61 (17+, không thích hợp cho phụ nữ có thai và người chưa đủ tuổi , bấm qua đi à. Tui không chịu trách nhiệm đâu nha)"Hoàng. . . hoàng thượng. . . ngài ở đây làm gì?Thật đúng lúc quá,tần thiếp cần có việc phải bàn với người"-An Nguyệt không chắc chắn hỏi,tại sao hắn lại xuất hiện ở nơi này?Cô nhanh chóng chuyển sang trạng thái nhu nhược,giọng điệu nhỏ nhẹ yếu ớt nhưng lại làm lòng người phải dao động.
62 Cao triều cuối cùng cũng đi qua , An Nguyệt kiệt sức ngất đi trong lồng ngực của Vũ Hiên đế. Người cô bây giờ vô cùng đau nhức,làn da bạch ngọc lưu lại không ít các vết hôn ngân,nơi thần bí bên dưới cũng đau đớn không kém.
63 "Nương nương,mời người xem qua một chút. Đây là bức họa vẽ khuôn mặt của các tú nữ sắp tới. Người thấy như thế nào ạ?"-Quế Chi cầm một khay đựng xấp giấy lớn,trên có vẽ qua rất nhiều nhan sắc khác nhau.
64 "Muội đến rồi sao?Mau mau vào đi nào. . . Nhớ cẩn thận một chút"-Trưởng công chúa thấy bóng cô lập tức đứng dậy đỡ cô đi vào trong,khóe môi không ngớt nở nụ cười.
65 Bên trong Như Nguyệt các,mơ hồ nhìn thấy được những hình ảnh khiến người ta phải đỏ mặt quay đi:An Nguyệt yếu ớt nằm dưới thân của người nào đó,bị ép buộc không ngừng thừa nhận từng đợt lại từng đợt cao triều ập tới,tiếng rên rỉ yêu kiều phát ra từ môi anh đào chỉ làm tăng thêm lửa nóng trong người Vũ Hiên đế,chuyển động lại cố ý nhanh thêm không ít.
66 An Nguyệt nhảy chân sáo mà tìm đến chỗ tiếp các vị tú nữ,các ma ma đi qua đều trực tiếp không thèm liếc cô lấy một cái,xem như kế hoạch ngụy trang của cô thành công được một nửa.
67 An Nguyệt cuối cùngtìm thấy được lương đình bị cấm dành riêng cho hoàng thượng,cô cũng đã yêu cầu hắn cho cô mượn nơi này làm một cảnh "tình chàng ý thiếp" riêng biệt cho Vi My Uyển và tam vương gia.
68 Các vị tú nữ tiếp theo không ngừng đi qua,Trang quý phi và Giang hiền nghi cuối cùng cũng lấy lại được phong độ,đặt ra nhiều câu hỏi cho các tú nữ. An Nguyệt thỉnh thoảng thêm vào mấy câu,chỉ chờ đợi đám "thục nữ" kia đi tới mà thôi.
69 Đêm hôm đó hiển nhiên Vũ Hiên đế không hề đến cung của cô,An Nguyệt cũng không có gì làm ngạc nhiên. Các tiểu nương nương mới vào kia ắt hẳn có thứ để nghiên cứu mà dùng hơn là một người nhàm chán như thế này.
70 Đã mấy hôm rồi Vũ Hiên đế không qua đêm ở Như Nguyệt các,An Nguyệt cũng ngó lơ,nhưng cô thường xuyên ngủ gục trên bàn thấp mà mơ những giấc mơ vô cùng kỳ lạ.
71 "Qủa thật vấn đề này ta cũng chưa từng nghĩ qua,nhưng điều này có thật sự cần thiết trong lúc bây giờ không?-Phó tể tướng im lặng nghe những ý kiến của An Nguyệt.
72 "Tần thiếp tham kiến hoàng thượng,quý phi nương nương"-An Nguyệt cùng trưởng công chúa đi vào bên trong,cô cúi người hành lễ,mặt khẽ đưa lên chăm chú quan sát người nằm sau tấm màn kia.
73 "Vậy để ta tìm người đưa Du thái y đến,hi vọng có thể tìm ra được điều khuất tất bên trong"-trưởng công chúa nghe xong trầm ngâm,nàng phân phó ngay một cung nữ đi tìm Du thái y, đoạn lại đi tới kệ sách lục lọi đem ra một cuộn giấy da đưa cho An Nguyệt,ngồi xuống nói tiếp:"Đây là một trong những bảo bối nho nhỏ của ta hồi còn ngao du giang hồ,vất vả lắm mới tập hợp hết lại được,chế tác bằng da ngựa chiến đấy.
74 "Hoàng thượng,người nhất định phải làm chủ cho thần thiếp,thần thiếp chỉ là đến hành lễ hàn huyên với An sung viên,không ngờ nàng ấy lại ra sức miệt thị thần thiếp còn nói xấu thần thiếp với Trang quý phi làm nàng phạt quỳ thần thiếp.
75 "Minh Xuân,em mau đi tìm mọi người đến đây,cứ bảo là ta có việc quan trọng muốn nói"-An Nguyệt thu hồi tầm mắt mình lại,dù sao khung cảnh ngoài kia cũng không còn gì nữa rồi,bảo cô nhìn được gì nữa chứ?An Nguyệt xoay người đi vào gian trong,đặt tay nải lên trên bàn mà chờ đợi.
76 " lão nô vô cùng biết ơn An tiểu thư,lão nô không biết phải làm gì để đền đáp ơn cứu mạng của An tiểu thư đây. . . nhà lão nô cũng chỉ còn chút đồng bạc lẻ,thôi thì xin An tiểu thư nhận lấy để lão nô không phải mang tật vong ơn"-trước cửa một cửa tiệm thuốc khá lớn,một ông lão tuổi gần sáu mươi đang rối rít cúi đầu trước một tiểu cô nương thanh tú mặc áo vải xanh ngọc,cẩn thận lấy một ít đồng bạc còn lại trong túi đưa cho nàng.
77 "Việc phát chẩn hôm nay diễn ra như thế nào rồi?"-Trong đêm mưa gió bão bùng không ngớt đập vào những vách tường. Bên trong Ngâm Nguyệt quầy,bên chiếc bàn nhỏ có thấp ánh nến đỏ le lói,có bóng người nhỏ bé trầm ngâm trong bữa tối ấp áp.
78 Sáng sớm hôm sau,đợi khi một tia nắng ấm áp len lỏi qua khe cửa hẹp xuyên vào bên trong phòng. An Nguyệt lúc này hơi khó chịu mới xoay người rồi giật mình tỉnh giấc.
79 Nghe được những lời kia,An Nguyệt thoáng chốc có chút tái mặt đi. Từ khi rời khỏihoàngcungđến giờ cô luôn chú ý giữ thân phận chặt chẹ,thâm chí hạn chế ra ngòai, lúc nào cũng đeo mạng che mặt.
80 "Cô nương. . . mời ngài dùng bữa trưa,thánh thượng đã phân phó nô tì đặc biệt làm những món này cho người"-Một tiểucungnữ tầm khoảng mười sáu tuổi mở cửacunglặng lẽ bước vào,tỏ vẻ sợ sệt nhìn cô.