161 Thủy Liên Y mở hai mắt ra liền nhìn thấy một lồng ngực bình thản, mặc dù trắng nõn nhưng bắp thịt rất rõ ràng. Ngay sau đó nàng cảm nhận được cảm giác hít thở không thông, eo nhỏ của nàng và sau lưng bị một đôi cánh tay có lực ôm lấy.
162 Hai ngày sau, toàn bộ dân chúng Tinh Thành đều đắm chìm trong niềm vui sướng tột cùng! Tinh Thành Vương, Thần Vương đại hôn, miễn thuế một năm. Nghe nói Thần Vương Phi là một nữ tử tuyệt mỹ, có người vào ngày nàng cùng Thần Vương trở lại Tinh Thành từng thấy qua nàng! Người chưa từng thấy lại nghị luận đoán giọng nói, dáng điệu, nụ cười của Vương Phi kia! Tóm lại, vị Vương Phi này đã khiến cho tất cả dân chúng vô cùng hiếu kỳ cùng chú ý.
163 Năm tháng sau!Đã trải qua mấy mùa thay đổi, Tinh Thành bởi vì ở phương nam, cho nên dù là mùa đông thì nhiệt độ cũng không thấp lắm!Thủy Liên Y và Ân Thần Tinh thành thân năm tháng, hai người vẫn tôn trọng nhau như khách, phân giường ra ngủ!Năm tháng qua, Ân Thần Tinh không có nói ra bất kỳ yêu cầu không hợp lý nào! Nói thí dụ như chuyện viên phòng, mặc dù trong lòng hắn muốn, nhưng lại không biểu hiện ra thành hành động!Trong cảm nhận của Thủy Liên Y, Ân Thần Tinh chính là một quân tử nhẹ nhàng, nàng cũng cảm thấy hơi thiếu nợ hắn! Mặc dù nàng đã nhận định hắn là nam chủ của nàng, nhưng lại không cách nào tiếp nhận việc hắn và mình xảy ra XXOO!Đi tới hoa viên trong cung, bởi vì trời giá rét, bách hoa đều đã héo tàn, lá cây cũng chuyển sang màu vàng.
164 Ân Thần Tinh mang theo Thủy Liên Y đến Ân Xích Thành! Thủy Liên Y trước kia ở Xích Thành xuất hiện với bộ dạng xấu nữ, cũng luôn mang theo khăn che mặt, cho nên đại đa số người Xích Thành đều không biết nàng!Hoàng thượng Ân Ám Nguyệt 36 tuổi, đột nhiên bị bệnh hiểm nghèo! Nằm ở trên giường không dậy nổi!Hoàng hậu Vũ Văn Tú canh giữ ở trước long sàng, mặt co mày cau!Thần Vương Ân Thần Tinh mang theo Thần Vương Phi đi vào Xích Thành vấn an hoàng thượng, sau khi thái giám thông báo, Ân Ám Nguyệt gật gật đầu, cho Thần Vương cùng Thần Vương Phi tiến cung!Đây là thứ lần thứ hai Thủy Liên Y đi vào hoàng cung Xích thành!Lần đầu tiên nàng tới là tuyển chọn hoa khôi một năm rưỡi trước! Lúc đó nàng che mặt, không ai gặp qua diện mạo thật của nàng! Lúc đó Ân Ám Nguyệt còn hăng hái, thân thể phi thường cường tráng!Chỉ là, chuyện nàng đã từng tới Xích Thành chính nàng cũng không biết, bởi vì nàng mất ký ức!Lần này tới, khi nàng và Ân Thần Tinh cùng đi vào tẩm cung của hoàng thượng, phát hiện sắc mặt Ân Ám Nguyệt vàng như nến, mặt xám như tro tàn, gương mặt gầy chỉ còn lại da bọc xương! Hai mắt không có ánh sáng, chỉ vô lực mở to.
