Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 735-736: Thương Thiên Đại Đạo Thạch

Chương trước: Chương 734: Hồ Nước Thái Hoàng Thiên



Không chỉ vì nguyên nhân mộc hệ tâm, đan dược văn minh có đủ các loại đan dược, thần hiệu so với đan dược của thế pháp lực khác tốt rất nhiều, có thể hồi phục nhiều pháp lực. Lý Thọ thầm nghĩ, so sức chiuj đựng thì mình thắng Lục Nguyên rồi, vinh diệu của đan dược văn minh không thể mất.

Hồ nước Thái Hoàng Thiên, trong đó điều kiện hoàn cảnh không ngừng biến đổi, biến ảo khó định.

Theo hồ nước Thái Hoàng Thiên không ngừng biến đổi, đủ các loại hoàn cảnh tập đến, đủ các loại áp lực ập đến, bắt đầu có người chịu không nổi hoàn cảnh nơi đây. Hai cửa trước chỉ đóng băng, cửa này nếu ngươi cố ở trong hồ nước mà thân thể thì chịu không nổi bạo tạc trong hồ là bình thường. Đầu tiên ngươi chịu không nổi vọt lên mặt hồ, phút chốc các loại áp lực tan biến hết, tất nhiên tiếp theo chính là bị đào thải.

Một người tiếp một người chịu đựng không nổi, lần này trình tự bị đào thải cơ bản giống lần trước. Sau kh iTống Duy Nhất bị đào thải, còn ở lại là hai người Lục Nguyên, Lý Thọ.

Hai mươi tám người khác đều bay lên trên hồ nước quan chiến.

Họ muốn nhìn xem tranh chấp cuộc chiến thứ ba rốt cuộc là Kiếm Môn Lục Nguyên thắng, hay Lý Thọ đến từ văn minh thắng.

Lý Thọ đang cố chống, pháp lực của gã đến đỉnh cao đại đạo cảnh thập tầng, vốn có thể chống đỡ lâu hơn người khác rất nhiều, nhưng vì áp lực hồ nước Thái Hoàng Thiên đem đến cho người ngày càng lớn, pháp lực tiêu hao ngày càng nhiều. Gã bất giác nhìn hướng Lục Nguyên, phát hiện hắn tĩnh tọa trong hồ nước, dáng vẻ rất thoiar mái.

Bây giờ mình suýt không chống đỡ nổi mà Lục Nguyên thoải mái thế sao?

Lòng Lý Thọ thít chặt, nhưng không mấy để ý, tay động móc ra một đan dược hồi phục pháp lực, nuốt xuống, lập tức pháp lực liên miên sinh ra. Lục Nguyên sai, Lục Nguyên, ngươi là thứ gì chứ, mình có biếtbao nhiêu đan dược, không ngừng hồi phục pháp lực, điểm này ngươi làm được không?

Hồ nước Thái Hoàng Thiên tăng áp lực ngày càng lớn, pháp lực tiêu hao dần hướng đến mức khủng bố. Lý Thọ không ngừng nuốt đan dược, nuốt rất nhiều đan dược.

Khiến Lý Thọ bực mình nhất là Lục Nguyên thoải mái ngồi đó, dường như hồ nước này không đem lại bất cứ áp lực gì cho hắn.

Không sai, hồ nước này đúng là không mang đến bao nhiêu áp lực cho Lục Nguyên. Lục Nguyên phát hiện chỗ này ngươi tùy theo hoàn cảnh hồ nước biến hóa mà thay đổi, ví dụ bên ngoài hồ nước nóng thì ngươi liền dùng vô tướng chi long biến hóa pháp lực tương ứng là có thể không cần gánh vác bao nhiêu áp lực, hoàn cảnh có biến nữa thì vô tướng chi long liền biến theo.

Vô tướng chi long có biến hóa vô cùng, có thể mô phỏng bất cứ hình dạng pháp lực nào.

Vô tướng thôn phệ quyết vốn chính là một môn huyền diệu khó giải thích.

Kết quả bây giờ thành đối lập to lớn. Lý Thọ không ngừng nuốt đan dược, Lục Nguyên thì an nhàn tĩnh tọa, mặt treo nụ cười nhạt.

