Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Khôi Nắm Quyền: Vương Gia Người Thật Xấu

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 206
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Họ Thủy tên Liên Y, tiểu nữ tử độc thân, tuổi vừa mới 24. Người ta đi làm làm ra tiền ăn cơm, nàng đi làm làm ra tiền ăn vụng. Bởi vì có dung mạo xinh đẹp mị hoặc chúng sinh, vóc người hoàn mỹ cúp D, cho nên gặp phải ác ý chèn ép của người bên cạnh.

Danh sách chương Hoa Khôi Nắm Quyền: Vương Gia Người Thật Xấu


Chương 122: Lên Đường Đến Uyên Thành

121 Vũ Văn Tú là đại nữ nhi của Vũ Văn Thừa tướng, là đệ nhất mỹ nữ Ân Xích quốc! Gả cho hoàng đế đương triều Ân Ám Nguyệt! Đây gọi là một người đắc đạo, gà chó lên trời! Vũ Văn gia một bước lên trời! Kể từ khi Vũ Văn Tú lên làm hoàng hậu, thế lực, thực lực và tài lực của Vũ Văn gia, khuếch trương từng chút!Ở Xích Thành, có thể không ai biết hoàng thượng Ân Ám Nguyệt, cũng không thể không biết Nhị công tử Vũ Văn Sâm, và Tam tiểu thư Vũ Văn Thiển của Vũ Văn gia!Hai huynh muội nhà Vũ Văn quả thật chính là bá vương Xích Thành, Vũ Văn Sâm, cậy chính mình là hoàng thân quốc thích, ỷ vào thế lực Vũ Văn gia, chiếm đoạt đất đai, lũng đoạn thị trường, bóc lột dân chúng, cướp đoạt dân nữ! Tất cả những việc bậy bạ có thể làm hắn đều đã làm, tất cả việc người khác không thể làm hắn cũng đều làm!Về phần Vũ Văn Thiển thì cả ngày cầm một cây roi thấy ai không vừa mắt liền quất người đó, không quản già yếu, phụ nữ hay trẻ con.


Loading...

Chương 123: Mê Hương Thực Tràn Lan

122 Hương di giúp Thủy Liên Y mướn một chiếc xe ngựa, xa phu là một đại thúc hơn 40 tuổi, da mặt đen sẫm, tựa hồ trải qua bao năm tháng thử thách. Bộ dạng thực hung hãn, vẻ mặt dữ tợn, còn có một vết sẹo lớn kéo dài qua xương mũi.


Chương 124: Rốt Cuộc Ai Xấu Xí Hơn Ai

123 Giựt tiền? Cũng may, tất cả đồ nàng mang theo đều để ở chỗ lão Từ! Đạo lý “dùng người thì không nên nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người” nàng hiểu! Nếu tin tưởng lão Từ thì tin đến cùng! Nếu như ông ta thật có ý đồ với tiền của nàng thì đã sớm cướp, đỡ phải mang đến tai ương máu tanh ình.


Chương 125: Gần Trong Gang Tấc

124 Thủy Liên Y cảm thấy mình bị người ôm chặt, bị người ôm vào trong ngực. Cảm giác lạnh biến mất, thân thể nàng dần dần nóng lên, không bao lâu sau liền chảy mồ hôi đầm đìa!Ảo giác trong đầu từ từ biến mất, cơn ác mộng bị đuổi ra khỏi mộng cảnh, nàng dần dần ngủ say, hơn nữa nằm mộng đẹp!Trong mộng một nam tử áo trắng nhẹ nhàng xuất hiện, hắn đi rất nhanh, đi rất gấp, một bóng lưng rộng rãi cô đơn càng ngày càng xa.


Chương 126: Rốt Cuộc Gặp Nhau

125 Thủy Liên Y xoay người nhìn lão Từ, nam nhân mặt đen hung thần ác sát này, hơn mười ngày nay vẫn tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận đưa nàng lên đường, còn cứu nàng thoát khỏi độc thủ của nam nhân xấu xí ở trong rừng cây.


Chương 127: Thả Ra Nhiệt Tình

126 Xiêm áo cởi hết, Thủy Liên Y nhẹ nhàng tiến vào trong thùng nước nóng. Bôn ba hơn mười ngày khiến nàng cảm thấy rất mệt mỏi, nằm trong nước, nàng cảm thấy cả người đều được thả lỏng! Cái loại thư giãn từ trong ra ngoài này làm cho tâm tình nàng cực kỳ tốt!Tiểu Kinh nhẹ nhàng đổ nước thêm cho nàng, xoa bóp bả vai cho nàng, Thủy Liên Y nhắm mắt lại thể nghiệm cảm giác an bình và thoải mái khi thả lỏng! Tựa như dê đi lạc rốt cuộc trở lại trong chuồng nhốt dê, trái tim mê mang thật lâu của nàng, rốt cuộc tìm được một cái cảng có thể dựa vào.


