1 Nhớ". . . "Nhớ". . . "Tôi đã nhớ rất rõ""Cậu đã cười đùa, giận hờn trách mắng, làm hòa, tìm hiểu và. . . cậu đã hỏi tôi thích ai ? lúc đó. . . tôi đã rất hạnh phúc.
2 -Không ngủ được. - Không tài nào ngủ được. Nguyên cứ mãi nghĩ về câu nói của bí ẩn của Ngọc. Phần nào đó trong trái tim Nguyên, cô hiểu chúng. Nó giống như : "Cho dù Nguyên có tận mắt thấy Ngọc và hoàng hôn nhau Cho dù Nguyên tận tai nghe những lời nói ngọt ngào của họ Thì.
3 " Hè đến rồi, mùa xuân đã qua, nó làm tôi nhớ đến những ngày mưa phùn. Nhất là. . . ngày tôi đứng đợi Hoàng ở trung tâm thành phố. . . giữa trời mưa. .
4 - What ??? What do you say ? Tiếng thầy Johdigh tức giận khi nghe câu nói của Nguyên. Ông ấy vẫn không khỏi ngạc nhiên bởi ánh mắt lạnh lùng và khuôn mặt "bất cần đời" của một lớp trưởng như Nguyên.
5 Mọi người đang mắc phải căn bệnh kỳ lạ. Ói, nóng sốt, nổi mận đỏ, co giật. Ông không đủ tiền để chữa bệnh cho mọi người, bác sĩ bảo: " Không có tiền thì thôi, thuốc ở đây không phải là thuốc chùa" Họ đuổi ông ra khỏi bệnh viện, đá ông, đánh ông.
6 "Rầm" cánh cửa ở sân thượng mở ra. -Nguyên, em còn đang làm gì ở đây thế?- Nguyên, sao giờ này câu còn chưa vào lớp?Hai câu hỏi này quá kì lạ đối với một lớp trưởng như Nguyên _ Tại sao thế? Aki và Hoàng đã chạy như điên để tìm cô ấy sau khi biết nguyên từ bỏ chức lớp trưởng.
7 - Anh Hoàng ơi! Nhỏ Nguyên cứ nhìn em chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống em nè, đáng sợ quá. - Chắc cô ta đang ghen vì đã làm mất anh đấy. Há, thứ con gái nhàm chán.
8 " Thật tĩnh lặng". " Tĩnh lặng đến mức mình không còn nhận ra đây là căn biệt thự lớn giữa một thành phố nhộn nhịp nữa. Chỉ vừa mới nảy thôi. . . mới nãy.
9 Quyết định đó. Quyết định nhảm nhí của Nguyên. Hay nói thẳng hơn, quyết định cao cả đó của cô đã đưa cô đến một thế giới khác. " Tôi không mong gì hơn là được sống và được chết như một người bình thường" Nguyên đã từng nói thế.
10 - Gì cơ?- Nguyên hỏi lại để chắn mình đã nghe nhầm. - " Gì cơ" gì chứ? Ba con vừa ký hợp đồng với tập đoàn Abaraxin và họ yêu cầu sẽ có một cuộc hôn nhân với con trai cả của chủ tịch tập đoàn bên đó, nhưng vì cả hai còn phải đi học nên chỉ đính hôn thôi.
11 Chương 11. Tôi ước gì Julien ở lại. Anh sẽ giúp tôi vượt qua mọi nỗi đau. Anh là người duy nhất thấu hiểu tôi. Hình ảnh đó, hình ảnh mà Nguyên chưa bao giờ muốn nó lặp lại trong đời mình.
12 Chương 12. Người Xin Lỗi Trước Là Người Dũng Cảm Nhất. Người Tha Thứ Trước Là Người Mạnh Mẽ Nhất. Và Người Lãng Quên Trước Sẽ Là Người Hạnh Phúc Nhất.
13 " Lãng quên à. . . ? Liệu mình sẽ hạnh phúc nếu quên đi Aki chứ? Nói gì thì nói việc quên đi một người mà mình từng yêu rất khó. . . "Phải, quên đi một người là rất khó, cố quên đi người mình yêu lại càng khó hơn nữa.
14 " Chát"-Cô,. . . cô vừa làm gì thế? - Chàng trai nổi giận khi Nguyên đứng dậy và tát vào mặt anh thật mạnh. - Làm gì à? Tôi vừa tát anh đấy thôi. - Nguyên trả lời với vẻ mặt thờ ơ.
15 " Mình không hiểu, rốt cuộc thì chuyện gì đang xảy ra? Tại sao? Sao Aki lại là người trong tấm ảnh đó? Có thật, cậu ấy là con trai cả của tập đoàn Abaraxin không?"Giờ đây, trong đầu Nguyên chẳng có gì cả ngoài những câu hỏi như thế và nó cần được trả lời.
16 Một buổi sáng đẹp trời, tiếng cười nói của những người đang hạnh phúc vì hôm nay là chủ nhật. Đường phố toàn hương cà phê, những tia nắng dịu nhẹ lọt qua khe cửa sổ và tấm rèn.
17 " Ây da, đau quá mình không ngờ mọi thứ đều khó khăn đến thế". Thật đáng thương, chỉ vì kế hoạch ấy mà Nguyên phải vất vả đến thế sao. Tay chân cô bằm tím hết cả lên.
18 - Vậy, cuối cùng cô đã chạy ra khỏi phòng khi nghe thiếu chủ nói vậy à. - Ừ. - Um. . . tôi chẳng thể nói gì hơn ngoài việc hôm nay cô đã không lau dọn phòng của thiếu chủ và.
19 - Xin lỗi nhưng tôi không có ý định trở thành vật sở hữu của thiếu gia, tôi chỉ là một người hầu tầm thường, không xứng đáng với thiếu gia, xin người thôi cho.
20 - Top Great? Thôi nào, thông tin trên mạng không đủ thỏa mãn sự tò mò của cháu sao?- Ông Bác cười bảo. - Hê, 3 triệu. . . 3 triệu đủ chưa ạ, ngài môi giới Digotemsal?- Chỉ trong chốc lát sự sắc sảo của Nguyên thể hiện rõ trên đôi mắt.