Rốt cuộc, Lý Thọ phát hiện mình còn lại đan dược chỉ có hai, ba cái mà Lục Nguyên vẫn là bộ dạng thoải mái, cứ đấu như vậy thì e rằng mình thắng không nổi. Tuy gã có vinh diệu xuất thân từ văn minh nhưng cũng biết bây giờ đấu không lại, đành bất đắc dĩbay ra khỏi hồ nước.

Cuối cùng người còn lại chính là Lục Nguyên.

Không chút nghi ngờ, giờ ba chiến Lục Nguyên thắng Lý Thọ hai trận, Lý Thọ thắng Lục Nguyên một trận, tức là cuối cùng Lục Nguyên thắng.

Lần này Lục Nguyên chân chính đánh bại Lý Thọ xuất thân đan dược văn minh.

Lý Thọ phát hiện mình sắp điên rồi.

Mình mà lại thua một người Kiếm Môn không quan trọng, chết tiệt! Mình chính là xuất thân từ văn minh, mặt mũi đan dược văn minh bị mình đánh mất vài phần rồi. Bình thường gã thấy Vô Thượng Đại Giáo thì rất huênh haong, nhưng giờ không biết tại sao thấy nụ cười nhạt của Lục Nguyên thì vênh váo không nổi, đắc ý chẳng được.

Lúc này có tiếng ầm ầm vang lên từ đằng trước, đó là phía trước bia đá bảy chữ cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn. Mặt đất tách ra một khe hở, có một bức tường đất nhô lên cao, trên tường đất có ba mươi cái hộp đen.

Trong không trung vang giọng nói:

- Mỗi người các ngươi tìm ứng hộp có hơi thở của mình, bên trong có phần thưởng tại cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn của các ngươi. Lần này các ngươi biểu hiện càng tốt thì được thưởng càng tuyệt.

Mỗi người đều lao về phần thưởng của mình, hơi thở không đúng thì không thể mở ra hộp đen của người khác, tất cả tự tim cái của mình.

- Ta được đến thiên ngộ thạch! Ha ha, mười thiên ngộ thạch, còn có trung phẩm linh thạch, lớn to!

Có người lên tiếng. Người này trong đợt đánh giá vừa rồi sắp xếp chót, có được đánh giá như vậy mà được thiên ngộ thạch và trung phẩm Lý Thọ, đủ thấy cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn thưởng cho đúng là không tệ.

- Đẹp quá đi! Linh thú tuyết hệ thật là đẹp!

Dạ Cơ Tuyết cười tươi, phần thưởng của nàng rõ ràng là linh long tuyệt hệ cấp truyền thuyết Lục Nguyên tổng cộng chỉ có hai con linh thú cấp truyền thuyết, Dạ Cơ Tuyết lần này biểu hiện không được tốt mà có tới hai con.

- Của ta là linh thú băng hệ.

Bách Lý Băng nhìn năm con linh long cấp truyền thuyết bay lên cạnh mình, phần thưởng của nàng không chỉ có năm con linh long cấp truyền thuyết mà thôi, còn được một khối thiên băng tiên thạch. Thiên băng tiên thạch là vật tất yếu để rèn luyện tiên kiếm, nàng tìm thiên băng tiên thạch đã rất lâu không dè gặp tại đây. Đến hỗn động cảnh không lâu là bắt đầu sử dụng linh kiếm, giờ trước tiên chuẩn bị là vừa.

- Đây là Thương Thiên Đại Đạo Thạch!

Lý Thọ ngơ ngẩn nhìn hòn đá hình tròn hoàn mỹ trong tay mình, vô cùng kích động. Cái gọi là Thương Thiên Đại Đạo Thạch tức là bản tăng cường của thiên ngộ thạch, tác dụng là tăng ba mươi phần trăm lĩnh ngộ một trong mười loại kiếm ý khó nhất. Chớp mắt gã kích động không nói nên lời.

- Đây là Thương Thiên Đại Đạo Thạch ư?

