1 Chiều xuống. Bến Tuyền Lâm thật đẹp. Sương xuống đến chưng lưng chừng núi. Nước hồ xanh trong vắt in hình tàn cây xanh thẫm. - Ba ơi ! Đang thả hồn vào phong cảnh trước mặt, nghe tiếng con gọi.
2 Trình Đăng đập mạnh bàn giận dữ : - Thất bại, thất bại. . . thật đáng tiếc ! Tại sao các cô cậu để vuột mối làm ăn ấy ? Dạ Lan và Chánh Trung cúi đầu chịu cơn giận của Trình Đăng.
3 Hàn Phong đến công ty hơi muộn. Sau một đêm mất ngủ. Hàn Phong phờ phạc hẳn. Anh đến công ty muộn và không giấu giương mặt mệt mỏi, giấc mơ hôm qua đã làm cho Hàn Phong nhớ đến chuyện xưa, lòng căm ghét phụ nữ của anh lại trỗi dậy.
4 Hàn Phong phải công nhận là Hạ Mây có duyên ăn nói. Trong vòng buổi sáng, cô đã thuyết phục bốn cơ sở nhận tiêu thụ hàng và ký hợp đồng dài hạn. Điều Hạ Mây làm không phải ai trong công ty anh cũng làm được.
5 Thiều Hoa khoác chiếc áo dài màu hoàng yến, tóc bơớ cao, vấn mấn cùng màu, cô bước tới bước lui trong phòng. Nhỏ Thảo Trang vừa đi vòng quanh, vừa xuýt xoa : - Chị Hai đẹp quá, đẹp thật ! Chắc anh Hai mê chết mất.
6 - Vì tôi là nhân viên giỏi nhất của ông. Nếu không có tôi, công ty sẽ tổn thất lớn, và người chịu tổn thất ấy là ông. Vì thế, quan tâm đến sức khỏe của tôi là trách nhiệm và quyền lợi của ông.
7 Khánh Hoài bước ra sau quán cá phê, nơi có kê những cái bàn kín đáo. Hoài ngó quanh quất rồi ngồi xuống một chiếc bàn nới có Trình Đăng đang chờ sẵn. - Ông gọi tôi ra đây ? - Không dám ! Hẹn thôi, ngài giám đốc kỷ thuật ạ.
8 Ba tháng sau. Thiều Hoa tha thướt trong bộ đầm mềm chấm gót, hôm nay trông cô đẹp và rạng rỡ. Hàn Phong đi qua đi lại quanh Quốc Tường : - Cung hỉ ! Cung hỉ ! - Hạ Mây đệm theo nhịp bước Hàn Phong.