Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoàng Không Hư, Phi Không Thương

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 166
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Không phải là một quyển sách cũ tà môn sao, nàng không tin cái gọi là tà kia. Ai ngờ nàng mới vừa xem mục lục thôi, đã bị quyển sách cũ kia hút vào lịch sử trong sách cổ.

Danh sách chương Hoàng Không Hư, Phi Không Thương


Chương 21: Khóc Không Ra Nước Mắt

21 Ta nhất định là gặp ác mộng, đúng! Nhất định là như vậy! Nếu không tại sao lúc ta đụng vào cây cột lại không có cảm giác đau đầu? Mà sao lại ngất nhỉ? Ta cố gắng lấy hết dũng khí mở hai mắt ra.


Loading...

Chương 22: Rời Cung

22 Bạch Nguyệt Diệu thật là một nam tử vô sỉ! Hắn đề phòng ca ca của hắn như vậy đơn giản chính là vì tranh quyền đoạt vị! Hèn hạ! Bạch Tinh Ngân tại sao phải cùng Bạch Nguyệt Diệu hòa thuận chứ? Ta thật không rõ, ta thật sự lo sợ Bạch Tinh Ngân sẽ bị Bạch Nguyệt Diệu đùa chơi đến chết! Ta biết rồi, ta nghĩ Bạch Tinh Ngân và Bạch Nguyệt Diệu nhất định là huynh đệ cùng một mẹ, nên mới phải cùng Bạch Nguyệt Diệu hòa thuận như thế.


Chương 23: Hối Hận

23 Ngồi trong đại sảnh đầu óc Bạch Nguyệt Diệu có chút hỗn loạn, mình sai rồi sao? Bạch Nguyệt Diệu tự hỏi tận đáy lòng mình, khi nãyBạch Nguyệt Diệu định mở miệng nói cho Lam Điệp Nhi vết máu trên giường chỉ là máu trên ngón tay mình cắt ra, nhưng nhìn vẻ kiên trinh kia của Lam Điệp Nhi còn cả ánh hào quang trong mắt, Bạch Nguyệt Diệu lại muốn để cho hiểu lầm tiếp tục diễn ra, thật ra thì Bạch Nguyệt Diệu có ý nghĩ này.


Chương 24: Từ Biệt

24 Ta biết thư pháp, tứ thư ngũ kinh ta cũng biết, nhưng nói đến làm việc. . . Người ta nói trăm không một dùng là thư sinh, nhưng ở xã hội hiện đại, kiến thức có thể tạo ra tài phú, còn ở cổ đại thì lại không giống, ha ha, hôm nay người không có đồng nào như ta đây cho dù học phú có năm xe, cũng không có bất kỳ chỗ nào dùng được.


Chương 25: Mục Đích Của Nhị Hoàng Tử

25 Nhìn bóng lưng Lam Điệp Nhi đi xa, trong lòng Bạch Nguyệt Diệu hiện lên vẻ không đành lòng. . . Bạch Tinh Ngân một mình bước chậm trên một hẻm nhỏ trong Bạch Vân chi đô, nhớ lại mình vừa quen nữ tử Lam Điệp Nhi này một ngày, ha ha, kiên cường? Cứng cỏi? Bạch Tinh Ngân trong lòng đánh giá Lam Điệp Nhi, cuối cùng Bạch Tinh Ngân nhận định, Lam Điệp Nhi là một nữ tử có tài.


Chương 26: Cuộc Sống Khó Khăn

26 Dọc theo đường đi ta chỉ ngồi trên lưng ngựa, chứ không cho ngựa chạy, vì cho dù chạy, chịu tội vẫn là ta, dù sao ta sẽ không cưỡi ngựa, haiz!Có điều này ta không hiểu, Bạch Nguyệt Diệu rõ ràng bảo hắn nói cho Bạch Tinh Ngân biết ta là con gái rồi, tại sao Bạch Tinh Ngân vẫn gọi ta là Lam đệ nhỉ?A, ta biết rồi!Bạch Tinh Ngân còn quan tâm ta, nếu ở trên đường cái nói thẳng ra ta là thân con gái, sợ ta đầu ở một nơi.


