1 Ẩn sĩ rừng sâu đón khách quý Lời ngon rượu ngọt dụ thiếu niên Thơ Đào Tiềm thích nhắcKinh Kha. Tóc dựng dừng mây hát tráng ca Ngâm đến ân cừu bừng cảm khái Giang hồ hiệp cốt mấy ai qua Cung Định Am Kỷ Mùi tạp thi Núi rừng đang lúc vắng lặng, chỉ có chim ca ríu rít, vượn hú thê lương, chợt nghe tiếng bước chân dẫm lên lá khô xào xạc.
2 Khấp khểnh đường đời khôn than thở Rầu rĩ tâm tình biết nói sao Số là Văn Đạo Trang là cháu của đảo chủ đảo Vô Danh miền Đông Hải tên gọi Văn Đình Bích, Văn Đình Bích là một tôn sư võ học một môn phái, vì không có con cho nên nhận cháu làm con, truyền hết võ công cho y.
3 Ngỡ mộng ngỡ thật gặp dị cái Nửa mừng nửa lo cứu giai nhân Tên ăn mày ấy đang hát một bài Liên hoa lạc tự biên: "Một đóa hoa sen, có tên tiểu tử là kẻ ngốc.
4 Thần công khó đoán gặp cao đệ Tưởng là tai họa hóa tiệc vui Phong Diệu Thường đỏ ửng mặt nói: "Cha tôi đã lừa huynh uống thiên nhật túy, lúc đó tôi chỉ tưởng là rượu hoa quế bình thường.
5 Tung tích gặp rồi làm sao kiếm Ân cừu xử sự hãy xét cho Giang Hải Thiên thầm nhủ: "Y gọi Tần Nguyên Hạo là thế huynh, Tần Nguyên Hạo chỉ là đệ tử của phái Võ Dang, dám tự tiện mời y đến, chắc là có mối giao tình sâu sắc với phái Võ Đang, nếu không Tần Nguyên Hạo đã không làm thế.
6 Hào sĩ kinh hồn bán áo đẩu Hoang sơn động phách gặp cùng nho Giang Hải Thiên nói: "Dù sao chúng tôi cũng chẳng tổn thất gì, cũng nhờ y đến cho nên tôi mới gặp lại sư đệ của mình, lẽ ra tôi phải cảm tạ y mới đúng".
7 Trướng gấm buông dài người chẳng thấy Rượu quỳnh hiếm có khách trở về Kim Trục Lưu đẩy cửa phòng, chỉ thấy màn gấm buông lơi, bàn ghế mờ bụi, Kim Trục Lưu cười bảo: "Nguyên Hạo huynh, nàng ta đã bỏ đi mấy ngày nay, cũng không để lại vật gì cho huynh, huynh có thất vọng không? Nhưng như thế cũng tốt, nàng không đi cùng Phong Tử Siêu, huynh đã yên tâm chưa?" Kim Trục Lưu thấy trên bàn ghế có bụi mờ cho nên đoán rằng Phong Diệu Thường đã bỏ đi mấy ngày.
8 Minh châu tan hết còn ngờ vực Má hồng nào ngỡ chính họa căn Kim Trục Lưu ngạc nhiên hỏi giật: "Ồ, ngươi làm sao thế?" Thư sinh ấy như tỉnh cơn mơ, một lát sau mới nói: "Ngươi hãy đặt chuông xuống cho ta nấp thêm một lát".
9 Ai sớm ra tay đoạt huyền thiết Nào biết lòng thơm vướng lưới tình Khoái Hoạt Lâm nằm ở phía bắc Tô Châu, vốn là li cung của Ngô vương Trương Sĩ Thành vào cuối thời Nguyên.
10 Bán lạ nhẹ quăng hiệp sĩ thật Rừng hoang cười giỡn cứu giai nhân Cái tráp không còn nữa, Kim Trục Lưu rất thất vọng. Nhưng chàng vẫn không nản lòng, thầm nhủ: "Cái tráp này nặng đến hơn trăm cân, dù người đó là cao thủ cũng không dễ dàng mang đi mà không để lộ tung tích".