165 Ân Thần Tinh uyển chuyển cự tuyệt thay hoàng thượng xử lý triều chính, cũng tận sức khuyên Ân Ám Nguyệt sắc lập thái tử!Ngay cả như vậy, Ân Ám Nguyệt cũng phong Ân Thần Tinh là phụ tá vương, phụ trợ tiểu thái tử quản lý triều chính!Người của Vũ Văn thừa tướng hết sức phản đối, Thần vương đã cự tuyệt vào triều rồi, làm sao còn phụ tá cho tiểu thái tử!Ân Thần Tinh biết ý tưởng của những cựu thần kia, hắn vẫn cự tuyệt ý của hoàng thượng!Đối với Ân Xích quốc, hắn căn bản không quan tâm! Mấy vùng đất phong của hắn đều là trụ cột kinh tế!Nếu như hắn muốn xưng quyền, quân đội của hắn có thể sánh ngang với bất kỳ cường binh mãnh tướng nào! Nếu như so tài lực, thân phận Xuất Trần kia đã giàu nhất nước!Đã cự tuyệt ý tốt của hoàng thượng, cho nên hắn rất kiêng dè, trừ phi vào cung thăm hoàng thượng, còn không luôn ở trong phủ đệ của mình.
166 Dọc theo đường đi, Thủy Liên Y cùng hoàng hậu Vũ Văn Tú tán gẫu thật sự vui vẻ, ít nhất là lúc Thủy Liên Y nhìn, Vũ Văn Tú rất vui vẻ!Nghe nói Thần Vương phải về Tinh Thành, không làm phụ tá Vương, trong lòng Vũ Văn Tú thích ý! Sau này, nhi tử của nàng là thái tử, nếu phụ trợ là cha của mình, hoặc là huynh đệ thì không nói làm gì.
167 Nghe xong lời Thủy Liên Y nói, Tiểu Bạch xoay đầu. "Gâu Gâu!" Nó sủa hai tiếng, hít hít cái mũi nhỏ ngửi một cái, sau đó lắc lắc đầu. Nhìn bộ dạng nó phe phẩy cái đầu nhỏ, Thủy Liên Y bật cười.
168 Có lẽ nên đợi đến hừng đông, đi dọc theo con sông nhìn một chút xem! Rốt cuộc có thể đi ra ngoài hay không!Nghe Thủy Liên Y nói có thể theo con sông này đi ra khỏi sơn cốc hay không, Tiểu Bạch ngồi xổm dưới chân nàng ngao ngao tru lên hai tiếng, tỏ vẻ không biết!Thủy Liên Y cho nó một cốc, "làm chó của ngươi cho tốt đi, đừng có hơi tí là học sói tru!""Gâu gâu!" Một đôi mắt như nước long lanh của Tiểu Bạch lộ ra ai oán, tựa hồ bị nàng nói có chút uất ức.
169 Thủy Liên Y thấy Sơ Dương càng chạy càng nhanh, nàng mệt mỏi thở hồng hộc, nhưng vẫn không đuổi kịp hắn. "Sơ Dương! Ngươi đứng lại cho ta! Lại nói. . .
170 Ăn uống no đủ rồi! Thủy Liên Y đi theo Sơ Dương vào cái phòng nhỏ kia! Phòng ở rất nhỏ, chỉ có một cái giường. Thủy Liên Y ngẩng đầu nhìn Sơ Dương đeo mặt nạ.
171 Đám người kia sau khi nhìn thấy Thủy Liên Y đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc!"Thần vương phi! Hôm qua muội chạy đi đâu vậy? Mưa to, mọi người ra ngoài tìm ngươi, nhưng đều không tìm thấy!" Vũ Văn Tú chạy đến bên cạnh nàng, gương mặt ngạc nhiên.
172 Lúc này Ân Thần Tinh thật sự biến thành Âm Trầm Tinh! Hắn dùng đôi mắt lạnh vù vù nhìn về phía Sơ Dương, cho dù Sơ Dương đeo mặt nạ bằng bạc, cũng bị hắn nhìn đến trên mặt bốc lên gió lạnh.
