21 - Thấy không, chỉ cần ngươi có bản lãnh, thì cứ tới đây lấy. Thanh Sưởng công chúa đem Địa Cấp châu thu vào trong ngực, vừa đi xuống, từ bên hông lấy ra một cây trường tiên đỏ rực.
22 Thanh Sưởng công chúa cắn răng một cái, mạnh mẽ tung người lên, tung ra thức thứ ba của Hám Thế Hoàng Quyền!Rống!Không khí nổ tung, cuồng phong gào thét, kim quang đầy trời.
23 Nghiêm Luân vừa đi, Trương Anh, Chu Hân lập tức từ sau một phiến đá gần đó đi ra. Sắc mặt hai người đỏ bừng, không thể che hét nét vui mừng. - Phương huynh, không thể ngờ rằng huynh có thể đánh bại được Thanh Sưởng công chúa! Ta cùng với Chu Hân vừa rồi cũng có chứng kiến được!- Đúng vậy ! Thiên phú võ đạo của Thanh Sưởng công chúa đều được công nhận, không nghĩ tới, nàng cũng không phải là đối thủ của ngươi!Phương Vân khoát tay áo.
24 Thời gian bất tri bất giác đã trôi qua một tháng, sau Đông Chí, một cơn bão tuyết đột nhiên xuất hiện, bao trùm cả phương bắc Đại Chu. Bão tuyết cứ liên tục, làm cho cả kinh thành hóa thành một cánh đồng tuyết.
25 Những lời này của Dương Bưu vừa nói ra, các vương công tử đệ ở bên cạnh quan sát liền cảm thấy nồng nặc mùi thuốc súng, tất cả đều biến sắc, rối rít giục ngựa thối lui!- Ha ha ha.
26 - Kiếm khí!Phương Vân khẽ biến sắc, lần đầu tiên có cảm giác không nắm chắc. Các Vương công tử đệ chung quanh thấy vậy cũng kinh hãi không thôi. Kiếm khí khác với kiếm cương.
27 - Ồn ào cái gì thế, im lặng cho ta!Một âm thanh như tiếng sét đánh vang dội khắp giáo trường, trên giáo trường nhất thời yên lặng như tờ. Kẻ điên họ Phương này, cái gì cũng dám làm a! Cho dù bị hắn đánh tơi bời một bữa, cũng không biết đi nói ở đâu.
28 Phương Vân vừa nói vừa vẫy tay về phía giáo trường. - Trương Anh, Chu Hân tới đây. Trương Anh, Chu Hân cũng cách đó không xa, Phương Lâm biểu hiện thân thủ lợi hại làm cho hai người họ cực kỳ hưng phấn.
29 - Ngừng!Cánh tay phải của Tào Báo đại tướng quân giơ lên, mấy ngàn cấm quân triều đình lập tức chỉnh tề dừng lại. Tào Báo đại tướng quân vẻ mặt nghiêm túc, thúc vào bụng ngựa dưới háng, đoàn thiết kỵ giống như hỏa diễm địa ngục đang cháy xông vào giáo trường.
30 Nhìn thấy Phương Vân nhanh chóng dứt khoát giết chết cự viên, Phương Lâm rốt cuộc cười. - Cũng là ta quá lo lắng, đệ đệ, nhìn thủ đoạn của ngươi, đã có được thực lực chiến đấu cần thiết rồi.
31 - Vẫn là thế huynh cao minh, chiêu này một khi đã sử dụng thì thắng dễ như bỡn. Cho dù triều đình có điều tra thì cũng chỉ có thể trách là lần này mãnh thú quá kinh hoảng, sẽ không tra đến chúng ta.
32 Rống!Gió cuồng gào thét, Hỏa Bạch Cốt Thú hóa thành một đạo lưu ảnh, đuổi theo đám người Cao Vi, Hứa Thuận. Tốc độ của nó cực nhanh, mỗi bước chạy chính là đến năm sáu trượng.
33 Thanh âm này uy nghiêm bá đạo, như sấm sét cuồn cuộn cuốn tới, làm cho người ta có cảm giác tê dại. Trên bầu trời, thống lĩnh cấm quân rốt cuộc cũng đã chạy tới, hắn đứng yên trong hư không, hai mắt trợn tròn, cả người hắn bốc lên ngọn lửa màu đen quỷ dị, giống như là thiên thần.
34 Phương Lâm cũng không biết, nơi hắn cắn nuốt vào chính là nơi mà bốn chân của Hoàng Kim Giác Mãng sắp nổi lên. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, ngàn năm sau nữa, con Hoàng Kim Giác Mãng này sẽ có thêm bốn chân mọc từ chỗ này ra, bay lên không hóa rồng.
35 Ầm!Trái quả vừa vào liền tiêu hóa, biến thành một chất lỏng màu trắng chảy vào trong bụng. Phương Vân chỉ cảm thấy trong bụng nóng lên, giống như là đang được một mặt trời nhỏ thiêu đốt.
36 - Cái gì!Phương Vân trong đầu chấn động, trong giây lát hắn liền nhớ tới lúc hắn từ động quật đi ra, có thấy những dấu chân xốc xếch. Vốn hắn còn tưởng rằng đó là do cấm quân đuổi đến, tiến vào động quật giết chết Hoàng Kim Giác Mãng, không ngờ rằng, cái con cự mãng đó lại là do đại ca Phương Lâm giết chết.
37 Vào ngày mười lăm tháng giêng hàng năm chính là tết Nguyên Tiêu của Đại Chu. Vào đêm thời gian này, từng nhà đều treo đèn lồng màu đỏ dưới mái nhà của mình.
38 - Thế tử, đã lâu không gặp. Phương Vân trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên. - Lần săn thú Đông Giao trước, vốn cho là có thể nhìn thấy thế tử. Không nghĩ tới, thế tử lại không tham gia.
39 Gần trăm sĩ tử mặc áo trắng quần đen cường tráng được mọi người khích lệ, nhảy vui mừng dưới tiếng trống, cảnh tượng vô cùng tráng lệ. Trong quá trình khiêu vũ, mọi việc vô cùng thuận lợi.
40 - Đúng là hắn ư!Trong Quý tộc hầu, người thần bí nhất đúng là thế tử của Trấn Quốc hầu - Lý Nghiễm! Vị thế tử này rất ít lui tới cùng với người khac,s cũng không thích tham gia vào các hoạt động náo nhiệt ở kinh thành, căn bản vẫn là luôn thích độc hành.