61 Thạch Phá Thiên giật mình khinh hãi hỏi: -Muội hương này có làm chết người không ? Ðinh Ðang cười đáp: -Họ dùng muội hương này để tróc nã bọn đệ tử phái Tuyết Sơn chẳng hiểu nó có làm cho chết người được không ? Thạch Phá Thiên nói: -Thế thì chắc là không rồi.
62 Vợ chồng Thạch Thanh cùng Phong Vạn Lý đứng dậy rồi, Thạch Phá Thiên vẫn còn quỳ mọp xuống dưới đất. Phong Vạn Lý không hướng cặp mắt ngó chàng một cái nào.
63 Gã kia được tự do rồi, vội chạy đi toan đóng chặt cửa động lại. Nhưng Thạch Phá Thiên vừa lạng người đi một cái đã ra khỏi cửa động. Chàng thấy gã này mặc áo bạch bào, mặt mũi sáng sủa.
64 Chàng nhớ tới Thạch Thanh cùng Mẫn Nhu đang ở nơi hiểm địa thì lòng nóng như lửa đốt, đành gát việc A Tú lại một bên. Sử bà bà hỏi: -Vợ chồng Thạch Thanh cũng đến thành Lăng Tiêu ư ? Chúng ta hãy dẹp nội loạn đã.
65 Bỗng thấy Trương Tam cười ha hả nói: -Không trách võ công phái Tuyết Sơn lừng danh thiên hạ, các phái khác không thể bì kịp. Té ra lúc anh em đồng môn luyện võ cũng đánh chém thực sự như đánh nhau trên bãi chiến trường vậy.
66 Mới trong khoảnh khắc, Trương Tam đã trổ hai món thần công. Chỉ lực cùng chưởng lực đều không phải tầm thường. Bốn tên đệ tử phái Tuyết Sơn kia không tự chủ được nữa đều sợ run lên.
67 Sử bà bà quát bảo Bạch Vạn Kiếm: -Nếu trong lòng ngươi không phục thì rút kiếm ra đi, đừng hầm hè suông vô ích. Bạch Vạn Kiếm đáp: -Dạ! Rồi quay lại bảo Thạch Phá Thiên: -Ngươi phát chiêu đi ! Thạch Phá Thiên đưa mắt nhìn A Tú, thấy nàng vừa bẽn lẽn vừa ra chiều lo lắng, thì bụng bảo dạ: -Sư phụ bảo nếu mình mà thua y thì vĩnh viễn không được nhìn mặt A Tú nữa.
68 Sử bà bà nói: -Gã họ Lục ngày thường đầu óc đần độn. Sao ngươi biết là sư phụ đã hạ thủ giết gã? Phong Vạn Lý đáp: -Bọn đồ nhi thấy Lục sư đệ bị chết một cách thảm hại vội chạy đến báo với sư phụ.
69 Nhắc lại Sử bà bà dung tha cho bọn Liêu Tự Tệ rồi thống trách họ. Mụ nói: - Chưởng môn gặp phải hồi thấn trí thất thường, hành động quá đáng. Các ngươi nên tìm cách khuyên can y mới phải.
70 Bạch Tự Tại đánh xuống người Thạch Phá Thiên đến hơn hai chục đòn vừa quyền vừa chưởng. Lúc đầu lão còn nhớ tới lời bà vợ hăm dọa bỏ lên núi Bích Loa, chỉ vận dụng có ba, bốn thành công lực, vì sợ đả thương chàng.
71 Tạ Yên Khách một mình ra khỏi Tổng đà bang Trường Lạc. Lão chạy đi, rồi không bao giờ nhìn thấy mặt gã Cẩu Tạp Chủng nữa thì tự nhiên tránh khỏi vấn đề nan giải này.
72 Nguyên Sử bà bà họ Sử nhủ danh là Tiểu Thúy. Hồi tuổi đương xuân, dung nhan nguyệt thẹn hoa nhường. Bọn tử đệ thanh niên võ lâm vì mụ mà mê mẫn tâm thần không phải là ít.
73 Tạ Yên Khách nghe Thạch Phá Thiên ví mình với mẹ chàng thì cười dở khóc dở, miệng lẩm bẩm: -Mẫu thân mi là mụ đàn bà điên cuồng đặt tên cho con là Cẩu Tạp Chủng.
74 Thạch Phá Thiên theo sau một gã hán tử. Còn bốn gã hán tử áo vàng nữa thì tránh xa ra bảy tám bước rồi lại đi theo sau Thạch Phá Thiên. Ðoàn người chuyển vào trong núi rồi, hai bên toàn là rừng rậm chỉ có một con đường xuyên qua rừng.
75 Thạch Phá Thiên đã hơi yên dạ. Chàng ngó quanh bàn tiệc thấy cả quán chủ chùa Thượng Thanh. Bọn chưởng môn bốn phái lớn tại Quan Ðông là Phạm Nhất Phi, Phong Lương, Lã Chính Bình và Cao Tam nương tử cũng vừa tới nơi.
76 Bỗng nghe Trương Tam nói: -Tam đệ ! Ở đây có một số tân khách dường như không ưa mùi vị thứ cháo Lạp Bát này, tam đệ muốn ăn thêm mấy bát thì cứ lấy mà ăn cũng chẳng hề chi.
77 Ðinh Bất Tứ hỏi: -Thế thì sao nhưng bạn đồng đạo bị giết chết, thi thể lại không trả về quê quán. Long đảo chúa lắc đầu đáp: -Ðinh tiên sinh nói vậy là sai.
78 Thạch Phá Thiên nghe hai người tranh biện về hai chữ "chủ khách" hàng giờ, không ai chịu ai, mỗi lúc một to tiếng mà chàng chẳng hiểu gì ráo. Chàng đưa mắt nhìn qua mé Tây thấy một đôi nam nữ đang tỷ kiếm.
79 Thạch Phá Thiên ráng trấn tỉnh tâm thần những chữ trên vách đá thì lại thấy váng óc. Chàng liền nhìn ra chỗ khác, tự hỏi: - Chữ gì mà kỳ vậy? Hễ nhìn vào lại choáng váng đầu óc là nghĩa làm sao? Chàng động tính hiếu kỳ, không dằn lòng được, lại quay vào dương mắt lên để ý nhìn thì thấy bao nhiêu nét bút tựa hồ đều biến thành những con nòng nọc lại đứng yên không cử động.
80 Mộc đảo chúa ngó lên đầu Long đảo chúa "ồ" một tiếng. Tuy lão chẳng bảo sao, nhưng hai người hiểu ngay lão muốn nói: - Cả đầu tóc lão cũng bạc, phải riêng gì mình ta? Long, Mộc hai vị đảo chúa nhìn nhau buông một tiếng thở dài.