1 Văn án Edit: HanayangTrước mỗi lần truyền hình trực tiếp, Hạ Dịch Dương đều có thói quen yên tĩnh một mình trong chốc lát. Khi anh đến cuối hành lang, đứng trước cửa sổ dài sát đất, phát hiện trời đã chập tối, bên ngoài mưa bay giá lạnh.
2 Chương 1. Phỏng vấn Phỏng vấn thực tế chính là một loại kiểm tra thần kinh. Diệp Phong hít sâu một lần nữa, giả vờ không nghe hai cô gái bên cạnh bình luận về mình.
3 Chương 3 Edit: Hanayang Đài truyền hình. "Phù, cuối cùng đã xong!" Âm nhạc quen thuộc vang lên, màn hình chuyển sang bản tin thời tiết, Kha An Di tháo mic ra, nhìn Hạ Dịch Dương thở phào nhẹ nhõm.
4 Chương 4. Giọng nói trầm ấm Edit : HanayangThôi Linh vờ như không có nghe thấy lời Diệp Phong, xoay người nói với Tiểu Vệ, "Đến giờ rồi, cô vào phòng thu chuẩn bị đi, còn những người khác đều về văn phòng.
5 Chương 5. Tuyệt thế võ công Edit: HanayangNgả Lỵ thầm mến thầy giáo tiếng Anh kia nên ban đêm ngủ không được, bò lên giường Diệp Phong, xao động như sâu bướm thời kỳ trưởng thành.
6 Chương 6. Câu chuyện quá khứ Edit : HanayangThời tiết điển hình của mùa xuân Bắc Kinh là bão cát, bầu trời là một màu vàng xạm, cát bay lượn lờ, cũng may trên đường cái có rất nhiều ô tô đang chạy chứ không phải là cừu, bằng không Diệp Phong sẽ cho rằng đây là hoàng thổ cao nguyên.
7 Chương 7. Hàng xóm Edit : HanayangHạ Dịch Dương sao có thể không giật mình, anh thử nhắm mắt lại, nghĩ rằng bản thân lại sinh ra ảo giác. Khi anh mở mắt ra, bên dưới ánh sáng đèn dìu dịu, thân ảnh gầy gầy nho nhỏ vẫn đang đứng đó, ánh mắt mở thật to , nói cô là giật mình còn không bằng nói cô rõ ràng bị dọa ngây người.
8 Chương 9. Họp lớp Edit: HanayangBước xuống xe buýt, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy sao, gió đêm lạnh lẽo quét ngang tấm thân gầy mảnh mai, hoa hồng bên giậu cửa sổ nhà ai đang nở rộ, hương hoa lan tỏa theo làn gió, làm cho toàn bộ bóng đêm trở nên mềm mại đáng yêu.
9 Chương 10. Phức tạp Edit : HanayangSương mù phấp phới, mấy ngọn đèn ven đường tỏa ra ánh sáng vàng bàng bạc, trong khoảnh khắc mơ hồ giữa màn sương, người ta dễ dàng lầm lẫn rằng mình đang lạc trên con đường nào đó ở Luân Đôn.
10 Chương 11. Không thể buông tha Edit : HanayangĐã rất lâu rồi cô không ở cùng người khác phái trong một không gian kín đáo. Lần trước đó nữa là lúc còn ở Auckland, vì công việc cô phải mời khách dùng cơm.
11 Chương 13. Lỗi của anh Edit : HanayangNgười ngoài cửa dường như rất kiên nhẫn, lẳng lặng chờ đợi, không có một chút tiếng động nào. Cô bối rối nhưng vẫn đi trước mở cửa.
12 Chương 14. Vũ điệu hai người Edit : HanayangNgả Lỵ chọn một địa điểm gần đó gọi là "Bắc Kinh tâm tình", buổi chiều có cà phê, bánh kem, buổi tối có thể gọi món ăn uống rượu, thức ăn kết hợp cả Trung lẫn Tây.
13 Chương 15. Bí mật nhỏ edit : Hanayang Đây là cơn mưa lớn đầu xuân ở Bắc Kinh, tiếng mưa rơi như nhịp trống, một trận nhanh như sắp bùng nổ, làm lòng người lắng nghe cũng chóng được kéo lên.
14 Chương 17. Sau cơn mưa không có cầu vồng Edit : HanayangThứ Sáu, mấy ngày trời âm u cuối cùng cũng trong xanh, ánh mặt trời chói chang chiếu rọi xuống mặt đường, cách một tấm kính cửa sổ rộng lớn của tiệm bánh Teddy, Diệp Phong cảm thấy không khí sạch sẽ đến nỗi có thể nhìn thấy làn nhiệt khí vô hình bốc lên từ vài ngọn cỏ trước cửa, làm cho quan cảnh phố đối diện nhìn qua thêm một tầng sắc thái mộng ảo.
15 Chương 18. Không phải ái muội Edit : HanayangBiên Thành gọi điện thoại cho cô giọng điệu vẫn là mệnh lệnh trước sau như một. Trước kia, cô thích, cảm giác nghe qua có bá đạo lại nhu tình.
16 Chương 19 Chỉ có thể là nhân vật chính Edit : HanayangBình thường Kha An Di đều đến đài truyền hình vào khoảng 4g chiều, cô có thói quen đến phòng hoá trang trước chuẩn bị trang phục cho lúc đọc bản tin.
17 Chương 20. Mãi về sau Edit : HanayangBiên Thành là người nổi trội, đi đến đâu cũng thành tâm điểm chú ý, bạn gái của anh, đương nhiên cũng vì vậy mà được người người chú ý.
18 Chương 21. Thì ra yêu cũng sẽ mệt mỏi Edit : HanayangMột lần nữa gặp Hứa Mạn Mạn, biểu tình lần này của Diệp Phong khá bình tĩnh. Nhà Hứa Mạn Mạn rất lớn, nghe nói còn là hàng xóm của một minh tinh điện ảnh nổi tiếng.
19 Chương 22. Không thể xóa đi ký ức ( thượng ) Edit: HanayangDưới ánh sáng mờ nhạt, một nửa người anh nằm trong bóng tối, càng phát ra vẻ thon dài bắt mắt, khuôn mặt áp sát cô thật gần đến nỗi nhìn không rõ lắm.
20 Chương 23. Không thể xóa đi ký ức ( hạ ) Edit: Hanayang "Em phụ một tháng tiền thuê nhà, ở nhờ một tuần, có thể không?" Cô đứng phía dưới bậc thang, ngưỡng mặt hỏi người đứng trên cô hai cái bậc thang.