101 CHƯƠNG 100: PN – NẠP THIẾP PHONG BA 01:
Chuyện kể rằng từ sau khi Cao Tiểu Phóng gả đến Thanh Phong Kiếm Phái. Tín lão nhân tuy mới đầu trong lòng không được tự nhiên cho lắm,nhưng đối đãi với Cao mỹ
nhân vẫn thực là tận tâm.
102 CHƯƠNG 101: PN-NẠP THIẾP PHONG BA 02:
Kể rằng, sau khi Thanh giáo chủ cường hãn thu Yến Tiểu Kì, tuy là hắn đối với Yến Tiểu Kì vẫn luôn sủng ái có thừa, hơn nữa để hoàn toàn phủ nhận hình tượng hoa tâm đại thiếu gia của mình, còn cho nghỉ việc tất cả các nữ tuỳ tùng hơi có tư sắc, chỉ lưu lại vài người quái dị hầu hạ.
103 CHƯƠNG 102: TRUNG THU KÍ SỰ:
Từ ngày Sở Lân rời nhà đến nay, đã qua hơn một năm rồi. Quân Thư Ảnh càng ngày càng nhớ nhung tiểu bảo bảo từ nhỏ đã hiểu chuyện này.
104 CHƯƠNG 103
Thu ý đìu hiu,còn chưa bước sang mùa đông, trên Thương Lang sơn gió lạnh đã thổi từng trận thê lương giống như trở lại thời kỳ vị giáo chủ họ Quân nào đó còn đang tại vị.
105 CHƯƠNG 104
Sở Phi Dương buông quyển sách đang xem trong tay ra, đi đến trước mặt Quân Thư Ảnh, đem hoàng lịch mở ra vài trang, sờ cằm thì thầm: “Thích hợp cưới vợ gả chồng, tế tự (cúng bái), xuất hành.
106 CHƯƠNG 105
Thiên Nhất giáo, phía sau núi.
Gió thu xào xạc, lá khô lìa cành, mang theo từng đợt cảm giác lành lạnh.
Yến Kỳ ôm sát bả vai bước hai bước, thà ở đây chịu lạnh chứ nhất định không trở về, hắn còn chưa tha thứ cho Thanh Lang đáng ghét kia mà.
107 CHƯƠNG 106
Thế nhưng kế hoạch gian ác của ba người Thanh Lang, Sở Phi Dương và Tín Vân Thâm còn chưa kịp triển khai thì từ Thiên Nhất giáo lại truyền đến một đạo tin tức xấu, khiến Thanh Lang không còn có tâm tư vui đùa.
108 CHƯƠNG 107
Sở Phi Dương cùng Quân Thư Ảnh sau lưng tương đề, đồng thời dùng nội lực ở quanh thân dựng lên một tầng phòng hộ. Cách đó không xa, Tín Vân Thâm mạnh mẽ đem Cao Phóng không một chút nội lực che chắn trong lòng, Thanh Lang đứng cạnh Tín Vân Thâm hỗ trợ những nơi hắn không thể chiếu cố đến.
109 CHƯƠNG 108
Thủ lĩnh xoay người tiến lên phía trước, lại tiếp tục nói: “Hiệp sĩ, chiếu theo quy củ của Thủy Bảo, bất luận ngươi cùng Bảo chủ là quan hệ như thế nào, ngươi cũng phải quên đi, người từ nay về sau sẽ là Bảo chủ của chúng ta, là người của Tộc trưởng đại nhân.
110 CHƯƠNG 109
Nơi ở của Tộc trưởng Vô Vi tộc là một tòa đại điện hết sức đồ sộ, tọa lạc sừng sững ở giữa thôn, nơi rất dễ khiến người khác chú ý tới.
Quân Thư Ảnh bước lên bậc thứ nhất, hai bên bậc tam cấp bố trí hai nhóm Vô Vi tộc nhân.
111 CHƯƠNG 110
Yến Kỳ vẻ mặt không tình nguyện đứng dậy, theo Quân Thư Ảnh bò ra ngoài.
Bởi vì nơi này ban đêm đã được lục soát mấy lần, hiện tại tạm thời không có người tuần tra.
112 CHƯƠNG 111
“Hắn còn dám gọi phu nhân?!” Yến Kỳ ngoắc miệng.
Thanh Lang đi đến bên cạnh, đưa tay khép quai hàm hắn lại, lắc đầu nói: “Bớt lo chuyện người khác!”
Sở Phi Dương nặng nề hừ lạnh một tiếng, thu hồi kiếm trong tay, quay đầu đi về phía Quân Thư Ảnh.
113 CHƯƠNG 112
“Yến công tử, bản ‘Thiên Hạ Vô Song’ trên người ngươi, để lão phu mượn xem một lần đi. ” Tín Bạch tận tình khuyên nhủ, “Đợi sau khi lão phu sao chép một bản, nhất định nguyên vẹn đem trả lại cho ngươi.
114 CHƯƠNG 113: TIỂU PHIÊN NGOẠI EG – KHÔNG HỀ ÁP LỰC.
Địa điểm: Hố bẫy băng tuyết bao trùm.
Sự kiện: Có người rơi xuống hố bẫy. Nghe nói khi rất lạnh, sưởi ấm cho nhau bằng thân nhiệt là một phương pháp rất hiệu quả!
Sự thật mà mọi người đã rõ như ban ngày đó là, Sở đại hiệp và Quân Tiểu Ảnh cùng nhau rơi xuống, trong động rất lạnh, hai vị cởi quần áo ấp ấp ôm ôm sưởi ấm cho nhau, không hề áp lực!
Nhưng nếu như đổi lại là những người khác?!…
Phân cách tuyến có người rới xuống độngCó một ngày, Thanh giáo chủ cùng Yến Tiểu Kỳ rơi xuống, trong động rất lạnh, hai vị cởi quần áo ấp ấp ôm ôm sưởi ấm cho nhau, không hề áp lực!
Có một ngày, Tín Tiểu Thâm cùng Cao Tiểu Phóng rơi xuống, trong động rất lạnh, hai vị cởi quần áo ấp ấp ôm ôm sưởi ấm cho nhau, không hề áp lực!
Có một ngày, Sở đại hiệp cùng Thanh giáo chủ rơi xuống, trong động rất lạnh, hai vị cởi quần áo… đánh nhau một trận sưởi ấm cho nhau, không hề áp lực! Về phần ấp ấp ôm ôm? Sở đại hiệp cùng với Thanh giáo chủ liếc nhau một cái, lặng lẽ quay đầu… Vẫn là quên đi.