Chương 27: Gặp Cường Đạo

27 Kế hoạch của ta chính là, ta muốn làm quan! Ở trên ti vi phim cổ trang có cuộc thi khoa cử gì đó, ta tin Vân Long quốc khẳng định cũng sẽ có loại thi khoa cử này, nhưng theo ta đoán phim cổ trang bọn họ đều là ba năm một lần sẽ tổ chức cuộc thi gì đó, còn có thi Hương, thi Đình này nọ, nếu không có, cho dù chờ mười năm Lam Điệp Nhi ta cũng chờ!Hơn nữa ta có lòng tin có thể hãnh diện! Vẫn là câu nói kia, tứ thư ngũ kinh ta toàn bộ đều biết.


Chương 28: Nam Tử Thần Bí

28 Đột nhiên xuất hiện nam tử thần bí từ từ đến gần ta, cả người ta té trên mặt đất, hắn càng đến gần, ta cũng từ từ lùi lại phía sau. “Cảm tạ huynh đài đã cứu ta!” Ta không biết hắn là người tốt hay là người xấu, cho nên chỉ biết dùng những lời này dò xét hắn.


Chương 29: Đại Hiệp Lạnh Như Băng

29 Nghe được lời cầu khẩn của ta, nam tử thần bí cũng thu hồi kiếm vào trong vỏ, sau đó hai người trên mặt đất không ngừng dập đầu tạ ơn ta. Ta ngồi chồm hổm xuống, nhìn hai người quỳ trên mặt đất: “Sớm muộn gì cũng sẽ có ngày các ngươi được sống cuộc sống sung sướng, nhưng trong khoảng thời gian này các ngươi không được đi cướp của nữa.


Chương 30: Nóng Lòng Chờ Đợi

30 Sáng ngày tiếp theo, mặt trời dần dần nhô lên, ta cũng mở mắt, nhìn mông lung, lúc ta ngồi dậy, thấy bên cạnh của ta thế nhưng có một túi tiền?? Ta cầm túi tiền đó lên, sau đó mở ra, lại là.


Chương 31: Xuất Hiện

31 Ta mất mát đứng lên, bước vào bên trong miếu đổ nát, đêm đã khuya, vắng người rồi, mà chỉ có ta là không thể bình tĩnh được, thân ảnh Huyễn Ngâm Phong thần bí không ngừng xâm nhập đầu óc của ta, ta gạt đi không được, nhưng lại theo không kịp, thật là xa xôi.


Chương 32: Trái Tim Ấm Áp

32 Huyễn Ngâm Phong dường như nhìn thấy sự áy náy của ta, sau đó hắn lại mở miệng: “Trong vòng mười ngày ngươi phải luyện tập sức lực của ngươi, loại sức lực này ngay cả đứa trẻ cũng đánh không khóc, nói gì cầm đến kiếm?” Nghe hắn nói xong ta cảm thấy cả người sáng tỏ thông suốt rất nhiều, hắn mới nói đùa với ta sao? Nhìn dáng vẻ hắn không giống vì bị ta đánh một quyền mà tức giận, hơn nữa hắn nói trong thời gian ngắn sẽ không tới tìm ta chính là bảo ta luyện tập sức lực? Ha ha, ha ha.


Chương 33: Làm Không Công

33 Tỉnh dậy, trước tiên ta theo lời Huyễn Ngâm Phong đến cửa hàng gạo Trương gia ở thành Đông, cửa hàng rất lớn, nên dễ tìm vô cùng. Ta thấy một đại thúc tuổi chừng bốn, năm mươi tuổi đứng trước quầy của cửa hàng gạo, ta nghĩ nên gọi là chưởng quỹ?“Chưởng quỹ, ông khỏe chứ” Ta vừa nói lập tức chắp tay cúi chào, cổ đại đều như vậy.


Chương 34: Đại Hiệp Hảo Tâm

34 Bất đắc dĩ, ta đem túi gạo cầm lên, thả vào vại gạo vừa mở nắp ra, sau đó đổ gạo vào. Tới quá trưa, ta cũng sắp mệt chết đi được, một túi gạo năm cân không mệt, thử mấy trăm túi xem có mệt không, vại gạo đã mau đầy, nhưng túi gạo trên đất còn chưa hết một nửa.


