101 Biên Một vạn kỵ binh, khoái mã phi nhanh, rất nhanh liền biến mất ở dưới chân núi, đại quân của Phương Vân dừng lại tại chỗ, không nhúc nhích. Chỉ trong chốc lát, mười mấy kỵ binh từ các phương trở về, trên người tràn đầy thương tích.
102 Biên - Giết!Đại quân Địch Hoang giống như sóng biển dâng trào, dùng thế lôi đình vạn quân áp hướng chỗ binh lực của Dương Hoằng mai phục chạy tới. Giống như là sóng lớn vỗ vào thuyền gỗ, gần 5000 nhân mã đột nhiên biến mất ở trong cảm giác của Dương Hoằng.
103 Biên Xe ngựa từ từ mà đi, Phương Vân tựa vào vách buồng xe, cảm giác tinh lực tựa hồ tiêu hao gần hết. Thôi diễn sa bàn vô cùng tiêu hao trí nhớ, Phương Vân cần phải không ngừng cân nhắc.
104 - Công chúa cả ngày ở chỗ này cùng thế tử, thế tử vẫn chưa có tỉnh lại…. Lúc này, một gã thị nữ của công chúa Phúc Khang nói, đôi mắt cũng đỏ hồng lên.
105 Biên Phương Vân ngồi xe ngựa, đi vào thành. Bây giờ đã vào trưa, mặt trời đã lên đỉnh. Phương Vân lấy làm ngạc nhiên, mới nhắm mắt một lát mà đã ngủ một thời gian rất lâu.
106 Biên SửaSuy nghĩ một chút, không thể để cho Dương Hoằng dễ dàng như vậy được, Phương Vân tìm một nha hoàn, căn dặn. - Tiểu Mai, đi chuẩn bị cho ta một thiệp chúc mừng!- Thiệp chúc mừng?Nha đầu xinh đẹp tênTiểu Mai chớp mắt nhìn, vẻ mặt không hiểu nói:- Thiếu gia muốn chúc mừng người nào vậy?- Thái tử thiếu bảo, Dương Hoằng- A!Tiểu Mai kêu lên một tiếng hoảng sợ, rồi vội vàng bụm miệng lại.
107 Tác giả: Hoàng Phủ KỳNhóm dịch: huntercdĐại Chu Hoàng Tộc
108 Tác giả: Hoàng Phủ KỳNhóm dịch: huntercd () ()Diệt Thuần KhiếtĐại Chu Hoàng Tộc
109 . Tác giả: Hoàng Phủ KỳBiên ViệtHai ngày sau khi tụ họp ở Trúc hiên lâu. Trong thư phòng, Phương Vân hết sức lo lắng tự hỏi làm sao để đáp lại lễ vật cho Thái Phó đây.
110 Tác giả: Hoàng Phủ KỳBiên - Phương Vân, ngươi thật là gian trá, Vũ Mục chỉ nói là để ngươi nhập ngũ, ngươi lại lột da hổ của hắn. Nói láo là Vũ Mục muốn thu ngươi làm đệ tử.
111 Tác giả: Hoàng Phủ KỳBiên Cô Xạ Quận Chúa cảm nhận xung quanh một lần, lập tức phát hiện, hoàn cảnh chung quanh, cùng mình biết hoàn toàn không giống nhau.
112 Tác giả: Hoàng Phủ KỳBiên Một chỗ trong rừng cách kinh thành hơn ba mươi dặm, Phương Vân thấy Chu Hân cùng mấy tên sĩ tử, tay cầm dây cương, ẩn nấp trong bụi cỏ.
113 - Sở Cuồng, mấy người các ngươi đi tới các doanh trướng, nói tất cả ra cho ta!Phương Vân nói. Ngay từ lúc các Quý tộc hầu liên thủ trục xuất Tứ Phương hầu Phương Dận việc tấn thăng thành quý tộc, Phương gia cùng với các quý tộc như Bình Đỉnh hầu đã hoàn toàn xé toang da mặt ra.
114 - Làm sao có thể!Diệp Vọng mở to hai mắt nhìn, hắn chỉ nghe đến con thứ Phương gia công phu miệng lưỡi lợi hại, làm cho Anh Vũ hầu tại Đại Lý Tự ăn không ít quả đắng, chứ chưa nghe nói võ công của hắn cũng rất mạnh a!- Giáo úy đại nhân, tiếp ta một chiêu đi!Phương Vân một trảo đẩy lui Diệp Vong, dưới chân như nước chảy mây trôi, thuận thế lấn vào, tay phải đưa ra tạo thành một chưởng đánh tới.
115 SIZE="4"]- Lâu tướng quân, con thứ Phương gia, Phương Vân đã đến đây rồi. Lâm hiên đứng trước võ tướng mặc giáp này nói. - Hử?Trong âm thanh nhàn nhạt đó, vị tướng quân như bức tượng này mở mắt ra, một luồng lưu quang từ trong mắt bắn ra.
116 Trong cả đại lục, chỉ có một tông phái để đầu trọc, đó là Phật môn. Mà nguyên gốc của Phật môn cũng không phải là ở đại lục mà là đến từ Phệ Đà châu ở ngoài mấy vạn dặm.
117 Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ- Đủ rồi! Các ngươi bây giờ là quân dự bị, nếu trong tương lai được điều lên chiến trường thì chính là quân đội tiên phong đại danh được người đời ca tụng của Đại Chu hoàng triều, bại lui cả Ngũ Hoang.
118 Tác giả: Hoàng Phủ KỳCó thêm tám tên thân vệ là cấm quân, rồi cộng với sáu chiếc Phá Thần Nỏ, khắp trong doanh trại, ai ai cũng vô cùng bội phục vị giáo úy mới nhiệm chức này.
119 Tác giả: Hoàng Phủ KỳBiên Phía bắc sơn lâm, Sa Môn vừa mới rời khỏi không xa, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh trong rừng, chậm rãi đi ra. “Phương Vân!!!” trong lòng Lâm Hiên chấn động mãnh liệt, không thể tin được nhìn về phía trước.
120 Tác giả: Hoàng Phủ KỳBiên Trong thư phòng, Phương Trữ hầu tay cầm bút lông, yên lặng luyện chữ. Bên cạnh bàn đọc sách, có một mỹ nhân áo hồng, vóc người thon thả đứng hầu.