181 Thái hậu chết rồi, Húc vương cũng chết rồi!Nữ nhân hắn yêu nhất bởi vì lòng báo thù của hắn, bởi vì bị hắn tổn thương mà quên lãng hắn. Nữ nhi của hắn nửa năm qua sống chết chưa biết.
182 Sau khi nghe Sở Thánh Hạo nói xong, Ngọc Linh Nhi nhận lấy vô hạn kinh hách. Hóa ra Sở Thánh Hạo là hoàng tử Đột Quyết, tiên hoàng Sở Mặc quốc là bị hắn hại chết! Thái Hậu thân nhuốm bệnh nặng cũng là vì bị hắn hạ độc!"Hí.
183 Tuấn mã đang gầm thét, bốn vó bất an bào trên mặt đất! Đuôi ngựa cũng vung qua vung lại! Môi trên lật lên, lộ ra răng nanh, dáng vẻ khẩn trương như gặp phải đại địch!Sở Thánh Hạo nhíu mày, Ngọc Linh Nhi ngồi trước người hắn cũng bởi vì không khí quỷ dị lúc này mà cảm thấy kinh hãi.
184 Sở Thánh Hạo có chút điên cuồng, vô luận như thế nào hắn cũng không thể suy nghĩ, cũng không dám suy nghĩ, chính mình là con đẻ của tiên hoàng Sở Mặc quốc cùng Thái Hậu!"Không có khả năng! Không có khả năng!" Hắn điên cuồng hét lên, giơ kiếm chỉ vào Sơ Dương, "Ngươi nói bậy! Thân thế trẫm không phải như ngươi nói, không phải.
185 Hồi tưởng lại cuộc đời của mình, trên mặt Ngọc Linh Nhi lộ ra bi thương. Nàng làm sai rất nhiều chuyện, máu tanh trên tay nàng cũng dính đủ để cho nàng sám hối cả đời!Ngẩng đầu lên, nhìn Ngao Cẩn Phong vẫn còn đánh nhau với Sở Mị Dạ.
186 Sau khi nghe qua lời tiểu nhị nói, Thủy Liên Y nghi ngờ! Nửa năm trước nàng mới xuyên qua đến thời đại này, lúc đó đụng phải Ân Thần Tinh. Hai người trực tiếp về tới Tinh thành của Tiểu Thần! Nàng chưa có tới Xích Thành a, càng không có tới Duyệt Tường lâu này!Sơ Dương đứng ở bên cạnh nàng lên tiếng, “tiểu nhị, lầu hai có còn chỗ hay không, chúng ta muốn lên lầu ăn cơm!""Có có! Khách quan, xin mời theo tiểu nhân!" Tiểu nhị gãi gãi đầu, gặp Thủy Liên Y lộ ra vẻ mặt như thế, hắn cũng bắt đầu hoài nghi mình có phải nhận lầm người hay không!Sơ Dương cùng Thủy Liên Y đi lên lầu hai, được tiểu nhị an bài ở trước một cái bàn.
187 "Thuốc Thương Tâm Quên Lãng? Ngao Cẩn Phong! Ngươi thật hèn hạ! Cho Tiểu Y uống thứ này?" trên mặt Sở Mị Dạ lộ ra hung ác. "Ngươi còn hèn hạ hơn ta! Vì muốn mượn đường của Xích thành để tấn công Mặc thành, giả vờ đến gần Vũ Văn Thiển, thành thân với nàng! Là ngươi hại Tiểu Y biến thành bộ dáng này!" Ngao Cẩn Phong chỉ trích hắn.
188 Bề ngoài Ân Thần Tinh thật thuần khiết, ánh mắt lại ngây thơ. Thủy Liên Y cảm thấy hắn xứng đáng có nữ nhân tốt hơn, còn nàng, tim của nàng. . . . . Trong nháy mắt mặt của nàng lại đỏ lên, không biết vì sao, những chuyện xảy ra trong rừng cây đêm đó lại hiện ra trước mắt nàng.
189 Khi Sơ Dương mang theo thần y Công Tử Cận xuất hiện ở trước mặt Ân Thần Tinh, Ân Thần Tinh rốt cuộc biết lời Sơ Dương nói có ý gì rồi!Thần y Công Tử Cận này không phải là Ngao Cẩn Phong nửa năm trước cùng Thủy Liên Y vào Duyệt Tường lâu sao? Nay lại tiến vào Duyệt Tường lâu.
190 Hai tay Thủy Liên Y dùng sức ôm cổ của hắn, làm ặt hắn cúi thấp xuống. Chóp mũi hai người đụng nhau, nàng xấu xa hé miệng cắn bờ môi của hắn. "A!" Sở Mị Dạ thét lớn một tiếng, nữ nhân này cắn hắn thật đau.
