41 "Dạ, nô tỳ đi làm ngay!" Tử Đào vừa đi vừa nghi hoặc, vừa rồi lúc đến, nghe đám gia đinh khác trong viện trò chuyện nói tứ thiếu gia say đến bất tỉnh nhân sự, sao bây giờ đã lại sinh long hoạt hổ rồi?
Tử Đào vẫn cho là gần đây tứ thiếu phu nhân rầu rĩ không vui là do thất sủng, nhưng giờ đây lại thấy tứ thiếu gia muốn cùng thiếu phu nhân ăn cơm trong phòng, nàng nghĩ Tứ thiếu phu nhân được sủng rồi sao? Cho nên âm thầm thay chủ tử nhà mình vui mừng.
42 Trời tối sầm xuống rồi, Hạ Lan Tử Kỳ đã sớm đói bụng, mặc dù buồn bực, tức giận cỡ nào cũng không thể ủy khuất cái bụng được! Nàng tức giận hừ hừ ngồi đối diện với Tề Dật Phàm: "Trước hết ngươi phải nói cho ta biết, mẫu thân của ngươi rốt cuộc là đã qua đời như thế nào?"
Nhắc tới mẫu thân, trên khuôn mặt lãnh tuấn của Tề Dật Phàm nhất thời hiện lên vẻ thương tâm, tự mình rót một chén rượu ngửa đầu uống cạn.
43 Nghe hắn nói xong, Hạ Lan Tử Kỳ bấy giờ mới hiểu rõ thì ra hắn ở lại trong phủ chịu ủy khuất đều là vì muốn báo thù cho mẹ. Hạ Lan Tử Kỳ để đũa xuống: "Nếu ngươi đã hoài nghi chuyện này dính dáng đến bọn di nương của Hầu gia, vậy có mục tiêu đáng nghi nhất không?"
Tề Dật Phàm nhẹ giọng nói: "Tất cả di nương đều có điểm đáng nghi, có điều nếu so sánh thì Đại di nương có động cơ lớn nhất.
44 Tề Dật Phàm cầm bút lông lên, thổi nhẹ đầu bút lông một cái, đôi mắt lạnh lẽo như sao đêm nhìn chằm chằm Hạ Lan Tử Kỳ: "Cô lải nhải nhiều điều kiện như vậy thì ta cũng phải đưa ra một điều kiện cho cô làm theo.
45 Tề Dật Phàm nhìn nàng, nhẹ nhàng nói : "Từ khi cô gả vào Tề gia, ta chỉ ở lại phòng cô mỗi đêm hôm thành thân, hơn hai mươi ngày sau đó cô vẫn luôn ở trong phòng một mình.
46 Sớm hôm sau, Hạ Lan Tử Kỳ dần dần tỉnh lại, vẫn còn nhớ tối hôm qua có mưa, rõ ràng trong lúc mơ ngủ còn có cảm giác hơi lạnh, nhưng lúc này trong chăn lại hết sức ấm áp.
47 Lúc này, Nhị thiếu phu nhân nhìn phu nhân cười nói: "Tứ thiếu gia thật đúng là người ngốc có phúc của ngốc! Có thể lấy được một vị thê tử hiền lành xinh đẹp lại giỏi y thuật.
48 Đám Tiểu thiếp đi hết rồi, Hạ Lan Tử Kỳ dẫn theo Tử Đào và Liễu Tâm Vũ đi bộ trong nội viện.
Liễu Tâm Vũ thấy hướng đi của Hạ Lan Tử Kỳ không phải chỗ ở của Tứ di nương, nhịn không được nhắc nhở: "Tứ thiếu phu nhân, đến chỗ Tứ di nương phải đi hướng này mới đúng.
49 "Sắp đền giờ cơm trưa rồi, tứ thiếu phu nhân, chúng ta trở về thôi!" Tử Đào nghe xong lời Liễu Tâm Vũ nói. . . , mặc dù là ban ngày trời nắng, nàng cũng thấy không an toàn lắm nên thúc giục Hạ Lan Tử Kỳ nhanh chóng rời khỏi đây.
50 "Ngừng! Tỷ nhường cho ta cái gì? Nói như mình là người hiểu chuyện lắm ấy, đừng có tự coi mình cao thượng như vậy!" Tề Như Tuyết đột nhiên châm chọc khiêu khích.
51 Nhưng lúc này, Nhị di nương lại nói chen vào: "Chuyện như thế này, tứ thiếu phu nhân là đáng nghi nhất, sao có thể để cô ấy xem bệnh cho bà Ngô được? Nếu việc này tạm thời điều tra không rõ thì trước tiên cứ nhốt tứ thiếu phu nhân lại, chờ chữa cho bà Ngô ba tiểu thiếp kia xong rồi hỏi lại bà Ngô cũng không muộn đâu!"
Sao bà ta có thể đáng ghét như vậy,nói chuyện rõ ràng là nhằm vào mình, chẳng lẽ bởi vì vừa rồi ở Vân Đoan Thủy Tạ, mình không toan tính gì mà đắc tội với Tề Như Tuyết – con gái bà ta nên bây giờ muốn trả đũa sao?
Hạ Lan Tử Kỳ trong lòng thầm hận, để mình chẩn bệnh xong rồi thì ai mà biết được sẽ phát sinh chuyện gì? Nếu bà Ngô cùng ba tiểu thiếp kia bất hạnh đi đời nhà ma rồi thì chuyện nàng hạ độc kia sẽ không bao giờ có thể được đưa ra ánh sáng hay sao?
