161 Tác giả: Hoàng Phủ KỳBa ngày gia phong, sắc lập võ hầu, đây là xu hướng tất yếu!Phương Vân biết lần này mình không thể ngăn cản được. Bởi vì lần này đằng sau việc phong hầu có chỗ dựa vững chắc là Nhân Hoàng Đại Chu.
162 Tác giả: Hoàng Phủ KỳTrên đường lớn, Hứa Quyền, Cao Vi, Tần Phong, Dương Khiêm, Lý Bình ở ngoài cửa ở Anh Vũ Hầu phủ chờ đợi. - Anh Vũ Hầu phá quan lại được sắc phong võ hầu.
163 Tác giả: Hoàng Phủ KỳSau khi đạt tới Khí Phách cảnh, rất nhiều pháp bảo có thể tăng lên thêm một tầng nữa, chuyển đến hình thái tồn tại như nhân loại.
164 Tác giả: Hoàng Phủ KỳPhương gia cùng Anh Vũ hầu thủy hỏa không dung đã là chuyện mọi người đều biết, nay Anh Vũ hầu được sắc phong võ hầu thì Tứ Phương hầu Phương Dận lại tới đưa hạ lễ!- Tứ Phương hầu, hắn tới đưa hạ lễ làm gì?Nghe thấy giọng nói cao của thái giám thụ lễ, Bình Đỉnh hầu giống như là bị người nào đó tát lên mặt, xanh mét.
165 Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ- Lão gia, người gọi ta?Hiển Hoa phu nhân đẩy cửa phòng ra, chậm rãi đi đến. Theo sát ở phía sau là lão quản gia Ngụy Duyên. Bình Đỉnh hầu ngồi ở bên cạnh bàn gỗ, quay đầu nhìn lướt qua Hiển Hoa phu nhân, bỗng nhiên quát to một tiếng:- Quỳ xuống!Hiển Hoa Phu Nhân sợ hết hồn:- Lão gia, người đây là?- Ta nói ngươi quỳ xuống, không có nghe sao?Bình Đỉnh hầu vỗ mạnh bàn một cái, hai mắt trợn trừng lên, một cỗ sát khí giá lạnh lưu động trong không khí.
166 Tác giả: Hoàng Phủ KỳThời gian từng ngày trôi qua, mười ngày sau đột nhiên có một tin tức truyền ra! Dương Hoằng theo thủy sư Đại Chu ra biển Nam Minh đánh chết mấy vạn người hải tộc, trong đó có cả nhị hoàng tử hải tộc, ba tên thân vương cùng với tám tên đại tướng quân hải tộc, thi thể chồng chất một chỗ đến ba ngày cũng chưa chìm.
167 Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ“Nếu như hắn nói thật thì người này vô cùng đáng sợ rồi. Lấy thực lực cùng công lao này của hắn mà Dương Hoằng lại cách chức để cho hắn làm giáo úy thì đã để cho hắn sự đả kích quá nhiều rồi.
168 Tác giả: Hoàng Phủ KỳChỉ có ba ngày mà từ chín con phi long thăng đến mười hai con phi long lực, điều này đã hoàn toàn phá vỡ sự nhận thức của Quản Công Minh.
169 Tác giả: Hoàng Phủ KỳTrong mắt Phương Vân có chút ngưng trọng, hắn vừa mới cô đọng ra được mười hai phi long lực, còn không so được với Quản Công Minh đã nhiều năm bước vào mười hai phi long lực nhiều năm.
170 Tác giả: Hoàng Phủ KỳQuản Công Minh từ ngọn cỏ linh chi kéo xuống một mảnh nhỏ nhất, bỏ vào miệng. Lập tức, một cỗ linh khí nhẹ nhàng nhưng mênh mông cuồn cuộn ở trong cơ thể hắn chảy xuôi, sau đó nhanh chóng dung nhập vào bên trong tứ chi bách hài*.
171 Tác giả: Hoàng Phủ KỳHầu gia, chúng ta cũng không quấy rầy. Chuyện này, chúng ta sẽ làm được thỏa thoả đáng đáng. Hứa Quyền thi lễ, khoảnh khắc khi cúi xuống, trong mắt liền hiện lên một nụ cười đắc ý.
172 Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ- Hừ!Trần Liệt khẽ cười lạnh một cái, bàn tay khẽ vẫy một cái thì vô số phù chú bay ra hiện thành một con cự hổ. Kình khí bắn ra bốn phía, Hứa Quyền từ không trung bắn ngược ra sau, thối lui liên tục bốn bước mới dừng lại.
173 Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ- Hầu gia, chuyện chính là như vậy!Hứa Quyền nói xong thì năm người đồng thời cúi đầu. Chuyện này đúng là bọn họ còn không có làm tốt.
174 Tác giả: Hoàng Phủ KỳPhương Vân trong lòng biết rất rõ, Dương Hoằng đã sớm đoán chắc hắn tất phải đi! Quân lệnh như núi, đây là chuyện ván đã đóng thuyền!- Quân lệnh không thể trái, đi là phải đi, chẳng qua là phải đi làm sao thì đó lại không phải là việc của Quân Cơ xứ.
175 Tác giả: Hoàng Phủ KỳUyển thành, một tòa thành cách An Tô thành khoảng tám trăm dặm. Vì chỗ này cách Địch hoang tây bắc cũng khá xa nên thành thị cực kỳ phồn hoa, đường xá đông đúc, mọi người đều mặc quần áo gấm ngọc.
176 Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ- Không ổn rồi, ta không muốn chết, ta không muốn chết!Ở trên một ngọn núi cách đó mấy chục dặm, , Cực Đạo tiên sinh chật vật chạy trốn, điên cuồng chạy trốn! Trong lòng hắn lúc này vô cùng hoảng sợ bất an, như là chó nhà có tang!- Tại sao có thể như vậy? Đại nho triều đình sao lại ở nơi này? Làm sao lại có a? Hoàn toàn không hợp lý a!Cực Đạo tiên sinh chưa bao giờ cảm giác thấy tử vong lại gần hắn như thế.
177 Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ- Không ổn rồi, ta không muốn chết, ta không muốn chết!Âm thanh vừa rơi xuống thì một đạo thân ảnh nhảy lên cao vào giữa không trung.
178 Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ- Thành chủ khách khí rồi! Tại hạ vừa mới đến, còn làm phiền thành chủ mời đến thế này!Phương Vân chắp tay nói. - Tướng quân ngàn dặm đường xa, xin mời vào trong, rươu và thức ăn ta đã chuẩn bị tốt!Tây Nhị thành chủ Lý Văn Đạt nói.
179 Tác giả: Hoàng Phủ KỳPhong ấn thành công một gã cao thủ Tinh Phách cảnh tám con phi long lực, Phương Vân mừng rỡ trong lòng. Nhưng mà nội lực trong cơ thể hắn cũng tiêu hao không ít: “Cũng may là trên người ta có nhiều đồ bổ sung nội lực, bằng không dưới tình huống vây công này mà còn phong ấn địch nhân chính là tự tìm đường chết!”Trên người Phương Vân giờ còn có hai quả nội đan hung thú, trên người cũng có nhiều đan dược thượng phẩm cho nên cũng không sợ loại tiêu hao này.
180 Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ- Ừ. Phương Vân gật đầu, rồi bước lên đại điện ngồi xuống bảo tọa. Quản Công Minh thấy tám tên cao thủ Tinh Phách cảnh ở ngay bậc thang thì lướt mắt nhìn qua, ánh mắt hơi kinh ngạc nhưng cũng không hỏi nhiều.