1 Đêm khuya trăng thanh gió mát, nơi ngõ hẻm đèn đóm lờ mờ, một nhóm người thậm thà thậm thụt vác một bao tải lớn tiến vào từ cửa sau.
Có lẽ là do động tác của mấy người đó quá mạnh, vật thể không rõ trong bao tải hơi động đậy.
2 Mạc Linh Nhi đi rất nhanh, thấy tên đàn ông kia không đuổi theo thì mới thả lỏng.
Nhìn bầu trời đã tảng sáng, nếu cô không quay về thì chỉ sợ sẽ xảy ra phiền phức.
3 Lão phu nhân càng tức giận: “Có chuyện gì nói rõ ra không được à! Sáng ngày ra đã xui xẻo!” Lão phu nhân thấy Vương thị quỳ xuống thì xanh mặt, huống chi trước giờ bà đã không thích đứa con dâu này.
4 Trong Uyển Lan Các, tiếng đồ sứ vỡ vụn vang lên.
Vương thị vừa về đến viện đã tức giận đập đồ.
“Con tiện nhân đáng chết này! Dám làm ta xấu mặt trước bao ngươi! Ta nhất định sẽ không tha cho nó!” Lúc này Vương thị đã vô cùng phẫn hận, tức đến toàn thân run rẩy, có thể thấy Mạc Linh Nhi đã làm bà ta mất mặt đến thế nào.
5 “Thuộc hạ bái kiến chủ nhân. ”
“Ừm, nói đi. ” Trong bóng đêm, một người lạnh lùng nói.
Nhìn kĩ là có thể nhận ra, người nói chính là người đàn ông đeo mặt nạ bị Mạc Linh Nhi ném thuốc mê vào mặt ngày hôm đó.
6 Vương thị bấm móng tay thật sâu vào tay Quế ma ma, tiện nhân này lúc nào cũng muốn làm bà ta mất thể diện, cái gì mà không so đo chứ!
Quế ma ma đau đến mức nhếch miệng mà không dám lên tiếng.
7 Sau mấy ngày thấp thỏm lo lắng cũng không thấy phu nhân đến gây sự, Tố Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm: “Xem ra đúng là giống như tiểu thư nói, Quế ma ma thực sự không cáo trạng với phu nhân.
8 Mạc Linh Nhi đã từng ngắm vô số mỹ nam nhưng vẫn không kìm được mà kinh ngạc.
Nhưng cô nhanh chóng thu tầm mắt.
Chuyện này lại làm Tô Thanh Hải ngạc nhiên, trước giờ hắn chưa từng thấy cô gái nào nhìn thấy mình mà không ngây người đâu.
9 Mạc Linh Nhi đã liệu trước Tô Thanh Hải sẽ có hành động.
Thế nên vừa ra khỏi cửa tiệm, cô đã chui vào một hẻm nhỏ.
Khi đi ra khỏi đó, mái tóc đen của cô đã được búi lên, toàn thân áo trắng, nhanh chóng biến thành một người phụ nữ có tuổi.
10 “Được rồi, không được khóc nhè. ” Mạc Linh Nhi giả vờ nghiêm túc nói: “Đệ là nam tử hán cơ mà. ”
Viên Nghị ngoan ngoãn gật đầu, có điều hai mắt vẫn còn đỏ.
11 Trên xe ngựa, Mạc Linh Thanh luôn cố bắt chuyện với Mạc Linh Nhi nhưng cô thi thoảng mới đáp lại đôi ba câu. Mạc Linh Thanh ngoài mặt thì không tức giận, nhưng trong lòng chắc đã thầm chửi rủa cô nhiều lần.
12 “Ơ kìa, đây chẳng phải là Mạc đại tiểu thư đó ư?” Một thiếu nữ xinh đẹp mặc váy hồng nhạt đi tới, giọng nói của cô ta có phần mỉa mai.
Mạc Linh Nhi nhíu mày, “Ta có quen ngươi à?”
Thiếu nữ nghe vậy thì mặt đỏ bừng, “Ngươi.
13 Giang Tuyết Tâm không có dị nghị gì khi Phong thế tử làm trọng tài. Phong Hiên Nhã đi tới cầm bài của Mạc Linh Nhi lên, nội dung trên giấy khiến hắn ta sửng sốt hồi lâu.
14 Mạc Linh Nhi đặt Tố Nguyệt lên giường rồi đi lấy nước ấm về lau người cho nha đầu ấy. Nhìn từng vết thương trên người và lỗ kim trên đầu ngón tay Tố Nguyệt, Mạc Linh Nhi chỉ muốn giết chết Vương thị.
15 Mạc Dương cảm thấy vô cùng khó xử. Mạc Linh Thanh nói rất có lý. Bao năm qua ông ta có thể an tâm làm việc trong triều cũng nhờ Vương thị xử lý việc trong phủ gọn gàng chu đáo, chưa từng để ông ta phải phiền lòng chút nào.
16 Trước đây Tam di nương từng mang thai, đại phu còn nói khá chắc rằng đây là một bé trai. Không hiểu sao việc này lại đến tai Vương thị. Không lâu sau Tam di nương sảy thai.
17 "Tiểu thư, nô tỳ thấy Tam di nương tốt hơn phu. . . à không, Nhị di nương. " Tố Nguyệt nhìn mấy đồ Tam di nương đưa đến mà nghĩ thầm, bình thường thấy Tam di nương không dễ nói chuyện, không ngờ lại là người biết báo ơn.
18 "Ngũ hoàng tử, Lục hoàng tử, Phong thế tử đến. " Ngoài cửa truyền đến tiếng thông báo làm lão phu nhân kinh ngạc, không ngờ cả hoàng tử cũng đến chúc thọ cho mình, bà nghĩ vậy nên vui mừng lắm.
19 Một chùm ánh sáng rực rỡ bắn lên trời nhanh như chớp, để lại một làn khói mù dọc con đường nó đi qua.
Ầm, một đóa hoa ngũ sắc nở rộ trên bầu trời cao, sau đó bung ra thành vô số điểm sáng như những vì tinh tú, thắp sáng cả bầu trời.
20 “Chuyện này nô tỳ cũng không rõ lắm. ” Tố Nguyệt nghĩ một lúc rồi đột nhiên lẩm bẩm gì đó, “Nhưng nô tỳ nhớ, trước khi phu nhân mất vài ngày, hình như đêm khuya có tranh cãi với ai đó trong phòng.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 41