1 Một buổi sáng đẹp trời, các tia nắng sớm chiếu rọi xuống mặt đất. Qua khung của sổ, cô gái nhỏ nhắn trên chiếc giường êm ấm xinh xinh đang ôm con gấu bự chảng với đối mắt nhắn nghiền, cơn mơ triền miên tràn ngập niềm vui sướng.
2 - Mắt cô để trên mây? Hay. . . bị mù rồi?
Nó đơ toàn tập. Cái thể loại gì đây, kiêu căng ngạo mạn vừa thôi chứ. Ít ra cũng phải "Bạn có sao không?" hay là "Bạn bị thương rồi kìa, để mình giúp", đằng này hắn lại chửi nó trong khi nó là người bị nặng hơn.
3 Nhi bước vào nhà với khuôn mặt thẫn thờ, không còn chút sức sống, thiểu não như người mất hồn. Mẹ thấy nó có dấu hiệu khác lạ, không biết có xảy ra chuyện không? Bà lo lắng lên tiếng hỏi han:
- Con sao thế Nhi?
- À.
4 Vũ cất giọng ngang phè phè phá tan sự tĩnh mịch:
- Sắp xếp ổn thỏa chưa?
- Ổn thỏa gì cơ? - bao nhiêu dấu chấm hỏi to đùng xuất hiện trong đầu Nhi.
5 - MỪNG THIẾU GIA TRỞ VỀ!!
- Tất cả đi làm việc đi. - gật đầu tỏ vẻ hài lòng, Vũ nói trong sự uy nghi của một cậu chủ đích thực - Trên lầu hai, dãy cuối, phòng cuối cùng là phòng của cô.
6 Mặt Trời dần hé mở, bình minh đến bắt đầu một ngày mới nhộn nhịp, ánh sáng khẽ xuyên qua đám mây chiếu rọi xuống vạn vật. Trong một căn phòng rộng lớn mang nét quý phái sang trọng, một không gian yên tĩnh đầy thơ mộng, cô gái Tuệ Nhi vẫn như mọi ngày, ngủ say như chết.
7 - Lùn không thể tả được!!!
"Lùn. . . không thể tả. . . được. . . ".
"Lùn. . . không. . . thể. . . tả. . . được. . . ".
.
.
.
Khóe môi Nhi giật giật, vầng trán đanh lại đen xì, trên đầu vang lên hai tiếng "quác.
8 - Mỏi chân quá mẹ ơi!!! - Nhi la lối than vãn từ nãy đến giờ, vừa nhăn mày vừa cúi xuống đấm bóp cái chân. Sao tự dưng không đi xe mà lại vác bộ về nhà thế này cơ chứ?
- Cô im lặng đi, giọng cứ the thé lên điếc hết cả tai.
9 Sáng hôm sau, những tia nắng ban mai chiếu rọi qua khung cửa sổ. Phía dưới, hình ảnh hai cô cậu học sinh có vẻ đẹp tựa như mỹ miều. Nhi cặm cụi cúi đầu chép bài, chép hết vở này lại chép vở khác, chép hoài chép mới tới nỗi bàn tay rã rời, từng ngón tay xinh đẹp của Nhi sưng tấy hết lên.
10 - Con khốn! - Kèm theo câu nói hầm hầm sát khí, Liên Châu giơ tay tát thẳng mặt Nhi với một vận tốc tương đối là nhanh.
Mọi người trong căn tin đều mím môi, mắt nhắm tịt khi đến hồi gay cấn, vì khi ả Liên Châu nổi giận và đánh đập nữ sinh trong trường, quả thật là rất man rợ.
11 - Kia kìa! Kia nữa kìa. . . chỗ này này. . . - Vũ quơ tay hết chỉ dưới sàn nhà rồi chỉ lên trần nhà. - Bụi bẩn mạng nhện đấy! Dọn sạch sẽ cho tôi.
- Biết rồi! - Nhi bực tức gắt lên một tiếng, Vũ làm như nó là siêu nhân không bằng.
12 - Cô thích ngắm sao nhỉ? - Nhi giật mình quay lại bởi một giọng nói lạ lẫm đột ngột phát ra từ ngay phía sau. Ra là Trần Thiên Nam, anh ta nhìn Nhi một lúc rồi cũng nhàn nhạt bước đến gần nó, cùng hưởng những cơn gió đêm mát rượi thổi đến tận cùng con tim.
13 - DẬY MAU!!!! 12 GIỜ TRƯA RỒIIIII!!!!
"Bốp!".
- Ôi ya. . .
Nhi khẽ rít lên một tiếng khi thằng cha Vũ đang nằm im thin thít trên giường đột nhiên giơ chân sút thẳng bụng Nhi một phát đau điếng, nó ngã lăn quay ra đất.
14 Nhi khựng người lại, khóe môi méo mó, thằng này thích trêu ngươi người khác lắm sao? Đó chính là suy nghĩ của Nhi lúc này. Nó rắn răng, bộ dạng trở nên đáng sợ nặng nề.
15 - Đi chơi đâu cơ? Làm. . . gì có chứ. . . hê hê. . .
Nhi giả bộ làm ngơ, bên ngoài thì cười xả lả nhưng trong thâm tâm của nó tim gan phèo phổi lẫn lộn hết lên.
16 Cho lời cổ vũ để là động lực cho tác giả coi nào mấy đọc giả. >
_____
"Bép bép bép. . . "
- Hay. . . hay. . . - Nhi vỗ tay cứng nhắc vừa bước đến gần Nam, giơ ngón cái ra hiệu "tuyệt".
17 Rảnh nè, ra chương mới luôn. Thôi thì đổi đối tượng, để Trương Ái Vân thích người khác nhỉ?
_____
- Thằng kia! - Nhi gào lên.
- Ô hô! Ai cho cô dám gọi cậu chủ của mình như thế hả?
Thay cho cơn điên máu của Nhi lúc này, Trần Nhật Vũ đang khẽ nhếch môi cười đểu, cái mặt thằng này Nhi nhìn như cái thớt, muốn lấy dao băm nát nó quá.
18 - Xách cặp đi. - Vũ nhẹ nhàng và tình cảm "quăng" cặp xách không chút thương tiếc vào người Nhi.
Cũng là chuyện thường tình, ngày nào Nhi chả bị thằng này bắt nạt.
19 - Hai em kia!!!! Đứng lại!!!!
Nhi và Thế Kì đều lần lượt ngoái đầu lại nhìn, hình ảnh ông thầy giám thị cương trực, đôi mắt "lấp lánh" nhìn thằng như bất cần đời khiến Nhi bỗng chốc dựng cả tóc gáy "chết mịa rồi".