấy anh ''Haru à mở cửa ra đi em bị sao vậy hả, em không mở thì tôi sẽ phá cửa đấy '' Rui quát lên trong lòng anh đang rất lo sợ, sao cô lại không trả lời anh ''Biến đi'' Từ trong phòng vọng ra 1 tiếng thất thần của Haru nhưng Rui vẫn nghe thấy nghe rất rõ ''Cái gì, em nói tôi sao'' Rui vẫn đập cửa ''TÔI BẢO ANH BIẾN ĐI ANH KHÔNG NGHE SAO'' Haru nổi giận quát lên như 1 con hổ bị dồn đến mức đường cùng ''Em bị làm sao vậy, tại sao em lại nối như vậy với tôi em nói đi'' Rui vẫ cô chấp đứng bên ngoài anh hét vào trong ''TÔI KHÔNG MUỐN NHÌN THẤY ANH ANH HIỂU CHƯA BIẾN ĐI CÚT ĐI ĐỪNG ĐỂ TÔI NHÌN THẤY ANH, TÔI KHÔNG MUỐN TÔI RẤT GHÉT ANH HIỂU CHƯA'' Nước mắt chợt trào ra cô không thể kìm lại những câu nói vừa rồi của cô như đâm vào trái tim Rui ''Em.
34 Chiếc xe đỗ lại trước cổng 1 căn biệt hoang tàn và lạnh lẽo nó nằm ở ngoại thành vương quốc ngôi biệt thự này đã được bỏ trống 6-7 chưa từng một ai đến ở và cũng chính ở nơi này Yui đã được Relia cứu sống, Cô mở cửa căn biệt thự lạnh lùng bước vào theo sau là Harhi vô thức đi theo, càng vào bên trong càng làm cho người ta cảm thấy sợ hãi vì nó quá lạnh lẽo và u ám, Yui mở cửa một căn phòng khóa nằm sâu bên trong căn biệt thự, bước sâu vào trong cùng với Haru, đối diện trước mặt hai người là 1 người đàn bà đang ngồi trên chiếc ghế đỏ ánh mắt xám đục thỏa mãn nhìn Yui - Thương Phi Relia ''Cô tới rồi sao Yui'' Bà ta nở nụ cười thỏa mãn trê tay lắc lư ly rượu máu ''Vâng tôi đã tới rồi'' Yui cúi đầu cung kính chào bà ta ''Cô đã hoàn thành nhiệm vụ ta có lời khen giành cho cô '' Bà ta chống tay lên chiếc cằm đôi môi đỏ như mân man ly rượu đỏ ''Cảm ơn lời khen của người'' Cô ta mỉm cười ''Cô gái đó quả thật rất xinh đẹp và thuần khiết'' Bà ta nhìn sang Haruhi ''Đôi mắt nâu trong veo, mái tóc dài đẹp như của Nữ Vương Salia, đôi môi nhỏ như cánh hoa anh đào ,khuôn mặt trong trắng thuần khiết'' Cô gái này đã khiến con trai bà yên thêm 1 lần nữa phá tan trái tim băng lạnh của Rui, quả thật không phải là một cô gái tâm thường, ta đánh giá cao sự dũng cảm của cô, cô gái loài người !!Nói xong bà ta đứng dậy giơ tay ra về phía Haru ''Nào ! Haruhi hãy đến đây với ta'' Lời nói đó như 1 một ma lực thôi miên kéo Haru ngoan ngoãn đến gần lại bà ta nắm lấy bàn tay đó, linh hồn của bà ta đã xâm nhập vào thể xác của Haruhi chiếm đoạt nó 1 cách dễ dàng linh hồn con bé này rất yếu đuối nó như không hề muốn chống lại ta, mệt mỏi và đau đớn là cảm xúc của nó sao ?? Bà ta cứ thế mà ôm lấy linh hồn của Haru chiếm đoạt nó 1 cách trọn vẹn ''Thương Phi có phải là người không'' Yui cố gắng khẽ gọi Haruhi à không đó là bà ta THƯƠNG PHI RELIA bà ta đã chiếm trọn được thể xác của cô, ánh mắt tinh khiết đã chuyển sang sắc lạnh thâm hiểm, làn môi như cong lên nụ cười xảo trá ''Con bé này nó như không muốn có suy nghĩ chống lạ ta, thật ngoan ngoãn'' ''ý người là sao'' Yui díu mày khó hiểu ''Không lâu nữa khi chủ nhân của thân xác này cô ta không thể ý thức được bản thân mình nữa thì linh hồn của cô ta sẽ biến mất thay vào đó ta sẽ chiếm chọn cơ thể này để thực hiện kế hoạch trả thù và gặp lại đứa con trai yêu quý của mình '' Bà ta bước lên trên ghế nụ cười lạnh lẽo vang khắp cả căn biệt thự ''Nào ! Bây giờ trò chơi của chúng ta mới bắt đầu, hãy cùng thưởng thức nó thôi !!'' Yui tựa lưng vào cửa miệng hai tay ôm chặt lấy khuỷu tay nở nụ cười thỏa mãn chỉ cần cô ta biến mất thì Rui sẽ là của cô mãi mãi !!''Haru, Haru đâu Yuki'' Yul làm rơi đĩa thịt hớt hả chạy tới chỗ Yuki ''Tao.
