41 Lãnh cung ——“Tiểu thư, người khẳng định Hoàng Thượng sẽ không giết người sao? Người đã lấy ghế đập vào đầu Hoàng Thượng a?” Nói đến đây, Đoá nhi vẫn là nhịn không được sợ run cả người.
42 Lời nói của Tiểu Thiên làm cho Hoàng Phủ Tấn đã nghĩ muốn tức giận, rồi lại muốn cười, nữ nhân chết tiệt này ỷ vào có Hoàng tổ mẫu làm chỗ dựa nên mới không kiêng nể gì.
43 Lời nói của Tiểu Thiên làm cho Hoàng Phủ Tấn đã nghĩ muốn tức giận, rồi lại muốn cười, nữ nhân chết tiệt này ỷ vào có Hoàng tổ mẫu làm chỗ dựa nên mới không kiêng nể gì.
44 “Ta. . . . . . ” Thái Hoàng Thái Hậu đưa ra yêu cầu làm cho Tiểu Thiên khó xử, không nói đến sau này nàng muốn rời khỏi nơi này, huống hồ tên hôn quân hiện tại nhìn nàng như có thù giết cha không bằng ,hiện tại hắn không giết nàng do nể mặt lão thái thái, còn bảo nàng đi chiếu cố hôn quân? Nếu nàng đáp ứng lời Thái Hậu nói, không phải rõ ràng muốn chết sao?“Thiên Thiên, con.
45 Lại một lần nữa nhìn Thái Hoàng Thái Hậu đang nằm trên giường đau đớn đến ứa ra mồ hôi lạnh, ai Nàng chỉ biết Tây y, để cho nàng làm xuất ra y thuật là không thành vấn đề, nhưng bảo nàng trị nội thương, nàng lại không rành Trung y, trừ phi là Vương Trùng Dương còn tại thế, dùng nội công cao thâm giúp bà chữa thương, nếu không, nàng không có biện pháp gì để chữa bệnh.
46 Hoàng Phủ Tấn tuy rằng không biết nội công tâm pháp này Tiểu Thiên rốt cuộc học được ở đâu, chính là hắn dựa theo của nàng hướng dẫn mà làm, cảm giác được chính mình đích nhâm đốc hai mạch tượng đã được hoàn toàn đả thông, chẳng những vẻ mặt Hoàng tổ mẫu bớt đau đớn đi rất nhiều, liền ngay cả chính hắn, đều cảm giác toàn thân như tê dại, nội lực lập tức tăng cường không nhỏ.
47 “Ừm, thật sự, nói đi. ” Hoàng Phủ Tấn thản nhiên nói một tiếng. “Có phải ta nói yêu cầu gì, ngươi đều đồng ý hay không?”“Ngươi nói đi. ” Hoàng Phủ Tấn cau mày có vẻ không kiên nhẫn đứng lên.
48 “Sao? Nhanh như vậy muốn Trẫm phế ngươi là vì muốn đến với tên gian phu kia, cùng hắn hạnh phúc một chỗ?” Trong lòng Hoàng Phủ Tấn đột nhiên hiện lên cảm giác khó chịu nhưng chính hắn cũng không có chú ý tới điểm này.
49 “Hoàng Hậu. . . . . . ”“Ngươi đừng gọi ta Hoàng Hậu, kiểu xưng hô này nghe thực khủng bố. ” Tiểu Thiên vội đánh gãy lời nói của Vũ Lạc Thủy. Hai người trong lúc đó đột nhiên lặng im, Tiểu Thiên mở miệng nói: “Ta đi rồi, ngươi nhất định phải hảo hảo chiếu cố Hoàng tổ mẫu.
50 “NND, một tiểu thiếp cùng thứ nữ lại có thể kiêu ngạo như vậy, ngay cả vợ cả cũng dám khi dễ?” Tiểu Thiên nheo lại hai mắt, khóe miệng khẽ câu lên, “Nhưng mà.
51 Hoàng Hậu này, khuê danh Niếp Tiểu Thiên, cùng nàng tên giống nhau. Phụ thân là đương triều bộ binh Thượng Thư Niếp Vân Hạc, người này không cùng tên với lão ba của nàng.