Lục Nguyên nhìn hòn đá trong tay, trừ màu nhạt hoàn toàn khác với trong tay của Lý Thọ ra, bộ dạng y như đúc. Ba mươi phần trăm xác suất lĩnh ngộ một loại trong mười kiếm ý khó nhất ư? Tuy nhiên, Lục Nguyên phát hiện trong hộp của mình không chỉ có Thương Thiên Đại Đạo Thạch mà thôi, còn có một tảng đá tỏa ánh sáng xanh nhạt. Tảng đá rất nhỏ, trong suốt lóng lánh, hình vuông hoàn mỹ, nhưng vào tay thì nặng cỡ mấy ngàn cân, không biết là loại đá gì nữa.

Hắn thuận miệng hỏi Bách Lý Băng sư tỷ bên cạnh, nàng lắc đầu không nhận ra rốt cuộc là tảng đá gì, nhưng chắc là có tác dụng thần kỳ, nếu không thì sẽ chẳng đặt chung với Thương Thiên Đại Đạo Thạch. Dù sao giá trị của Thương Thiên Đại Đạo Thạch đã cao kinh người.

Thật ra Lục Nguyên được thưởng hơn Lý Thọ gấp hai, bởi vì Lục Nguyên được đánh giá là hoàn mỹ!

Hoàn mỹ!

Lý Thọ pháp lực đại đạo cảnh thập tầng biểu hiện còn không bằng Lục Nguyên.

Lục Nguyên pháp lực là đại đạo cảnh bát tầng, biểu hiện đến mức này, cho nên được cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn đánh giá là hoàn mỹ. Bởi vì được đánh giá hoàn mỹ nên mới có phần thưởng tốt như vậy. Tảng đá xanh nhạt nặng mấy ngàn cân có uy lực to lớn, là một trong thần vật cõi thiên địa.

- Thương Thiên Đại Đạo Thạch này chỉ có ba phần khả năng ngộ được thập đại thiên địa pháp tắc khó nhất.

Kỳ thực kiếm ý và thiên địa pháp tắc, đao ý, quyền ý cơ bản như nhau, nhưng từ góc độ Lục Nguyên thói quen gọi chúng là kiếm ý.

Lý Thọ bình thản mang chút kiêu ngạo nói:

- Trong Đan Dược Văn Minh chúng ta có một loại gọi là Ứng Thiên Vô Cầu Đan. Dùng Ứng Thiên Vô Cầu Đan lại dùng Thương Thiên Đại Đạo Thạch là có thể đem ba phần khả năng tăng lên năm phần.

Dường như gã không nhìn ai cả, chỉ thản nhiên nói.

Lý Thọ không phải loại người nói nhiều, hơn nữa gã vốn xem thường người Vô Thượng Đại Giáo. Bình thường gã ở trước mặt người Vô Thượng Đại Giáo nói một câu còn lười, hoàn toàn phớt lờ.

Nhưng Lục Nguyên ba đấu thắng hai, trong cạnh tranh thắng được gã khiến gã khó thể kiêu ngạo được.

Gã nói câu này dù không nhìn hướng Lục Nguyên nhưng kỳ thực là nói cho hắn nghe.

Ý nghĩa trong đó rất đơn giản, nhìn thấy không? Ta xuất thân từ Đan Dược Văn Minh, làm người của văn minh chỗ nào cũng mạnh hơn các ngươi nhiều.

- Còn chưa dùng Ứng Thiên Vô Cầu Đan thì khả năng lãng phí Thương Thiên Đại Đạo Thạch rất lớn.

Dường như Lý Thọ tự nói cho mình nghe, thực ra từng câu đều hướng tới Lục Nguyên.

Gã chưa nói xong Lục Nguyên đã đem Thương Thiên Đại Đạo Thạch hình cầu ném lên đỉnh đầu. Dưới mặt đất thiên địa pháp tắc hiện ra, có liên hoa đài thiên địa pháp tướng làm Lý Thọ ngây ra. Có được liên hoa đài thiên địa pháp tướng! Hơn nữa gã nói nhiều vậy mà Lục Nguyên chẳng chút do dự trực tiếp dùng Thương Thiên Đại Đạo Thạch.

Cái này, hắn thật sự không sợ lãng phí Thương Thiên Đại Đạo Thạch ư?

Lục Nguyên, chúc ngươi dùng Thương Thiên Đại Đạo Thạch không có tác dụng.