173 Ở đại học, Thủy Liên Y đã từng tham gia cuộc thi biện luận của sinh viên! Cũng từng bởi vì tướng mạo và vóc người mà bị người ta chất vấn đầu óc, nên nàng lên BBS (diễn đàn) phun ra cho hả giận!Vì vậy cho nên, tài ăn nói của nàng cũng không phải bình thường, bản lĩnh mắng chửi người của nàng cũng không vừa! Không cần biết tên lưu manh trước mắt này có hiểu được lời nàng nói hay không! Hôm nay, nếu nàng không mắng cho hắn chui vào ống nước, nàng không mang họ Thủy!Lại nói.
174 Còn chưa đi đến cửa thành, đã nhìn thấy Tiểu Bạch đang đi về phía nàng. "Tiểu Bạch!" Thủy Liên Y quát to một tiếng ngồi xổm người xuống ôm lấy Tiểu Bạch đang nhào tới.
175 Thấy Vũ Văn Sâm tức muốn chết muốn sống, Thủy Liên Y vui vẻ, đắc ý! Không biết vì sao, nàng cực độ chán ghét vai phản diện ghê tởm này! Giống như đời trước có thù hận với hắn!Vũ Văn Sâm cắn răng nghiến lợi, bảo quan binh tiến lên bắt người.
176 Sắc mặt Vũ Văn Thiển từ lúc vào cửa đã không tốt, vừa nghe thấy người nhà hỏi nàng đã xảy ra chuyện gì, không khỏi uất ức đầy bụng. Ôm lấy mẫu thân của mình khóc lóc kể lể một trận.
177 Ân Thần Tinh không biết đã bao lâu mình chưa hôn nàng, chạm nàng! Hai người bất kể vì lí do gì cũng không thể đi đến một bước cuối cùng. Nhất là nửa năm này, càng thêm chưa mập mờ với nàng như thế!Hắn vừa vặn là một nam nhân tuổi tráng niên, tất cả chức năng của cơ thể đều bình thường, nhưng muốn lại không được! Phải sống kiếp hòa thượng hơn nửa năm! Lại nói, Trước nửa năm này hắn cũng đã trải qua kiếp sống hòa thượng! Bởi vì hắn căn bản chưa từng chạm qua nữ nhân!Nụ hôn hôm nay, mềm mại, ngọt ngào, ngay cả nữ nhân rất bạo lực đều trở nên dịu dàng như nước! Có lẽ, kiếp sống đồng nam của hắn sắp kết thúc rồi!Vào cung tìm hoàng thượng? Thôi, Hôm nay không đi thì ngày mai đi! Hạnh phúc cả đời hắn quan trọng hơn tất cả!Ân Thần Tinh đỡ bả vai Thủy Liên Y để nàng nhẹ nhàng nằm ở trên giường, thân thể to lớn cao ngạo của hắn nhẹ đè nàng.
178 Thủy Liên Y một trận mê muội, nụ hôn của hắn thế nhưng lại làm nàng thất thần. "Ngươi là ai?" Thừa dịp ngừng lại, Thủy Liên Y thở gấp ra tiếng. "Ta là ai có trọng yếu không? Nàng đã hoàn toàn quên mất ta, cho dù biết ta là ai thì thế nào? Hử?" Hắn ách giọng nói nhỏ, trong thanh âm mang theo khiêu khích nhàn nhạt.
179 Cảm nhận được nàng đang khóc, đôi mắt hắn trở nên thâm thúy, bắp thịt trên mặt co rúm mấy cái. Có chút ảo não rút lui người ra, đỡ eo nhỏ của nàng ôm nàng vào trong ngực.
180 Hoàng hậu Vũ Văn Tú đưa thích khách bị bắt được kia tới trước mặt Ân Ám Nguyệt. Khi Ân Ám Nguyệt bị bệnh liệt giường nghe được thích khách cung khai nói người sai hắn là Thần vương, liền không tin.