41 Chỉ trong vòng hai ngày, Phương Tuyết Di và Trác Nhã đã lần lượt mấy lần thuyết phục giùm Phương Hạo Vân, đủ thấy con trai muốn thuê nhà ở bên ngoài đến mức nào rồi.
42 “Ở tại thành phố Hoa Hải à, thế thì hay quá, hai huynh đệ chúng tớ đều đến từ Tây Bắc, không quen thuộc với thành phố xa lạ này chút nào, tìm dịp nào đó cậu phải làm hướng dẫn viên du dịch dẫn bọn tớ đi đâu đó tham quan nhé.
43 “Hô hô!”Tạ Mai Nhi nhìn vẻ mặt ngây ngô của Phương Hạo Vân, bật cười: “Ờ, đúng đó, khi nãy nghe điện thoại chị cũng nghi ngờ rồi, cảm thấy vị khách thuê này có giọng nói quen quen.
44 “Chị Mai, căn phòng này trước kia ai ở vậy?” Phương Hạo Vân quên giữ ý tứ lên tiếng hỏi. Sắc mặt của Tạ Mai Nhi càng lúc càng đỏ chót, e ấp nói: “Là chị ở.
45 “Thật không? Có chuyện thế này à? Ê, cậu có biết gã đại ngốc đó tên là gì không?” Trương Binh ganh tị hỏi. Nghe đến đây, Phương Hạo Vân lạnh toát sống lưng, nếu như hắn không đoán nhầm, gã đại ngốc mà mọi người bàn tán chắc là hắn đây, Phương Hạo Vân không muốn tiếp tục lôi thôi ở đây, hắn chạy nhanh rời khỏi kí túc xá.
46 Tạ Mai Nhi chịu cơn đau hành hạ bao lâu nay, nghe Phương Hạo Vân nói có vẻ chắc chắn, liền cắn chặt răng đồng ý: “Hạo Vân, làm thế nào cũng được, chỉ cần giúp chị thoát khỏi cơn đau là ổn.
47 Cảm giác dễ chịu của cơ thể làm Tạ Mai Nhi quên đi thẹn thùng, hai mắt từ từ mở ra nhìn trộm Phương Hạo Vân, cô đang nghĩ cậu em này làm thế nào biết cách chữa trị hay như thế, đúng là quá đỗi kì diệu!Cô nhìn thấy bàn tay của Phương Hạo Vân đang ấn vào vị trí cách chỗ kín không xa, trong lòng lại nổi lên cơn xấu hổ, vội vàng nhắm nghiền mắt không dám mở ra nữa.
48 Phương Hạo Vân chưng hửng, liền hỏi: “Chị, có khi nào lại là tên Vương Thế Phi phá đám sau lưng không?”Phương Tuyết Di thở dài chán nản, nói: “Không hắn thì còn ai vào đây, nhất định là tên khốn Vương Thế Phi giở trò.
49 Rất nhanh, với thân phận một cảnh sát và cơ trí của mình, Phương Hạo Vân thành công vượt qua hàng rào kiểm soát của cảnh sát. Xung quanh đều là cảnh sát vũ trang và đặc nhiệm đến duy trì trật tự, ngay cả cảnh sát giao thông cũng có mặt.
50 Lúc trước khi còn phục vụ trong tổ chức sát thủ, Phương Hạo Vân không hề hiếm gặp những người có trạng thái tâm lí bất thường như vậy. Phương Hạo Vân biết rõ, tên bắt cóc này muốn dùng hắn làm đối tượng thỏa mãn cơn thèm khát của gã.
51 “Binh!” Lần này Phương Hạo Vân ra tay với tốc độ sấm chớp, mà Lão nhị đã không còn tập trung, gã không kịp tránh né, hứng phải cú đánh của Phương Hạo Vân ngã lăn ra đất, cổ gã ứa ra máu tươi.
52 Liền đó, một cơn mưa máu văng khắp tứ phía, tên Lão ngũ manh động còn sống nhăn đã bị Phương Hạo Vân chém đôi. Với cách ra tay tàn độc như vậy, đến ngay cả những tên cướp tay nhuốm đầy máu cũng phải hoảng sợ, họ đang nghĩ, kẻ này.
53 Hàn Tuyết Nhi ở kế bên, tim đập loạn xạ, sự hung tàn và độc ác của tên cảnh sát bịt mặt khiến cô thật khó mà chấp nhận được. “Có phải cô thấy tôi rất tàn nhẫn đúng không?” Phương Hạo Vân đưa chân đá tên Lão tứ ra, từ từ đi về phía Hàn Tuyết Nhi, lạnh nhạt hỏi.
54 Phương Hạo Vân ngớ người ra, cười nhạt nói: “Tôi chẳng biết cô đang nói gì, được rồi, cảnh sát sẽ đến đưa cô đi, tôi đi đây. ”“Phương Hạo Vân, đợi đã.
55 Tiếp đó, Hàn Tuyết Nhi liền ngất đi trên mặt đất. Vài phút sau, cảnh sát đã thuận lợi vượt được những chướng ngại mà Thập Nhân bang đã bố trí, tiến vào phía sau vườn nơi giam giữ Hàn Tuyết Nhi, chờ đợi họ là cảnh tượng con tin đang hôn mê và những tên cướp bị chết thảm.
56 “Có chuyện gì con cứ nói, thằng bé này cứ suốt ngày khách sáo với dì. ” Dì bạch nhẹ nhàng quở trách, nói: “Sau này con mà cứ khách sáo với dì, coi chừng dì giận đó.
57 Phương Hạo Vân đau cả đầu, bà chị này cũng thật là, xảy ra chuyện như vậy vốn đã đủ xấu hổ rồi, sao còn hỏi tới hỏi lui nữa. “Không có, không có thật mà.
58 Phương Tử Lân hứ một tiếng, nói: “Đói là đáng đời, mình không nghe nó nói gì à. Hạo Vân, ăn xong rồi thì đem một ít bánh bao đến công ty cho chị con nhé.
59 “Hắn. . . hắn là. . . ” Hàn Tuyết Nhi vốn định nói Phương Hạo Vân là một tên ác ma, nhưng khi lời đã đến cửa miệng cô lại chẳng biết nên nói sao. Thân phận của Phương Hạo Vân là một bí mật, cô tuyệt đối không dám nói ra.
60 Phương Hạo Vân lại lần nữa nhẹ nhàng tránh đòn. A Lực ráng chịu cái đau đớn trong lục phủ ngũ tạng, liều mạng đuổi theo Phương Hạo Vân, hắn lại vung đôi tay to lớn ra, đôi mắt đều đã chuyển sang đỏ hoàn toàn.