35 ''Mì. . . nh đang ở đâu đấy'' Haruhi cô đang ở đâu đây, là biệt thự là biệt thự của bọn hắn đây mà sao cô lại ở đây và cô đang làm gì đây.
36 Haru thẫn thờ nhìn khung cảnh toàn đau thương là đau thương bao trùm, Rui đã khóc , một con người máu lạnh ngang tàn cũng đã có lúc yêu đuối và đau đớn như vậy, và cõ lẽ anh đã yêu Yui rất nhiều tưởng chừng như nhiều đến mức không có ai có thể thay thế được vị trí của Yui, ngay cả cô cũng không thể, Yui đã hy sinh mạng sống của mình để cứu Yui vậy có làm sao có thể so bì với Yui được, và quan trọng với Rui cô đâu là gì , anh cũng chưa từng nói anh thích cô và cũng chưa từng nói cô là là gì với anh, có phải cô chỉ là người thay thế cho Yui để anh có thể lắp đầy nỗi đau mất Yui không, bóng tối xóa nhòa đi tất cả Haru ôm lấy trái tim mình cô ngất đi xoay quanh trong bóng tôi ''Mình bị làm sao, mình sao vậy'' Bên ngoài Relia nở nụ cười thảo mãn tay chống lên khuôn mặt ''Có chuyện gì khiến người vui sao Thương Phi'' Yui tựa lưng ánh mắt nhìn lên mặt trăng thanh mát sáng rực ''Ta vừa cho linh hồn của Haru quay trở về quá khứ'' Bà ta mỉm cười ánh mắt nâu lạnh lẽo nhìn thấu mọi chuyện, cơ thể này là của Haruhi nên tim bà cũng bị ảnh hưởng bởi trái tim của Haru ''Qúa khứ, ý người là sao'' Yui đưa ánh mắt nhìn bà ta ''Để cô ta chứng kiến hết tình yêu, hạnh phúc lúc trước của người và Rui, và ta có thể cảm nhận được tim cô ta rất đau rất nhói, thân thể này của cô ta như run lên'' Bà ta cườiYui không nói gì chỉ khẽ nở nụ cười nhắc đến quá khứ cô lại đau từng 1 thời đã từng rất yêu nhau được ở bên nhau và hạnh phúc nhưng rồi nắng cũng tàn định mệnh đẩy anh di xa khỏi cô, cô đã chết cô độc trong bóng tối linh hồn cô vẫn luôn luôn nhớ thương về Rui không thể ngừng cứ ngỡ rằng anh sẽ đợi cô chờ cô quay trở về cùng nhau xấy dựng lại hạnh phúc nhưng khi cô trở về anh đã yêu 1 người khác tình cảm của anh đã dành hết cho ô gái đó, cô ta đã thay thế Yui ở bên Rui, anh quá tàn nhẫn cô đã rất đau khi nhìn anh bên cô gái đo nhìn anh lo lắng khi không tìm được Haru làm cô phải đối kỵ vì những điều này anh từng làm với cô từng dành hết yêu thương cho cô để rồi khi cô trở về cô đã nhận được gì ngoài hai chữ THAY LÒNG của anh, cô cũng ích kỷ cũng rất hẹp hòi nhưng cũng chỉ vì muốn giữ anh thôi, điều đó có gọi là sai trái không !! Cô hận Haruhi cô hận cô ta, vì đã cướp Rui đi khỏi cô cô chỉ muốn Haru biến mất khỏi cuộc đời Rui trả anh lại cho cô, vì Rui vốn là của cô rồi, cô ngước nhìn lên Relia bên trong thân xác của Haru, phải cô cũng thừa nhận rằng Haru cô ta rất xinh đẹp không kém gì cô, nếu đó không phải Relia thì có lẽ cô ta đã không kiềm chế được mà giết chết cô rồi ''Trò chơi này ngày càng thú vị'' Relia cười lạnh mái tóc che khuất đi khuôn mặt --------------------------''Chúng ta, chúng ta phải đi tìm Haru'' Yuki run run nói trong lòng cô đang rối lắm rối lắm ''Phải chúng ta phải đi tìm nó '' Misa nói ''Ngôi biệt thự ở ngoại thành vương quốc tôi biết'' Shou mở ánh mắt xanh đục sâu thẳm từ từ nói ''Rui chúng ta sẽ tìm được Haru, sẽ không sao cả '' Fin nói lên Mái tóc đỏ che lấp đi khuôn mặt Rui anh đang rất lo lo rằng Relia bà ta sẽ có thể làm gì Haru nhưng còn Yui thì sao cô không quan trọng với anh sao cô cũng đã chết vì bảo vệ anh nhưng anh lại chỉ nghĩ về Haru, rối quá.
