521 Gió núi vi vu thổi, núi Vô Kê tràn ngập sát khí. Trời chiều chậm rãi rút lui. Hoàng hôn bắt đầu tỏa ra vẻ xinh đẹp mơ màng. Màn đêm nhẹ nhàng buông xuống.
522 “Nói thừa, ta đã liều cái mạng này…”Âm thanh ríu rít mơ màng vang lên cùng với quả cầu lửa đang lao xuống biểu sâu. “Ầm…” Không rõ là chỉ trong chớp mắt hay đã qua thiên trường địa cửu*.
523 Bên trong cung điện màu lam, người được gọi là Thế tử đang đứng bên giường trong tẩm cung của hắn, khuôn mặt yêu mị mê hoặc lòng người đang tràn đầy tức giận.
524 Hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, ngay trong khoảng khắc còn đang kinh sợ, ba người trong khối cầu băng đã bị đám hải tộc xung quanh bao vây tứ phía và tóm thẳng lấy rồi quơ búa lôi ra ngoài.
525 Phong Vân lập tức cảm nhận được một luồng linh lực lạnh giá còn lạnh hơn lớp băng đang xộc thẳng vào người nàng. Cái lạnh làm hai hàm răng của Phong Vân va vào nhau lập cập.
526 Lập tức, trong khoảnh khắc, tẩm cung mỹ nhân ngư đang lộn xộn bỗng trở nên vô cùng tĩnh lặng, bên trong chỉ còn lại một mình Thế tử mỹ nhân ngư đằng đằng sát khí nhìn cái giường quý báu của hắn, nhìn pho tượng mỹ nhân ngư xinh đẹp của hắn đã bị phá nát.
527 “Được rồi, đã có bản lĩnh làm loạn thì giải quyết tình hình trước mắt giúp ta xem nào!” Phong Vân nhẹ nhàng thốt ra một câu lạnh cóng khiến cả Tiểu Thực lẫn sư tử Hoàng Kim đều nhất thời không làm ầm ĩ nữa.
528 “Ha ha, đồ ăn lại đây…”“Có người mới tới rồi…”“Ha ha…”Cùng với thời điểm quả cầu băng vây hãm Phong Vân ở trong rơi vào rãnh biển hắc ám, sâu trong lòng rãnh bỗng vang lên vô số âm thanh tanh tưởi hiếu sát và tàn nhẫn mà hưng phấn.
529 “Li Giang. ” Á Phi trầm mặt xuống. Li Giang thấy Á Phi cau mày thì khóe mắt bắn ra một luồng sát khí âm trầm. Hắn cười lạnh, “Ta sao có thể dễ dàng biến cô ta thành thức ăn cho rồng biển được? Không lột được mấy lớp da của cô ta ra thì ta không phải là Li Giang.
530 Li Giang vừa nghe nói thế thì quay lại nhìn Á Phi với vẻ mặt âm trầm, “Ngươi có ý gì?”Ai chẳng biết tộc người lùn và tộc mỹ nhân ngư là kẻ thù truyền kiếp, nói nàng và tộc người lùn có quan hệ tốt là có ý gì?“Tộc người lùn đã cho cô ấy một vật.
531 “Ôi, sao lại thảm thế này…” Á Lê đứng phía sau lại kêu lên kinh hãi. “Đây là có chuyện gì?” Hỏa Phượng cũng vô cùng kinh ngạc. “Hắn định làm gì thế nhỉ?” Mấy tinh linh khác cũng mở to mắt nhìn hình ảnh trước mặt.
532 Ra oai để phủ đầu? Không, không phải, không phải là ra oai để phủ đầu mà là hung tàn thực sự. Phong Vân vừa liếc mắt nhìn đám người đang hung bạo ép sát bên người vừa nhận định.
533 Một loạt động tác được thực hiện rất liền mạch lưu loát, đây hoàn toàn là tác phong của kẻ hung mãnh đã từng trải qua trăm trận chiến và có kinh nghiệm lâm địch phong phú.
534 “Ha ha…” Ngay sau đó, những tiếng cười sắc nhọn tàn nhẫn cứ thi nhau vang lên không ngừng, trong tiếng cười lộ rõ sự hưng phấn và hứng thú. Bọn chúng thích những kẻ có thực lực, những kẻ đó mới có đủ hương vị, còn những kẻ yếu đuối như tôm như tép thì bọn chúng chẳng thích thú tẹo nào.
535 Mấy luồng linh lực nổ tung ngay bên cạnh nàng, lại có mấy tên bị giam cầm trong lao ngục làm bằng linh lực của tộc mỹ nhân ngư cũng tung chiêu ra. Quang ảnh chớp động không gian.
536 Năm đó nàng đã có thể một mình ra khỏi trại tập trung dành cho phạm nhân loại A thì hôm nay nàng nhất định cũng có thể từ nơi này thoát ra ngoài. Gió mát thổi qua tai Phong Vân, loại mùi vị giết chóc này đã quá quen thuộc với nàng.
537 Toàn bộ đám người trong lao ngục đang cười khà khà chế nhạo nhìn thấy Phong Vân lao đầu vào một chỗ kín đáo trong nhà lao rồi từ nhà lao của bọn chúng chạy tới một sơn động ở sâu trong luyện ngục mà từ bên ngoài cơ hồ không thể nhìn ra được.
538 Bên ngoài sơn động, đám tội phạm trong nhà lao đồng loạt hừ lạnh một tiếng. Nếu không phải nơi này có quy định một ngày chỉ cho phép vài tên được động thủ thì bọn chúng đã sớm tóm được nữ nhân kia rồi.
539 Nghe xong lời nói của nữ mỹ nhân ngư, người đó thản nhiên thu hồi ánh mắt đang nhìn theo Phong Vân biến mất, mặt không chút thay đổi, hắn cất giọng nói, “Cút!”“A, Lệ Cơ có gì sai sao?” Nữ mỹ nhân ngư sửng sốt hỏi.
540 “Có âm mưu là tốt rồi, chỉ sợ cô ta không có âm mưu thôi!” Li Giang thấy Á Phi nhíu mày thì đột nhiên nheo mắt cười. Tiếp đó, hắn búng tay một cái, thủy kính trước mặt lập tức bị hắn thu lại trong tay.