191 Thấy Ngao Cẩn Phong tiêu sái rời đi, Ân Thần Tinh rút bội kiếm ra, phẫn hận chém đứt một gốc cây nhỏ trước mặt!"Ngao Cẩn Phong! Ngươi đừng nằm mơ!" Hắn gầm thét, gương mặt tuấn tú giận đến đỏ rừng rực.
192 Nghe xong lời nàng nói, sắc mặt Sở Mị Dạ thay đổi. "Tiểu Y!" Tay hắn cầm lấy cánh tay nàng, thực dùng sức, “Ta biết mình sai rồi, căn bản là không đáng được nàng tha thứ! Ta chỉ muốn dùng phương thức của mình để yêu nàng, dùng tất cả những gì mình có thể làm được để đền bù thiệt thòi mà ta thiếu nàng!"Trên mặt Thủy Liên Y lộ ra thê lương, "Tiểu Dạ! Chàng biết không, khi ta biết được chính mình từng có con, nhưng lại không biết cục cưng ở chỗ nào, ta thật sự hận chàng, hận đến mức tận cùng!""Tiểu Y!" Trong mắt hắn có nồng đậm bi thương, hắn không dám nói cho nàng biết, Huyễn Huyễn đã mất!"Ta không cách nào hình dung tâm tình giờ phút này của mình, muốn yêu chàng, muốn tha thứ chàng! Nhưng vừa nghĩ tới cục cưng vô duyên gặp mặt kia, vừa nghĩ tới chàng từng vì ích lợi mà bán đứng tình cảm của chúng ta, ta liền không cách nào làm cho tim mình khoan dung.
193 Vũ Văn Sâm lôi kéo muội muội, hiện tại hắn đã bị khí lạnh tản ra quanh người Sở Mị Dạ hù sợ! Hồi tưởng lại nửa năm trước, mình còn làm việc bất chính với nữ nhân này, không biết Sở Mị Dạ có nhân cơ hội trả thù hắn hay không?Lúc này, ở trong lòng Vũ Văn Thiển vô cùng phức tạp, nàng biết mình không đấu lại Sở Mị Dạ, cho dù là chết nàng cũng sẽ không thể làm thương tổn đến một sợi tóc của hắn.
194 Ba ngày nay, không riêng gì Ngao Cẩn Phong, bao gồm Ân Thần Tinh và Sơ Dương cũng không có ai rời trại lính một bước. Ba ngày đã qua, trong lòng của mỗi người đều đánh trống, không biết nghênh đón bọn họ sẽ là cái gì?Nếu như Thủy Liên Y tỉnh lại, như vậy nàng sẽ gặp phải ba nam nhân,.
195 Dân chúng thành Nam của Ngao Nam quốc rất tò mò, đối với trang viên thần bí kia, cảm thấy rất hứng thú. Càng là chuyện thần bí không thể biết lại càng có người chú ý.
196 Một thân áo trắng, bồng bềnh như tiên, nam nhân dung mạo so với nữ nhân còn muốn xinh đẹp hơn, trên mặt lộ ra nụ cười hiếm hoi. "Huyễn Huyễn! Hôm nay có nghe lời hay không?""Dạ! Phụ thân, hôm nay Huyễn Huyễn bồi Tiểu Y ngồi trong vườn đào ngắm hoa!""Huyễn Huyễn thực ngoan!" Ngao Cẩn Phong hôn lên trán Sở Huyễn Huyễn.
197 Sở Huyễn Huyễn sờ mặt Thủy Liên Y, đem khuôn mặt nhỏ nhắn của mình áp sát mặt nàng. "Phụ thân bảo ngày mai dẫn chúng ta đi chơi! Bên ngoài ra sao a?"Từ lúc còn nhỏ Sở Huyễn Huyễn vẫn ở trong trang viên này chưa từng đi ra ngoài, căn bản không biết bên ngoài trông như thế nào, cho nên tràn ngập tò mò! Nàng ở trong phòng lăn qua lộn lại cũng ngủ không được, cho nên mới tìm Thủy Liên Y.
198 Vừa nghe Ngao Cẩn Phong nói Nam Thành náo nhiệt hơn, khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Huyễn Huyễn mừng rỡ như nụ hoa sắp nở rộ, vừa mỹ lệ lại vừa đáng yêu. Nàng gật đầu một cái, tràn đầy vui sướng.
199 Ở hội chùa, Thủy Liên Y cùng Sở Huyễn Huyễn ăn tận hứng! Đụng tới những quán ven đường, nàng chưa từng nghe qua, ăn xong điểm tâm nhỏ cùng món ăn vặt đặc sắc làm cho nàng cùng Huyễn Huyễn có lộc ăn no.
200 Ân Thần Tinh chỉ muốn cứu phiên bản thu nhỏ của Thủy Liên Y, hắn lớn như vậy rồi căn bản không thể có lòng bỉ ổi với thiếu nữ vị thành niên! Cho nên đây tuyệt đối chính là hô hấp nhân tạo, là cứu viện cho Lolita đáng yêu.