Chương 128: Chán Quá Chán Quá Đi

127 Nghe được lời nói càn rỡ của Sở Mị Dạ, toàn thân Thủy Liên Y đỏ bừng, hận không thể đào một cái lỗ chui xuống. "Tiểu Y!" Bàn tay to mà nhẹ nhàng của Sở Mị Dạ chạy trên thân thể mềm mại của nàng, bàn tay đi đến đâu, dẫn lửa hừng hực đến đó.


Chương 129: Tiếp Tục Ôn Tồn

128 Nhìn đến vẻ mặt sát khí của Sở Mị Dạ, Thủy Liên Y ôm lấy hông của hắn, gắt gao dựa sát vào trong ngực hắn. Người nam nhân này có thể yêu nàng như thế, lòng nàng cảm thấy thật ấm áp!"Tiểu Dạ! Chàng tin tưởng ta không có hại chết Thái Hậu sao? Chàng tin tưởng ta sao?"Sở Mị Dạ xoa tóc của nàng, khuôn mặt vô vàn sủng nịnh!"Tiểu Y! Ta từng nói qua, chỉ cần nàng yêu ta, mặc kệ chuyện gì phát sinh, ta vĩnh viễn đều đứng về phía nàng, vĩnh viễn tin tưởng nàng! Bảo hộ nàng! Không nghi ngờ nàng! Ta.


Chương 130: Không Dứt

129 Bên trong phòng tình ý liên tục, như keo như sơn. Mà ngoài phòng, Tiểu Kinh và Trình Ngự Thiên đứng ở trong đình viện nhìn thẳng vào mắt nhau, sau đó cùng nở nụ cười.


Chương 131: Không Dính E Không Được

130 Từ Phong Hỏa Nhai trở lại Vương Phủ, Thủy Liên Y vẫn bị Sở Mị Dạ ôm vào trong ngực!Hắn yêu nàng như thế, thương tiếc nàng như thế, sủng nàng như thế! Từng có một lần xa cách thống khổ, lúc này gặp lại là không dễ dàng cỡ nào!Sở Mị Dạ âm thầm cảm kích trời xanh, làm cho hắn có cơ hội nhìn thấy nàng, ôm nàng vào lòng, làm cho nàng lại thuộc về hắn!Cùng nhau ăn xong bữa tối, Thủy Liên Y áo trắng tuyệt sắc cùng Sở Mị Dạ áo đen lãnh khốc, cùng nhau về phòng ngủ.


Chương 132: Nhiệt Tình Khác Thường

131 Mùa hè ở Uyên thành so với mùa hè bình thường ngắn rất nhiều, mới tháng tám, nhiệt độ không khí đã bắt đầu chuyển lạnh! Sau tháng chín, lá cây liền vàng, sau đó chậm rãi rơi xuống! Sau tháng mười đã muốn từ mùa thu dần dần biến thành mùa đông! Đến tháng mười một, những bông tuyết lớn bắt đầu tung bay.


Chương 133: Ngọt Ngào Sau Cùng

132 Bởi vì Thủy Liên Y, khí phách vương giả và cuồng vọng bẩm sinh của Sở Mị Dạ đã không còn lại bao nhiêu. Thủy Liên Y cố ý nhẹ nhàng cong đầu gối lên, đụng chạm phần cứng rắn của hắn.


Chương 134: Chân Chính Y Biệt

133 Sở Mị Dạ gắt gao ôm nữ nhân mình yêu thích, một đêm cũng không có chợp mắt. Nhìn tư thế ngủ an ổn của Thủy Liên Y, hô hấp đều đều, trong mắt của hắn hiện lên ánh sáng.


Chương 135: Chiến Trình Cẩu Huyết

134 Thủy Liên Y được Trình Ngự Thiên đỡ xuống từ trên xe ngựa, phát hiện nơi này được vây quanh bởi núi cao! Cây cối bao quanh nhà. Trước mắt hai ngôi nhà có ba phòng! Bên ngoài là một mảnh đất trồng rau.


Chương 136: Đứa Nhỏ Ra Đời

135 Kinh đau bụng, giằng co vài giờ, đau đến cả người đều là mồ hôi lạnh. Thủy Liên Y gấp đến độ sắp loạn. Nàng không biết đỡ đẻ, cũng chưa đỡ đẻ bao giờ! Tất cả ấn tượng có liên quan đến sinh nở nàng mới chỉ nhìn qua ở trên tivi!Trình Ngự Thiên chết tiệt! Biết rõ ràng mấy ngày nay Tiểu Kinh khẳng định sẽ sinh! Vì sao còn không xuất hiện! Cho dù không tới ít nhất cũng phải tìm vài người biết đỡ đẻ đến! Nhìn Tiểu Kinh đau thành cái dạng này, tâm Thủy Liên Y thật đau, cũng thật lo lắng!"Tiểu Kinh! Muội nhẫn nại một chút!" Nàng cầm khăn nóng lau mồ hôi lạnh cho Tiểu Kinh!"Ngự Thiên!" Tiểu Kinh lớn tiếng hô tên Trình Ngự Thiên!Mắt Thủy Liên Y đỏ lên! "Tiểu Kinh! Muội có thể! Trình đại ca nhất định có chuyện không thể thoát thân, bằng không hắn nhất định đã chạy tới! Tiểu Kinh! Kiên trì a!""Tiểu thư! Ta sẽ!" Sắc mặt Tiểu Kinh tái nhợt, trời ạ! Nàng thật sự đau quá.