Chương 35: Hoàng Tử Tốt

35 “Không ngại Trương thúc chê cười, Lam mỗ chính là muốn thi lấy một chức quan, vì dân chúng tạo phúc”. Ta nói xong lập tức đứng lên, có thể, ta rất tự đại, hoặc giả mục đích của ta không trong sạch, vì mục đích ta muốn làm quan một nửa là vì dân chúng Vân Long quốc, một nửa kia là vì tên khốn Bạch Nguyệt Diệu.


Chương 36: Kiếm Khách Chu Đáo

36 Ta cùng với Trương thúc chẳng qua là nói chuyện với nhau, qua lời nói của Trương thúc ta biết Vân Long quốc ba tháng sau sẽ có kỳ thi khoa cử, hơn nữa cũng không có thi Hương thi Đình gì hết, vì dù sao cuộc thi cũng rất ít người tham gia, vả lại tất cả đều là thân thích nhà quan, vốn dĩ không cần thiết phải thi.


Chương 37: Mười Ngày Chờ Đợi

37 Sau bữa cơm tối, Trương thúc rời khỏi cửa hàng gạo, mà ta cũng đóng cửa tiệm, Trương thúc chuẩn bị cho ta một gian phòng, ta vừa ngả xuống là lập tức ngủ thiếp đi, vì thực sự quá thiếu ngủ.


Chương 38: Quan Lại Thối Nát

38 Cho tới trưa ta vẫn ở trong phòng chuyển gạo, gần tới giờ trưa, ta nghe bên nhà ngoài phát ra âm thanh huyên náo. “Ta nói chưởng quỹ, cửa hàng gạo này buôn bán không tệ lắm.


Chương 39: Mùi Hương Của Nhị Hoàng Tử

39 Trên đường, bên cạnh có bốn quan sai đứng, trước mặt là hai quan sai uy phong lẫm liệt, mà phía sau là hai quan sai vẫn đang bắt giữ ta. Trên đường dân chúng cũng dùng ánh mắt khác thường nhìn ta, chẳng lẽ ta thật sự phạm tội đại gian đại ác sao? Không có! Ta vốn không có bất kỳ lỗi nào! A! Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do!Mặc dù bị bắt, nhưng ta không có ủ rũ cúi đầu, vẫn ưỡn ngực ngẩng đầu đi, ta muốn nói ọi người biết, dù ta bị quan sai bắt, nhưng ta không hề làm chuyện gì có lỗi!Ta đến Huyện Bạch Tùng, đây là lần đầu tiên ta chăm chú nhìn hai bên đường, cả đường phố không có một nữ tử nào, mà ăn mày thìnhiều không kể xiết, dân chúng gầy yếu vô cùng, nhưng chung quanh ta bốn quan sai này lại mập muốn chảy mỡ rồi, đối lập quá nhiều!Lúc ta đang chăm chú nhìn dân chúng hai bên đường, ta không nhìn trước mặt ta.


Chương 40: Trên Công Đường

40 Tên quan sai nói ta lại phạm vào tội trạng gì? Lúc ta đang tò mò, ta đã bị những quan sai kia giải đến trên công đường. A, công đường? Hiện giờ đang ở công đường cùng quan gia cổ đại, so với trên ti vi thấy không khác biệt lắm, ngay giữa là một vị Huyện thái gia đang ngồi ước chừng ba, bốn mươi tuổi, mà bắt mắt nhất là tấm biển gồm bồn chữ ‘Gương sáng treo cao’ treo trên đầu ông ta.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Chiếm Đoạt Em Dâu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 105


Việc Xấu Trong Nhà

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 98


Củi Khô Bốc Lửa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11


Diệc Thứ và Kha Tuyết

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22


Tô Nhiễm Nhiễm Truy Phu Ký

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 83


Đại Boss Phúc Hắc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 21


Hai Lần Gặp Gỡ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 13



Nơi Nào Đông Ấm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Duyên Hề

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 99