Hạ Lan Tử Kỳ tuyệt không cho phép chuyện này xay ra, lập tức phản bác: "Nhị di nương nói vậy là có ý gì? Ta trị bệnh cho bà Ngô thì sao? Chỉ có bà Ngô mới có thể chứng minh được sự trong sạch của ta, chẳng lẽ ta còn muốn hại bà ấy sao?"
Nhị di nương mở miệng kiểu giáo huấn: "Trong phủ đã có sẵn lang trung, chắc là không mượn đến tứ thiếu phu nhân đâu? Còn nữa, muốn xem bệnh cho hạ nhân, tứ thiếu phu nhân không sợ làm hỏng thân phận tôn quý hay sao?"
Hạ Lan Tử Kỳ rất tức giận: "Hạ nhân thì làm sao? Cái gì gọi là hỏng thân phận? Chẳng lẽ hạ nhân không phải là người sao? Ở trong mắt lương y, chỉ có người bệnh ốm đau, không có phân biệt cao thấp thế nào hết! Còn nữa, xử lý ta như thế nào là do phu nhân quyết định, Nhị di nương bà có phải là đã vươn tay quá dài rồi không? Chuyện này cần bà xen vào à?"
"Cô.
52 Hạ Lan Tử Kỳ may mắn thoát được một kiếp, khi trở lại Thủy Tiên Các trong lòng vẫn còn sợ hãi! Nhưng mà cũng may, gian kế của kẻ xấu không thực hiện được, nàng vẫn còn cơ hội báo thù! Nàng phái bọn nha đầu mang thuốc đã được điều chế đến cho đám tiểu thiếp giải độc, ba vị tiểu thiếp đều từ từ tỉnh lại, sau khi biết mình thiếu chút nữa là lên Tây Thiên đều sợ hãi vô cùng, nhất là Phùng thiếp ở sau lưng tam cô lục bà, nói Hạ Lan Tử Kỳ là sao chổi, đi vào Thủy Tiên Các hại mọi người thiếu chút nữa là mất mạng.
53 Hạ Lan Tử Kỳ kéo Tử Đào nấp phía sau cây cột, vẫn luôn chăm chú nhìn Hầu gia và tên nam tử kia cho đến khi đi khuất tầm mắt.
"Tứ thiếu phu nhân, cô sao vậy? Hay là cô biết người kia sao?" Tử Đào nhìn ra Hạ Lan Tử Kỳ có vẻ khác thường, thắc mắc hỏi.
54 Vì che dấu tai mắt người khác, Hạ Lan Tử Kỳ cùng Tề Dật Phàm đều đổi lại y phục bình thường, dùng khăn bịt kín mặt, thổi tắt đèn ở trong phòng ngủ. Sau khi đứng nép vào cửa sổ quan sát đến khi trong viện không còn ai, lúc này mới lặng lẽ từ trong phòng đi ra, thẳng tiến đến Lệ Hương uyển.
55 Bất ngờ hề không đề phòng bị kéo vào lùm cây. Hạ Lan Tử Kỳ trong lòng không yên, vừa định giãy dụa thì phát hiện Tề Dật Phàm dùng ngón tay chọc vào cánh tay nàng sau đó chỉ chỉ về phía trước.
56 Vừa rồi, Lục thiếu gia đang ngủ thì nửa đêm muốn đi vệ sinh. Lúc đi ra thì nhìn thấy một cô gái bịt mặt chạy vào trong viện, nhưng thật không ngờ là Hạ Lan Tử Kỳ.
57 Tề Dật Phàm lạnh lùng nói: "Lúc ấy tình thế bắt buộc. Ta không còn thời gian đem cô đi. "
Kỳ thật sau khi Tề Dật Phàm thoát khỏi đám hộ vệ ngay lập tức quay lại tìm nàng, nhưng lúc đó nàng không còn ở trong bụi cây nữa cho nên không tìm được.
58 Thấy hắn không nói, Hạ Lan Tử Kỳ rành mạch vạch trần: "Hừ! Ngươi không nói ta cũng vậy biết. Hắn muốn trộm chén Bạch Linh Lung nhà ngươi!"
Tề Dật Phàm vội bật dậy, nghiêng người nhìn nàng: "Sao cô lại biết?"
Hạ Lan Tử Kỳ nhân cơ hội uy hiếp: "Ngươi giải huyệt đạo cho, ta sẽ nói cho ngươi biết!"
Tề Dật Phàm nhìn chằm chằm nàng một lúc, thấy ánh mắt nàng kiên định không có ý nhượng bộ, lại nằm xuống trở lại: "Ta sẽ không để cô được toại nguyện đâu.
59 Đứng ở cửa Thổ Cúc Các. Hạ Lan Tử Kỳ rất do dự, nàng thật sự không muốn cùng Tề Nhan Thần có liên quan đến nhau, nhưng mà ông trời lại cứ như trêu ngươi nàng, luôn đem hai người bọn họ ném vào một chỗ.
60 "Thiếu gia, cậu sao vậy?" Gã gia đinh cất lời. Từ hướng ánh mắt của chủ nhân nhìn thử vừa liếc mắt một cái đã thấy trong mái đình giữa hồ, Hạ Lan Tử Kỳ đang đứng hóng gió ở đó.