37 Trong căn biệt thự 1 khung cảnh như lật lại quá khứ 2 năm trước bóng tối nhấn chìm tất cả, những ký ức đau thương chợt ùa về quá đau thương trước mặt anh là người mang danh mẹ anh hay là Haruhi và anh yêu ai, cô gái nào thật sự quan trong là tất cả với anh.
38 Chết tiệt linh hồn con nhỏ đó nó đã trở lại, ta không thể kiểm soát được nữa chết tiệt có phải đây là vì tình yêu của nó dành cho Rui không.
39 Ở SÂU BÊN TRONG CĂN PHÒNG PHÍA TÂY Ở LÂU ĐÀI Ngài Kell đang trân trân nhìn vào quả cầu thủy tinh trắng và những viên pha lê chứa đựng bên trong nó quả cầu đã sắp gần đầy, ngài thở dài quan sát mọi chuyện ánh mắt xanh dương sâu thẳm mệt mỏi vì suy nghĩ ''Không lẽ có chuyện gì làm người lo đến như vậy sao'' Bá tước Dacula ngồi ghế đối diện ngài nhìn về phía quả cầu chậm rãi nói ''Mấy đứa con của ta có lẽ.
40 Ráng chiều tà hiện lên trên bầu trời ánh bình mình thật yên tĩnh mà cũng thật buồn, Yuki nhìn ngang qua cửa sổ phòng khách, khoác lên người chiếc áo đồng phục rồi tự dải bước tới học viện 1 mình, Yul đang ở trong thư viện phòng cùng Rain, Misa đang chăm sóc hoa cùng Tamaki mỗi người 1 việc, tâm trạng cô bây giờ có cảm giác rất buồn rất trống vắng, vì lý do gì mà cô lại trở nên như vậy, ánh mắt thất thần nhìn những khung cảnh xung quanh ở trường sao mà yên ắng các học viên ở trường này hầu hết là con là có địa vị được đưa đón bằng những chiếc xe ô tô đẹp đẽ, họ như những con người bình thường nói chuyện rôm rả dải bước vào bên trong trường, Yuki đi tới khu vườn hoa hồng của trường đằng sau học viện thật yên tĩnh chỉ thoang thoảng những làn gió mát của mùa thu, cả 1 vườn hoa hồng nở rực đủ các loại hoa những hương hương mát làm mê hoặc lòng người, Yuki mẫn mễ cánh hoa hồng đỏ nụ cười thoang thoảng lúc vui lúc buồn''Đây là một loài hoa hồng tượng trưng cho 1 tình yêu lãng mạn và nồng cháy nó là 1 loài hoa hồng thuần quý hiếm nó chỉ nở rộ vào khí trời mùa thu loại hoa hồng này đã được các công tước, bá tước vàn ngay cả trong lâu đài hoàng gia được trồng rất nhiều'' Một giọng nó ấm áp xuất hiện ngay đằng sau lưng Yuki Cô quay đầu lại nhìn 1 chàng trai đẹp, không phải phải nói là hắn rất đẹp khuôn mặt đó đẹp như ánh mặt trời đôi mắt màu xanh nhạt hút hồn người hàng lông mi dài chiếc mũi cao đến lạ lùng, làn da đó đôi môi đó tất cả đều rất hoàn hảo''Anh là ai'' Yuki ngơ ra hỏi '' trời ơi đây có phải thế giới Vampire không vậy, người này.