52 “Thiên. . . . . . Thiên Thiên?” Thật không ngờ Tiểu Thiên sẽ xuất hiện, trên mặt người đàn bà ngây ngẩn cả người. “Tốt, ngươi nha đầu chết tiệt kia, hai mẹ con các ngươi thừa dịp lão gia không ở nhà liền hợp lại ăn hiếp ta?” Vương thị vừa gặp Tiểu Thiên, vừa thở hổn hển đứng lên nói, vô cùng tức giận, thật sự mà nói Vương thị là một người đàn bà đanh đá, chanh chua.
53 “Ta như thế nào?” Tiểu Thiên khẽ nhướng mắt, kéo Niếp phu nhân qua, nói: “Con mắt chó của ngươi trợn to ta thấy rõ ràng, bà là nương của ta , nhạc mẫu của đương kim hoàng thượng, Đại phu nhân của phủ thượng thư, ngươi chỉ là một tiểu thiếp bất luận như thế nào đều không tới phiên ngươi khi dễ bà, lời ta đã nói ra, cho dù ngươi đến nói với cha ta,lời nói của ta cũng sẽ không thay đổi dù chỉ một câu.
54 Tiểu Thiên khẽ nhép miệng lên, miễn cưỡng liếc Niếp Vân Hạc nhìn một cái. Vương thị gặp Niếp Vân Hạc tiến vào, vừa rồi kia cổ kiêu ngạo , dáng vẻ bệ vệ nháy mắt biến thành một bộ đáng thương, “Lão gia, người xem đi, nha đầu chết tiệt này tự dưng đến đây khi dễ thiếp.
55 “Ngươi như vậy là lấy thái độ gì nói chuyện với ta?” Niếp Vân Hạc phát hỏa, dù sao lão cũng đường đường một binh bộ thượng thư, làm sao lại để ột nữ nhân đè đầu cưỡi cổ được?“Dùng chính là lời nói và thái độ của ông đối với ta, để nói chuyện với ông, hiểu chưa?” Tiểu Thiên từ từ nhìn Niếp Vân Hạc liếc mắt một cái, lão già kia, thấy như thế nào cũng không vừa mắt.
56 “Thiên Thiên. . . . . . ” Niếp phu nhân sớm đã bị bộ dáng này của Tiểu Thiên làm cho sợ tới mức hồn phi phách tán, tại sao đứa bé này một thời gian ở trong cung, trở về lại thành như vậy , tuy rằng so với trước kia trở nên mạnh mẽ rất nhiều, nhưng như thế nào mạnh mẽ đến ngay cả cha đều dám đẩy ngã nha.
57 “Ngươi, ngươi, ngươi. . . . . . ”“Ta như thế nào?” Tiểu Thiên khẽ nhướng mi, tiếp tục nói: “Nhớ kỹ, đêm nay, nếu như ta đến sài phòng hoặc là nhà xí mà không thấy ngươi thì.
58 Sau khi nữ nhân chết tiệt kia trở về được vài ngày, hắn đột nhiên cảm thấy bên người dường như thiếu đi một cái gì đó. Có phải hay không đã quen bị nữ nhân đáng chết kia châm chọc, bây giờ trong lúc nhất thời không nghe được thanh âm của nàng nên có chút không quen chăng?Chết tiệt, hắn thật sự đã bị nữ nhân kia làm cho tức điên rồi!“Tấn nhi.
59 “Không được, mấy hôm trước Thiên Thiên bị ngươi tống vào lãnh cung, phải chịu nhỉều ủy khuất, lần này khẳng định sẽ không trở về, vì vậy con nhất định phải tự mình kêu nàng trở về.
60 “Suỵt đừng lớn tiếng như vậy, nếu để cho người khác nghe được, để cho Hoàng Thượng nghe đuợc, tiểu tử kia nhất sẽ với tức giận Ai gia. ” Thái Hoàng Thái Hậu cười đến vẻ mặt gian vô cùng, cười như vậy thực không giống một Thái Hoàng Thái Hậu đã sáu mươi tuổi a.