Hiện tại Lục Nguyên không thèm để ý gã, hắn ném Thương Thiên Đại Đạo Thạch lên đỉnh đầu, mặt trên thiên địa pháp tướng cũng bắn ra lồng chụp trắng hướng tới Thương Thiên Đại Đạo Thạch. Thương Thiên Đại Đạo Thạch lập tức bị tiêu trừ, cùng lúc đó tinh thần Lục Nguyên hoàn toàn chìm đắm trong đó. Mình trông thấy cái gì? Đó là vô tận đất đai.

Thổ kiếm ý chớp mắt xẹt qua đầu óc, nhưng Lục Nguyên hiểu giờ phút này mình ngộ không phải là thổ kiếm ý, hắn đã sớm ngộ ra pháp lực rồi.

Bây giờ xuất hiện vô tận đất đai chỉ đại biểu cho một điều, đó chính là địa kiếm ý!

Trong Thương Thiên Đại Đạo Thạch chẳng ngờ phong ấn lại là địa kiếm ý, kiếm ý khó nhất trong thập đại kiếm thuật.

Đất vàng trong tầm mắt của mình liên miên kéo dài đến chân trời.

Mặt đất vững chắc như vậy.

Vô số cây cối, hoa cỏ mọc ra từ mặt đất, đua nhau vươn trên đất. Nhưng trải qua một vòng luân hồi, những cây cối, hoa cỏ bắt đầu héo tàn, lại trở về với đất. Không chỉ là những cây cối, hoa cỏ thôi, dù là chim bay cá nhảy thì chết rồi cũng sẽ quay về với đất.

Trên trời đánh sấm! Nặng nề đánh vào mặt đất.

Lũ lụt cuồn cuộn trên đất.

Sinh linh, hoạt động trên đất.

Mặt đất là nơi sinh ra sự sống.

Dù là con ngươi, là sinh linh, là cỏ cây đều ở trên nó.

Sự sống do đó sinh ra, chết rồi quay về đây, khi sinh hoạt cũng là sinh tồn tại mặt trên.

Đây chính là mặt đất!

Trong lòng Lục Nguyên xẹt qua lĩnh ngộ. Địa chi thiên địa pháp tắc, thiên địa pháp tắc bao dung, chất chứa rất cả, đây chính là thiên địa pháp tắc như vậy đấy!

Đất sinh dưỡng vạn vật!

Trên đỉnh đầu Lục Nguyên bắt đầu lại ngưng tụ ra một thượng cổ phù chú. Thượng cổ phù chú này khổng lồ vô cùng, so với thượng cổ phù chú bình thường lớn gấp sáu lần. Nhưng *vèo* một tiếng, tấm thượng cổ phù chú này đã bị hút đến thiên địa pháp tướng, bị thiên địa pháp tướng hấp dẫn. Thiên địa pháp tướng sinh ra ánh sáng nhạt nhưng lập tức trở lại màu trắng ban đầu.

Đây là thiên địa pháp tắc loại thứ năm mươi ba của mình, cũng là trong thập đại thiên địa pháp tắc khó nhất trong thiên địa, bây giờ mình lĩnh ngộ được ba cái rồi.

Lúc này, Lý Thọ rất buồn rầu.

Gã đứng bên quan sát làm sao không biết Lục Nguyên lại luyện thành một thiên địa pháp tắc chứ? Hơn nữa là một trong thập đại thiên địa pháp tắc khó nhất trong thiên địa. Vừa rồi Lý Thọ nói nhiều như vậy, không ngờ Lục Nguyên không bị ảnh hưởng, luyện thành địa chi thiên địa pháp tắc, đây chính là địa chi thiên địa pháp tắc! Coi như là Lý Thọ có được một viên Thương Thiên Đại Đạo Thạch, có Ứng Thiên Vô Cầu Đan tăng xác suất thành công, cũng chỉ có một nửa tỷ lệ thành công, cho nên lúc này Lý Thọ rất hâm mộ đố kỵ.

Cộng thêm thấy Lục Nguyên thiên địa pháp tướng chân đạp liên hoa thì gã có chút buồn bực.

Thiên địa pháp tướng chân đạp liên hoa, cái này không có gì, ít nhất trong văn minh một số người thiên địa pháp tướng chân đạp liên hoa, tuy Lý Thọ chưa có thiên địa pháp tướng chân đạp liên hoa nhưng gã là người văn minh, kiến thức rất rộng.

