41 Vũ Văn, thân mến. Thời tiết nơi này dần lạnh đi, chẳng biết anh hiện tại đang ở phương nào, có hay chăng lại cùng Huyền Cương lưu lạc đầu đường cuối phố, hay rất may mắn ở trong một căn phòng ấm áp ngủ ngon? Cuộc sống gần đây rất hỗn loạn, mỗi ngày đều có rất nhiều chuyện phải xử lý, anh thì hay rồi, vỗ mông bước đi, lưu lại cho tôi một cục diện rối rắm phải chỉnh đốn.
42 Vĩ Thanh - 2 Một buổi chiều mát mẻ. Cố Thanh hiếm khi có nửa ngày nhàn hạ, có thể an tĩnh ngồi bên cửa sổ, pha ình một tách cà phê. Khi đang nhìn đám người rộn ràng nhốn nháo ngoài cửa sổ, Cố Thanh đột nhiên toát ra một ý niệm chưa bao giờ có.
43 Quyển 2: Tà Binh Phổ (邪兵谱)Người dẫn đường xuống hoàng tuyền, môt nghề nghiệp thần bí cổ xưa, thầy trò truyền thừa, đại đại tương truyền. Người gánh vác chức nghiệp này, hành tẩu ở âm dương.
44 Khi tiếng chuông tan học vang lên, bọn học sinh đã tiếp nhận giáo viên môn lịch sử mới tới này rồi, tuy rằng nội dung y giảng có chút hư vô mờ mịt, nhưng nghe vẫn rất có ý tứ.
45 Vừa qua 11h, khu ký túc xá đúng giờ ngắt điện tắt đèn, bọn học sinh cũng không thành thành thật thật đi ngủ, không ít nam sinh vẫn đứng trên ban công buồn chán lớn tiếng kêu gào, phát tiết tinh lực quá mức tràn đầy của mình.
46 "Ha. . . . . . " Đinh Lam há to miệng, đánh một cái ngáp thật to, ở bên cạnh hắn, ánh mắt Đường Khảo dại ra, phờ phạc ghé vào trên bàn ghi danh. Mà bàn ghi danh này, lại đặt trước cửa tòa nhà Ngoại văn dưới một gốc cây đại thụ.
47 Khi xe cứu thương vọt vào sân trường, bọn học sinh đã vây quanh quán nước đến thủy tiết bất thông (tắt nghẽn, nước không ngấm qua được) , lời đồn đánh nhau trong quán nước gây chết người trong nháy mắt truyền khắp trường.
48 "Xin mang chúng tôi đi gặp các bạn học sinh bị thương!" Vũ Văn sau khi xem qua toàn bộ ảnh X quang, vẻ mặt ngưng trọng nói. Trên những tấm ảnh còn lại, vô luận là xương đùi hay xương cánh tay, đều hoặc nhiều hoặc ít có chứa vết dao đồng nhất với bức ảnh đầu tiên.
49 7, Đinh Lam Đường Khảo trong lòng đều thập phần rõ ràng, trừ bỏ mảng công trường của tòa nhà tổng hợp bị trì trệ kia, trong trường e rằng chẳng còn nơi nào còn có thể trông thấy giàn giáo.
50 8, Gió đêm kéo tới, mang theo từng trận hàn ý thấu xương, Vũ Văn ôm Dịch Nam Hành đang từ từ trở lạnh, tâm tình cũng rơi vào hầm băng. Chẳng lẽ bản thân thật là người mang điềm xấu? Mỗi khi đến nơi nào, chắc chắn sẽ dẫn tới tai ương đổ máu, cho dù là sân trường đại học thanh tịnh này, cũng vô pháp tránh khỏi.
51 9, "Không được. . . . . . Tớ chạy không nổi nữa. . . . . . " Khi xuyên qua một mảnh rừng cây nhỏ, Đường Khảo thở hổn hển đặt mông ngồi trên cỏ, không bao giờ muốn di chuyển thêm bước nào nữa.
52 10, Đường Khảo thường ngày chỉ có khi đau bụng mới đem hết toàn lực phi nước đại chạy đến WC, hôm nay khó được sử dụng tốc độ cực hạn của mình hướng người nọ chạy như bay.
53 Chiếc xe POLO màu trắng kia lẳng lặng đậu ở ven đường ba ngày, thi thể của thầy Vương mới được một nhân viên vệ sinh phát hiện ra. Lúc này đây, nhà trường không còn khả năng phong tỏa tin tức kia nữa, dù sao danh tiếng của thầy Vương có vị trí không hề nhỏ, việc duy nhất nhà trường có thể làm, chính là duy trì trật tự trong trường Đại học vì danh tiếng, mời cảnh sát hợp tác khống chế số lượng truyền thông ùn ùn kéo đến.
54 Lỗ tai Đinh Lam vẫn là lần đầu tiên chịu đựng tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế như vậy, tiếng gào thét và tiếng khóc hô hỗn tạp cùng một chỗ, mạnh mẽ đánh sâu vào màng tai Đinh Lam, hắn muốn đem hai tay giơ lên bịt kín tai, nhưng người xung quanh đang liều mạng lui về phía sau, hai tay luôn bị thân thể kẻ khác dùng sức xô đẩy, làm thế nào cũng nâng không được đến bên tai.
55 "Lách tách. . . . . . " Máu tươi sềnh sệch đang từ phía dưới đầu người phun ra, sợi máu thật dài nhỏ thẳng xuống mặt đất, có vài giọt còn bắn tung tóe trên cẳng chân bóng loáng của Phương Hân, có chút nóng lên.
56 Nữ sinh đột nhiên biến mất quái dị khiến Tùy Lăng hung bạo ngẩn ra sửng sốt trong chốc lát, loan đao cắm trên mặt đất cũng không lập tức nhổ ra. Khi hắn kịp phản ứng hẳn phải tìm mục tiêu khác, nhóm học sinh kia sớm đã thét chói lói tản ra xung quanh.
57 Trời vừa tờ mờ sáng, đám cảnh sát ngay trong rừng cây sương mù ướt át phát hiện thi thể của Tùy Lăng, trên yết hầu thi thể có vết đao thật sâu, gần như chặt đứt cổ Tùy Lăng.
58 Trong phòng làm việc, hai tên đáng thương đang thức đêm dịch chương tiểu thuyết cuối cùng. "Fred rốt cuộc ý thức được, sự tồn tại của mình đối với các thôn dân mà nói, hoàn toàn không có giá trị gì, đạo đức và lý tưởng mà hắn truy cầu, tại địa phương nghèo khó này còn không bằng nửa túi yến mạch.
59 Lửa trại ám hồng sắc đặt ngang trước mặt Vũ Văn, màn đêm đen đặc bao phủ hết thẩy bốn phía y, cùng bóng tối che phủ bầu trời kia so sánh, ánh lửa có vẻ thật mỏng manh.
60 Hoàn toàn không ngờ, đại học S vượt qua hai tuần yên ắng, không hề có người chết, cũng không phát sinh quái sự gì. Nhóm tà binh cứ như chui vào khe, chưa từng lộ mặt.