21 Đường Hân đứng ở cổng vòm màu xanh lá ở sâu cùng của hoa viên phía sau nhà họ Mộ, nhìn cổng vòm có dây leo quấn đầy, bà không nhớ rõ đã bao nhiêu năm mình chưa tới nơi này.
22 "Con không cần, con chỉ muốn Mạch Mạch. "
"Thiên Thần, trước kia không phải con nói không thích có vợ, không cần có vợ, chỉ muốn ở bên mẹ cả đời hay sao? Hiện tại mẹ động ý với con, chúng ta không cần người vợ này nữa.
23 Đảo mắt đã qua một tuần lễ, vết thương trên đầu Mộ ngốc nghếch gần như đã không còn thấy nữa, nhưng hình như chỉ số thông minh lại càng thêm xuống cấp nghiêm trọng, động một chút là làm bộ tội nghiệp kêu: "Bà xã, đau.
24 Giang Dĩ Mạch cảm thấy Mộ ngốc nghếch thật sự đáng thương, mặc dù được sinh ra trong gia đình giàu có quyền quý, nhưng bởi vì đầu óc có vấn đề mà bị cười nhạo.
25 Giang Dĩ Mạch bị Mộ Tử Duệ kích động, khó khăn lắm mới quyết định bằng lòng tiếp nhận Mộ ngốc nghếch, cùng anh sinh đứa bé.
Mộ ngốc nghếch hết sức phấn khởi vọt vào phòng tắm, muốn tắm chung với bà xã.
26 “Anh muốn làm gì?” Giang Dĩ Mạch tát vào mặt Mộ Tử Duệ một cái, “Tôi là vợ của anh trai anh đó!”
“Anh tôi hoàn toàn không thể mang lại hạnh phúc cho em!” Mộ Tử Duệ nói, “Anh ta có khác gì đứa trả ba tuổi? Có thể cho em cái gì? Chỉ có tôi mới có khả năng mang lại hạnh phúc cho em!”
Giang Dĩ Mạch tức cười, “Anh có thể cho tôi được gì? Muốn cho tôi hạnh phúc trước hết nên đi hỏi cái người làm mẹ kia có đồng ý hay không đã!”
“Mạch Mạch….
27 "Đánh phụ nữ không phải chuyện vẻ vang gì. " Thượng Quan Trạch buông cánh tay của Đường Hạo Thiên ra, tất cả khách trong quán cà phê đều nhìn lại.
Có người đang xì xào bàn tán nghị luận.
28 “Tử Duệ thì định để cho nó quản lý sản nghiệp của Mộ gia ở nước ngoài, nhưng toàn bộ trong nước để lại cho Thiên Thần, đây cũng là ý của Mộ Đình. ”
Thiệu Thiến cố ý thở dài.
29 Mộ ngốc nghếch ngoẹo đầu: “Anh chưa từng thấy chó nhỏ, không biết chó nhỏ sủa như thế nào!”
“Chó sủa cũng không biết làm, còn nói mình thông minh?” Giang Gia Kiệt cố ý cười nhạo.
30 "Tôi có độ lượng hơn nữa thì cũng không thể chấp nhận có người nói xấu con tôi!" Đường Hân tức giận nói: "Tôi không rõ làm sao con trai của bà có thể nghĩ ra trò đùa kiểu này? Không phải là có người nào ở sau lưng nói huyên thuyên cố ý vu oan cho con tôi chứ?"
"Không có, tuyệt đối không có.
31 Chạng vạng mấy ngày sau, Giang Dĩ Mạch đột nhiên nhận được điện thoại, nói cô đến nhận thưởng, nói là gần nửa tháng trước ban tổ chức đã gửi thư nhận thưởng qua đường bưu điện cho cô rồi.
32 *Dã thú: thú dữ ngoài hoang dã
Editor: heisall
"Mộ Tử Duệ, anh điên rồi, anh làm gì đấy? Buông tôi ra. . . . . . "
Mộ Tử Duệ đã hoàn toàn mất đi lý trí, không để ý đến phản kháng của Giang Dĩ Mạch, vẫn cứ đè thân thể của cô ở dưới, muốn hôn cô.
33 “Nhưng Tử Duệ bắt nạt Mạch Mạch. ” Mộ ngốc nghếch tủi thân nói.
“Đó là Tử Duệ uống say, người uống say thì không biết bản thân đang làm cái gì đâu.
34 Sáng hôm sau Giang Dĩ Mạch dậy rất sớm, đi xuống lầu dùng cơm.
Mộ ngốc giống như cô vợ nhỏ làm sai chuyện tội nghiệp đi sát ở đằng sau Giang Dĩ Mạch.
35 Bởi vì uống vào quá nhiều rượu, Mộ Tử Duệ chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, bị ba quát như vậy, còn bị đánh một bạt tai làm cho đầu càng nhanh muốn vỡ tung.
36 Đường Hân hoảng hốt, vì tự vệ, cũng tức giận như Mộ Đình, trách cứ quản gia: “Ông Lý à, ông cũng quá hồ đồ rồi, mặc dù tôi hi vọng sớm được ôm cháu trai, cũng không muốn dùng cách không quang minh này.
37 “Anh bồi bà xã đi nhận thưởng!” Mộ ngốc nghếch vui vẻ nói. .
“Tôi hỏi anh, sao anh lại ở trên máy bay?” Giang Dĩ Mạch cảm giác trái tim của mình bị anh dọa sắp nhảy ra ngoài.
38 Mấy giờ sau, máy bay đã đến sân bay nước ngoài.
Mộ ngốc nghếch vẫn không tỉnh, Giang Dĩ Mạch gọi anh vài tiếng cũng không thấy phản ứng, đưa tay đẩy anh lúc đó mới phát hiện tay mình vẫn bị anh cầm.
39 Giang Dĩ Mạch giật mình nói: “Sao hai chúng ta có thể đơn độc ở chung một căn phòng được? Hơn nữa chồng em thì làm thế nào?”
“Anh ta chỉ có thể tự mình nghĩ cách thôi! Nếu không để anh thương lượng với nhân viên của quán rượu một chút, xem có còn cái kho hàng nào không, để cho anh ta ngủ tạm ở bên trong hai đêm.
40 Trong lòng Đường Hạo Thiên ngỡ ngàng, chậm rãi đưa tay khoác lên vai của Mộ Tử Duệ.
“Tôi và Mỹ Kỳ là thật tâm yêu nhau. ”
“Chính mẹ của Giang Mỹ Kỳ nói muốn gả con gái của bà ta cho anh trai tôi, vì muốn hợp tác với công ty nhà họ Mộ.