Lý Thọ ghen tỵ nhất là Lục Nguyên, liên hoa của hắn là ngũ phẩm liên hoa.

Liên hoa có chia phẩm số.

Phẩm số liên hoa cơ bản đại biểu kiếm thuật bên trong bao nhiêu, biểu thị Lục Nguyên đã có từ năm mươi thiên địa pháp tắc trở lên. Năm mươi thiên địa pháp tắc trở lên! Trời ạ! Tuy Lý Thọ là người văn minh nhưng không thể không thừa nhận, thiên địa pháp tắc của mình so với Lục Nguyên thì ít rất nhiều.

Đương nhiên liên hoa đại biểu phẩm số này đến một trăm tám mươi loại thiên địa pháp tắc, tức là thập bát phẩm đài sen thì chấm dứt.

Đài sen cao nhất là mười tám phẩm! Sau này có nhiều nhiều hơn thiên địa pháp tắc cũng không biểu hiện ra được.

Tuy nhiên lúc này Lục Nguyên tuổi trẻ như vậy, người bình thường xuất thân từ kiếm môn thế mà có ngũ phẩm đài sen, dù Lý Thọ là người văn minh cũng không tránh khỏi ghen ghét vài phần. Lý Thọ ở trong lòng rít gào, tại sao mình là người văn minh mà đều không thể có ngũ phẩm đài sen, Lục Nguyên chỉ là người trong kiếm môn lại có ngũ phẩm đài sen chứ! Lý Thọ chỉ cảm thấy sự kiêu ngạo bị Lục Nguyên đến từ Kiếm Môn tầm thường đả kích rồi lại dập nát. Trái tim kiêu ngạo sắp bị vùi dập sắp tan vỡ ra rồi.

Lúc này bên cạnh bia đá Thái Hoàng Thiên Tôn, một cánh cửa đen như mực bỗng mở ra.

Bách Lý Băng giới thiệu cho Lục Nguyên:

- Thái Hoàng Thiên Tôn cấm địa thử thách ba cửa đã qua, cũng lấy thưởng rồi, theo thông lệ bình thường thì giờ cánh cửa đi lên tầng thứ tư Thái Hoàng Thiên đã mở, chúng ta sẽ nhảy qua ba tầng đầu Thái Hoàng Thiên, trực tiếp lên tầng thứ tư. Trong tầng thứ tư sẽ xuất hiện Tiểu Hỗn Động Thạch. Chúng ta chân chính cạnh tranh là tại tầng thứ tư Thái Hoàng Thiên cướp đoạt Tiểu Hỗn Động Thạch. Dù sao tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên cơ bản mỗi lần đều bị Đan Dược Văn Minh cầm giữ, ngươi thắng một Lý Thọ trong văn minh, hơn nữa chỉ là cạnh tranh thắng chứ không phải chân chính thắng.

- Lại thêm Đan Dược Văn Minh còn có...

Bách Lý Băng muốn nói hơn nữa nhưng lực hút to lớn đã hút nàng vào trong.

Đan Dược Văn Minh còn có cái gì đâu?

Lục Nguyên khá là tò mò, chân đạp vào trong cánh cửa đen như mực.

Bước qua cánh cửa đen liền tới một mảnh đất.

Vùng đất này xinh đẹp lạ lùng.

Trên cao một vầng mặt trời chói rọi đất đai, mặt đất một mảnh ánh vàng. Dù là trời hay đất đều tẩm trong ánh nắng vàng. Phương xa sơn mạch, gần như cây cối đều một màu vàng, như ở trong thần thoại sắc vàng. Đi qua cánh cửa đen, Lục Nguyên phát hiện chỉ có một mình mình, xem ra là loại truyền tống tùy cơ không đáng tin.

Loading...

Xem tiếp: Chương 737-738: Hoàng Diện Lão Giả

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Lưu Ly Mong Manh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Lục Phiến Môn Hệ Liệt

Thể loại: Kiếm Hiệp, Ngôn Tình

Số chương: 19


Học Sinh Chuyển Lớp (Phần 2)

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 60


Mùa Hè Định Mệnh

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 55


Cuồng Luyến Pharaoh Vương

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ

Số chương: 100