Chương 137: Thật Sự Sắp Sinh

136 Ba tháng sau! Cục cưng của Tiểu Kinh đã muốn được trăm ngày! Trình Ngự Thiên đặt tên cho cục cưng là Trình Thiên Tuyệt!Thủy Liên Y mang thai sáu tháng, người càng ngày càng gầy, bụng lại càng lúc càng lớn! Cục cưng này tựa hồ phi thường bướng bỉnh, thích nhích tới nhích lui!Không biết là con trai hay là nữ nhi! Nếu là con trai thì cũng là tiểu tử bướng bỉnh, nếu là nữ nhi phỏng chừng cũng là nha đầu mạnh mẽ!Trình Ngự Thiên muốn đem tin tức Thủy Liên Y mang thai nói cho Sở Mị Dạ, nhưng Thủy Liên Y không cho! Bây giờ là thời kỳ đặc biệt, Sở Mị Dạ nhất định có rất nhiều chuyện trọng yếu phải làm! Nàng sẽ không để cho hắn phân tâm! Nàng đã nói qua phải chờ đợi hắn, nàng sẽ cùng cục cưng cùng nhau chờ hắn, chờ đến lúc hắn tìm nàng!Đông đi xuân tới, trong sơn cốc dạt dào màu xanh, trăm hoa đua nở! Trình Thiên Tuyệt đã sáu tháng, bụng Thủy Liên Y càng lúc càng lớn, còn một tháng nữa là lâm bồn!Không có một tia tin tức nào của Sở Mị Dạ, sơn cốc này dường như được phong bế, không ai tiến vào từ bên ngoài, Thủy Liên Y không thể nào biết được tin tức bên ngoài!Trình Ngự Thiên từng rời đi, sau đó lại trở về sơn cốc.


Chương 138: Cục Cưng Ra Đời

137 Mùi thuốc thản nhiên bay vào trong mũi Thủy Liên Y. "Ngao Cẩn Phong?" Nàng rên rỉ, bụng co giật làm cho nàng đau đến tê tâm liệt phế!"Là ta!" Thanh âm nhẹ nhàng chậm rãi giống như dòng sông nhỏ yên tĩnh, giống buổi trưa không có gió! Làm cho tâm tình phiền chán của con người lập tức trở nên an bình!"Đau quá!" Lại nhớ tới giấc mơ ngày hôm qua! Nam nhân nàng kêu trong mộng là Phong ca ca! Ngao Cẩn Phong này tựa hồ đáng giá là người ỷ lại, lúc này nàng không có biện pháp nào khác.


Chương 139: Huyễn Huyễn

138 Cửa phòng mở ra, Ngao Cẩn Phong một thân áo trắng đi đến, trong ngực của hắn ôm đứa nhỏ!"Đưa con cho ta!" Thủy Liên Y đứng lên, một trận chóng mặt kéo đến.


Chương 140: Lại Bắt Đầu Lên Đường

139 Ngao Cẩn Phong quan sát, phát hiện giống như lời của Thủy Liên Y. Trừ thân thể không thay đổi, khí chất, thần thái và vẻ mặt đều hoàn toàn không giống nhau! Tựa như lần đầu tiên hắn gặp nàng đã cảm thấy nàng không giống như Tiểu Y!"Vậy Tiểu Y đi đâu?" Hắn thì thào.


Chương 141: Cao Thủ Không Ra Tay

140 Đi vào khách phòng! Thủy Liên Y cảnh giác nhìn Ngao Cẩn Phong. "Ngươi có ý gì?" Trong phòng chỉ có một cái giường, hắn muốn làm gì?Ngao Cẩn Phong ngồi ở bên bàn gỗ lim, tự mình rót một ly nước trà!Nàng hận nhất bộ dạng đạm mạc của hắn, ghét nhất thái độ mọi việc không liên quan đến mình của hắn.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Nỗi Buồn Đẹp Nhất

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 24


Nô Thê Muốn Xoay Người

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 100


Có Phải Là...

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 15


Công Chúa Đùa Giỡn Tâm Cơ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 13






Mười Lăm Năm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 66


Nữ Vương Dẫm Đạp Anh Đi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 57