1 Chưa đến duyên, dù có đi tìm cũng không thấy, dù có cố yêu cũng không thể. Nhưng duyên. . . một khi đã đến rồi thì có muốn tránh cũng không được. "Tại sao anh cứ rắc rối thế nhỉ? Nếu như anh biến mất khỏi cuộc đời của tôi thì tốt biết mấy!" cô gào lên và ngay lập tức hối hận, quạy lại thì đã không còn thấy anh.
2 Những thứ đã qua, thì cứ để cho nó trôi qua, đừng nhung nhớ chi cho thêm mệt, khổ người khổ ta. Chi bằng hãy xóa hết đi, đôi bên cùng có lợi. . . Tang lễ của anh đã được tổ chức, ngoài gia đình anh ra thì còn một người nữa thực sự rất đau khổ khi anh ra đi - đó là cô.
3 Duyên tận tình tan, chuyện gì đến thì cũng phải đến, yêu nhau đậm sâu để rồi giờ đường ai nấy bước. Nhưng dù sao, vẫn phải tiếp tục sống…Nhanh thật, mới đây mà đã sắp đến ngày kỉ niệm của anh và cô rồi.
4 Ở cái thời đại mà con người ta lên vũ trụ để du lịch này thì hai chữ "Duyên", "Phận" quả là xa xỉ. Căn bản cơm không no bụng, lấy sức đâu mà yêu với chả đương.
5 Từng nghe qua:”Em thương anh không biết từ bao giờ, bất giác nhìn lại đã trôi qua nhiều năm tháng” 6h30 sáng, đưa tay tắt chuông báo thức, Min Ah lồm cồm bò dậy, đánh răng rửa mặt xong xuôi, cô liền đến chỗ làm, cũng không thèm ăn sáng.
6 Con người thật buồn cười. Khi mọi thứ đang đúng quỹ đạo của nó thì lại tìm mọi cách phá vỡ đi cái quỹ đạo ấy. Còn khi mọi thứ đã trở nên lộn xộn như ý họ muốn rồi, thì họ lại cố gắng để đưa mọi thứ về lại vị trí ban đầu vốn có.
7 Là phúc. . . ắt không phải họa, là họa. . . có tránh cũng không được. Thả hắn ta trên sofa, vừa thở vừa oán hận: “Tại sao tôi lại phải làm mấy cái việc này cơ chứ? Còn nữa, sao anh lại nặng như vậy? Mệt chết tôi!” Việc tốt đã xong, cô quay người đi ngủ, cửa phòng “Rầm” một tiếng liền được đóng lại.
8 Giận dữ là cơn điên nhất thời. Bạn không chinh phục được giận dữ, giận dữ sẽ chinh phục bạn. (Horace) - Thật là tức chết đi! Sao mình lại có thể để cho tên đó làm vậy được chứ.
9 Nếu thất sự động lòng, khi muốn rút lui phải cần rất nhiều dũng khí và vô số lí do thuyết phục bản thân, cho đến cùng vẫn thường xuyên nhớ về người đó, đến hận cũng không nỡ hận.
10 Chương 10: Cứu mạng! “Người đi hay không, người đều ở trong lòng Người tới hay không, ta đều ở đây đợi. ” Bước ra khỏi cổng mới cảm nhận được, quả thật trời lạnh hơn rất nhiều.
11 Đừng… Đừng… Đừng…Anh đừng khóc! Anh mà khóc, thế giới của em sẽ đổ mưa!
Mùi hương hoa oải hương len lỏi lan đi khắp căn phòng sặc mùi thuốc khử trùng, khiến cho không khí nơi đây có vẻ nhẹ nhàng đi không ít.
12 Quãng thời gian đẹp nhất trong đời ta chính là được gặp người. Trong biển người mênh mông đó, chỉ lặng lẽ nhìn về phía người. Vừa xa lạ lại vô cùng thân thuộc.
13
Thanh xuân sở dĩ khó khăn là bởi vì cô đơn. [Sưu tầm]
Mặt trời từ từ nhô cao, ánh sáng len lỏi đi khắp nơi, một ngày mới lại bắt đầu.
Bên cạnh ban công, người con gái đang nhắm mắt dưỡng thần, cả người toát ra khí chất nhẹ nhàng, khiến cho người ta cảm thấy dễ chịu vô cùng.