21 Cỗ cường lực to lớn, mạnh mẽ đến mức khiến Mộ Minh Thăng – một người đã sống nửa đời trong quân ngũ cũng phải kinh hãi. Tia giận dữ trong ánh mắt Mộ Minh Thăng dần dần tan bới đi.
22 "Bác sĩ nói vì đau dạ dày nên dẫn đến sốt cao, vết thương trên mặt của tiểu thư cũng đã băng lại" Cố Tử Nghiêu từ hành lang phía bên kia đi đến, vừa báo cáo vừa đưa phiếu khám bệnh của Lan Khê cho Mộ Yến Thần, "Mọi việc đã xử lí xong rồi ạ!.
23 Nhiệt độ từ lòng bàn tay nhỏ bé truyền thẳng vào lòng Mộ yến Thần, đâm thẳng vào trái tim băng giá của anh. Nóng bỏng đụng phải giá băng, cảm giác này rất khó chịu, rất không thoải mái.
24 Sau khi đạt được mục đích, cô nàng lém lỉnh nào đó thoải mái nằm vật ra trên giường, cười híp mắt không thấy Tổ quốc, vô cùng khoái chí, thỉnh thoảng đầu lưỡi nhỏ hồng còn liếm liếm khóe miệng, giống như một tiểu hồ ly gian xảo vừa trộm được thức ăn ngon.
25 Mười ngón tay thon dài vẫn tiếp tục lả lướt, gõ cạch cạch trên bàn phím, sau một lúc lâu anh mới chịu dừng. Lan Khê nín thở, tựa vào cửa xe ngoan ngoãn chờ anh.
26 "Vương tiện tiện" cười tươi khoe lúm đồng tiền: "Vậy sao? Em có lỗi gì mà nhận sai?"Lỗi em gái cô á. . . . . . Lan Khê rủa thầm trong lòng, , trừng mắt liếc đám quỷ đứng sau lưng “Vương tiện tiện” đang che miệng cười trộm, nhỏ giọng khéo léo nói: "Em về sau sẽ chăm chỉ học bài, cố gắng hết sức làm bài thi, không gây rắc rối nữa đâu ạ.
27 Lan Khê ngồi yên bất động dưới nước, vẻ mặt túng quẫn, ánh mắt vô cùng não nề. Lan Khê không ngốc, cô dĩ nhiên biết dòng chất lỏng chảy ra từ bụng dưới biểu hiện cho cái gì.
28 Lan Khê lườm anh một cái, ngoảnh mặt sang một bên, không thèm trả lời câu hỏi cực kì “thiếu iot” này. "Mộ Lan Khê. " Bị cho ăn quả lơ, ai đó đột nhiên “nổi khùng”.
29 Nhiệt độ thân thể anh nóng bỏng sưởi ấm cả người cô. Lan Khê thấy thoải mái hơn, càng có xu hướng rúc vào lòng anh. Mộ Yến Thần cúi nhìn người trong lòng, sau duỗi thẳng tay xuống, cách một lớp áo, cẩn thận xoa nhẹ bụng cô.
30 Dọn dẹp xong xuôi, Lan Khê lấy túi xách quăng ra ghế phía sau, liếc mắt nhìn người trước mặt. Mộ yến Thần tây trang chỉnh tề, tay gác trên trán đang dựa vào ghế lái chợp mắt một tí, xem ra rất mệt mỏi.
31 Ngồi trong xe buồn chán, Lan Khê thiếp đi lúc nào không hay. Đến buổi trưa bị đói bụng mới chịu tỉnh dậy. Hàng lông mi dài như cánh bướm rung lên động xuống, cô nửa mê nửa tỉnh, cảm thấy hơi nóng nên quăng ngay cái áo khoác đang đắp trên người xuống, úp người lại phía sau, vói lấy thức ăn: "Anh hai, có coca, bánh sođa, anh muốn dùng cái gì?"Mộ Yến Thần nửa người dựa vào cửa sổ, ánh mắt hơi mê mang, tay thon dài chống đỡ bên đôi môi, gương mặt tuấn tú hơi tái nhợt.
32 Mạc Như Khanh vừa nghe ông nói xong, lập tức phân phó quản gia chuẩn bị. "Yến Thần sao rồi? Nó không làm sai chuyện gì chứ?" Bà lo lắng hỏi. "Em nghĩ anh già rồi nên hai mắt cũng mù hả? Năng lực của con chúng ta anh biết.
33 Người đàn ông rống lên giận dữ làm phòng họp muốn bể tung ra. Lan Khê hoảng hồn, cả người run theo tiếng rống, lo lắng nhìn về phía Mộ Yến Thần. Cô cảm thấy lòng mình đau quá.
34 Thuốc. Có thuốc. Lồng ngực Lan Khê dâng đầy sự nghẹn ngào chua xót, run run lục tìm trong ngăn kéo, cuối cùng cũng tìm thấy hộp thuốc nằm trong góc nhỏ.
35 "Anh hai. . . . . . Anh hai?" Lan Khê nhẹ giọng gọi. Mộ Yến Thần rốt cuộc hồi hồn, ánh mắt rơi trên gương mặt cô rồi hoảng hốt hạ xuống, nhỏ giọng hỏi: "Việc gì?""Anh giúp em làm bài tập này với, tí nữa em đi học phải nộp bài cho giáo viên.
36 Lan Khê cảm thấy quả táo đang ngậm trong họng to thêm gấp 10 lần, ép tới cổ họng hít thở không thông—— Dì Mạc nói như vậy là có ý gì? Đang muốn nhắc nhở cô chuyện nam nữ luôn luôn có sự khác biệt? Tuy là hai anh em ruột nhưng nếu quá thân thiết sẽ bị hàng xóm láng giềng dị nghị, chê trách hai người làm suy đồi thuần phong mỹ tục?Hàng lông mi dài rũ xuống thật thấp, miệng nhỏ cắn chặt chiếc muỗng, cô cố gắng không tranh luận với bà, nhưng Mạc Như Khanh lại cố tình được voi đòi tiên ——"Đúng rồi Lan Khê, ba con muốn dì hỏi con về chuyện kết bạn kết bè trong trường, đặc biệt là bạn khác phái.
37 Tiếng vang từ giọng Lan Khê chấm dứt, cả căn phòng liền chìm trong sự an tĩnh, vắng lặng, chỉ còn âm thanh “tích tắc” của kim đồng đồ treo trên tường.
38 Cách ngày xảy ra việc đã hơn một tuần lễ, Mạc Như Khanh cảm thấy vô cùng hài lòng vì cuộc “nói chuyện” ngày hôm ấy đã có tác dụng rất lớn. Con nhóc kiêu ngạo khó chịu nào đó rốt cuộc đã biết kiếm chế tính xấu lại một ít.
39 Nếu cô tìm mọi cách để tránh xa anh thì anh nguyện chiều theo ý cô. Ngữ điệu rét thấu xương đâm vào trong lòng, mặt Lan khê lúc nóng lúc lạnh, sống lưng dựng thẳng lên, không dám động đậy nhúc nhích.
40 Khuôn mặt nhỏ nhắn nâng lên, không chút sợ hãi nói: "Em lúc đầu cho đó là lễ tiết bình thương ở nước ngoài, anh hai ở Mỹ gần 20 năm nên bị ảnh hưởng là điều dễ hiểu.