11 Chia lìa lạnh lẽo riêng một bóng Trúng kế chưa cam ở trong tù Sử Hồng Anh nhíu mày, lòng nhủ thầm: "Kẻ này ăn nói chẳng đâu vào đâu, chẳng khác gì kẻ điên!" Bèn đáp: "Ngươi đã không biết tin tức của y, tại sao còn bảo ta hỏi ngươi?" Kim Trục Lưu cười: "Chả lẽ cô nương không quan tâm đến Lý Đôn sao? Luận theo tình lý, ta nghĩ rằng ngươi nên hỏi ta.
12 Nhờ ai hiệp sĩ thoát hắc lao Khéo dùng bùn đất trêu ma đầu Vật ấy rơi bốp xuống bên cạnh Kim Trục Lưu. Kim Trục Lưu nhặt lên xem, thì thấy đó là một cái hộp bằng gỗ hoàng dương dài khoảng năm tấc, chàng lật lên nhìn thì thấy dưới đáy hộp có hai chữ "thuốc giải", hộp vẫn chưa mở mà tựa như có một luồng hương thơm thoang thoảng tỏa ra.
13 Tặng vật báu nhi nữ nhớ nhung Khéo đưa thuốc giả trêu ma đầu Văn Đạo Trang nửa tin nửa ngờ, cẩn thận cầm viên "thuốc giải", miệng lầm bầm: "Được, nếu thuốc giải không linh nghiệm, ta sẽ tìm ngươi tính sổ".
14 Nghe tiếng đàn nào biết kẻ ác Bên hồ Đại Minh kết bạn hiền Kim Trục Lưu thất kinh, vội vàng dùng nội công truyền âm nhập mật kêu: "Sử cô nương, Sử cô nương!" Nhưng trong rừng chỉ có tiếng chim hót chứ chẳng nghe Sử Hồng Anh trả lời.
15 Một mình một kiếm một chén rượu Khách lễ lầu cao lòng muôn nơi Kim Trục Lưu bước tới trước mặt Cung Bỉnh Phan, nhẹ nhàng: "Cung hương chủ, không ngờ ông cũng tới đây".
16 Huyền thiết ra oai đấu bang chủ Giữa đường vì nghĩa làm ông mai Kim Trục Lưu cười lớn: "Ta cũng đang muốn biết tung tích của Hồng Anh, ngươi lại hỏi ta.
17 Nghiêng nước nghiêng thành khó gặp mặt Vui sơn vui thủy dễ quên về Kim Trục Lưu đánh ngã hán tử ấy, hai chân chàng kẹp mạnh, thớt ngựa phóng tới như bay.
18 Báu vật bày ra dụ đạo tặc Hoa đường huyên náo gặp giai nhân Kim Trục Lưu khựng người lại, chàng ngạc nhiên quay đầu, Lý Nam Tinh cười bảo: "Đệ quên mang theo cây đàn này".
19 Trợn mắt há mồm xem long hổ đấu Lòng đau ngờ chính biết bạn phượng loan Lúc này trong thọ đường cao thủ nhiều như mây, nếu luận về bản lĩnh thì bọn Sử Bạch Đô, Sa Thiên Phong, Văn Đạo Trang không kém gì vợ chồng Uất Trì Đồng, nhưng vì ném chuột sợ bể đồ, cho nên chẳng ai dám làm càn.
20 Nguyện đem máu nóng tạ tri kỷ. Hiểu lầm giai nhân đứt ruột chàng. Sau một hồi náo loạn, khắp nơi trong kinh thành Bắc Kinh đều có binh lính canh gác, may mà đêm nay trời không có trăng, Kim Trục Lưu mới lẻn mò trở về nhà họ Đới, lúc này trời đã đến canh ba.