81 Đoan Mộc Ly cầm lấy thư, nhíu mày. "Chúng thuộc hạ thật sự chưa nói gì cả!"Ba người lại đồng loạt lui về phía sau từng bước. Không có hỏi bọn họ, Đoan Mộc Ly mở phong thư.
82 Nhìn ba người bọn họ vẻ mặt cùng khổ, Phi Phi phì cười. " Không có vấn đề, các ngươi còn không cao hứng? Nào nào nào, ta để cho các ngươi được như ý nguyện, đem Đoan Mộc Ly đánh ngu, không cần thu tiền ~"".
83 ". . . . . . " Quý Ngữ Hàm im lặng nhìn bóng lưng của bọn họ. Cái đó. . . . . . Nàng lần này"Rời cung trốn đi" giống như lại náo nhiệt. Đúng vậy a, rất là náo nhiệt, buổi tối hôm đó, ngay cả"Quỷ" cũng đến làm khách.
84 “Bây giờ nàng chưa từng nghe qua, nhưng mà hơn ba trăm năm trước, là đại gia thương hào trải rộng bốn nước. ”“Xuống dốc sao?”“Không phải. ”Đoan Mộc Ly lắc đầu một cái, “gia tộc Đại gia mặc dù giỏi về buôn bán, chẳng qua cả gia tộc có số người trưởng thành rất ít, tất cả đều thể chất yếu đuối, thuốc bổ trân quý ăn vào hàng đống, cũng không thể khiến bọn họ khỏe mạnh giống người bình thường, cho nên đến năm Tam cô nương mười tuổi, Đại Gia trên dưới cũng chỉ còn lại có ba chủ nhân.
85 "Ta, ta nghe người khác nói. . . . . . ""Người nào?"Tề Mị nhi do dự liếc nhìn Đoan Mộc Ly, không có trả lời. Quý Ngữ Hàm xông tới lúc đúng thấy một màn như vậy, nghi ngờ đứng ở một bên.
86 Ánh mắt Tề Mị nhi lóe sáng, đột nhiên lộ ra nụ cười quyến rũ, "Ta thấy mọi người là mau chạy đi. ""Ngươi làm cái gì!""Không có gì, xuân dược mà thôi. "Lời nói vừa ra khỏi miệng, trong phòng, trên mặt mọi người tất cả đều biến sắc.
87 Quả nhiên, sau khi bọn họ ra ngoài, đi chưa được mấy bước liền gặp Huyền Vũ phải canh giữ ở bên ngoài, thoạt nhìn ủ rũ cúi đầu. "Chủ nhân, ngài không sao chứ? Có muốn tìm ngự y đến xem một chút không?""Không cần.
88 Đoan Mộc Ly cười gật đầu, Quả Quả da mặt mỏng, có lẽ ngượng ngùng nói rõ ràng trực tiếp như vậy, bốn chữ thì bốn chữ. Quý Ngữ Hàm từ trong ngực hắn chui ra, đứng ngay ngắn, thanh thanh cổ họng, rất nghiêm túc nhìn Đoan Mộc Ly ——"Ta rất tức giận.
89 "Bởi vì Thụy Vương gia là người có thực lực nhất thống bốn nước. "Đem chất lỏng màu hồng trong bình thủy tinh ở trước mắt hắn đung đưa, lóe sáng hấp dẫn, gương mặt Mặc Kỳ Thụy vẫn lạnh đột nhiên hít sâu một hơi.
90 ". . . . . . " Quý Ngữ Hàm bị cơn giận của hắn làm cho sợ hãi, nhất thời không biết nên có phản ứng gì. "Hãy nhớ, sau này đừng dễ dàng tin tưởng người khác như vậy! Ngươi bây giờ ở bên Đoan Mộc Ly, không còn là người bình thường!"Mặc Kỳ Thụy nắm bả vai của nàng, tựa hồ là đang quát nàng.
91 "Ta muốn nhảy đến hồ bờ bên kia, không phải là muốn bơi lội. . . . . . "Cảm thấy rất lạnh, Quý Ngữ Hàm bước nhanh trở về phòng, muốn thay bộ quần áo ướt sũng này.
92 Vẫn chưa phản ứng kịp sao hôm nay mọi người có thể cười như vậy, tiểu tử tức đến sưng mặt lên, bay đến nằm trên đầu Quý Ngữ Hàm. "Vẫn là cái đệm lông dài ngủ thoải mái a.
93 Mặc dù đã thấy trong bức họa, có thể thấy được người thật, Quý Ngữ Hàm vẫn là có cảm giác rất khiếp sợ. Thật sự là trường sanh bất lão. . . . . . Cũng đãhơn ba trăm tuổi, nhưng nhìn lại là bộ dáng thiếu nữ mười mấy tuổi.
94 Đoan Mộc Ly lắc đầu, " Ban nãy ta mới vừa ném nàng ấy ra ngoài cũng quên chú ý một chút, không nên phá hủy cánh cửa này. "Vừa nói hắn bình tĩnh ra lệnh cho Thanh Long, "Gọi người tới đem cửa sửa trở về nguyên dạng.
95 Đoan Mộc Ly ôm nàng đi vào trong phòng, "Nếu đã học rồi. . . . . . Quả Quả, ta phải thu học phí. "". . . . . . "Quý Ngữ Hàm rơi lệ, "Hay là chàng mở lớp, dạy thế nào đề phòng sắc lang đi.
96 Suy nghĩ của Quý Ngữ Hàm chính là rất tốt đẹp, nhưng mà chờ Đoan Mộc Ly trở lại, câu nói đầu tiên đã phá vỡ mơ mộng của nàng——"Tiểu Dật mới ra sinh là một đứa trẻ đơn thuần.
97 "Ngữ Hàm, muội phải gả cho nam nhân này, rất nham hiểm. ""A. . . . . . " Quý Ngữ Hàm cười khan hai tiếng. Hic hic, điểm này nàng đã sớm biết!"Ta đoán đệ ấy cũng không xác định được vào thời khắc mấu chốt, ta đến tột cùng sẽ giúp ai, cho nên lần này, cố ý thử dò xét ta.
98 Tề Mị nhi nói chuyện không có gì có thể tin, nàng nói một, vậy thì nhất định không phải là một. Nhưng nàng cố ý vu oan cho Đại Hưng Quốc làm gì?Quý Ngữ Hàm có chút ưu tư liếc nhìn Đoan Mộc Ly ở gian phòng cách vách.
99 ch. . . . . . Quý Ngữ Hàm cùng mọi người cùng nhau nhìn về phía Không Không. Hoàng đế?Mặc dù Đoan Mộc Ly cùng Mặc Kỳ Thụy bình thường cũng không có dáng vẻ gì, nhưng sao Không Không cũng có bí mật quá lớn?Không Không bị bọn họ nhìn như thế, hơi ngượng ngùng, "Khiêm tốn, khiêm tốn.
100 Cho nên Người áo đen cúi đầu liền thấy một khuôn mặt tràn đầy kích động mơ ước đã đạt thành, phía trên kia còn có một ánh mắt tỏa sáng lấp lánh đang nhìn mình.
Thể loại: Ngôn Tình, Bách Hợp, Xuyên Không
Số chương: 105