41 Yên Sơn công chúa nói :- Ngươi vốn là thành viên trong liên minh chúng ta, không phải người ngoài, cứ ngồi xuống. Lục Văn Phi ngồi xuống nghĩ thầm :“Thì ra là việc kết liên minh bọn họ đã bàn xong”.
42 Tạ Thanh Văn vội dùng mắt ngăn lại, sầm mặt nói với Hạ Long Tường :- Hạ huynh, người ta đã khiêu chiến chúng ta cũng nên đáp ứng. Hạ Long Tường vòng tay mỉm cười nhưng không đứng dậy nói :- Tạ huynh nói đúng lắm.
43 Lục Văn Phi nói :- Quả thật Công chúa không xem tại hạ là người ngoài nhưng tại hạ không thể vì tình riêng mà quên công nghĩa. Yên Sơn công chúa cười nói :- Ta hiểu rồi.
44 Hạ Long Tường kéo chàng ngồi xuống rồi dùng truyền âm nói :- Nhất cử nhất động của chúng ta đều bị đối phương quan sát, chi bằng lấy tĩnh chế động, tạm thời không lý đến chúng, chờ cơ hội và tìm cách.
45 Yên Sơn công chúa liếc nhìn Hạ Long Tường nói :- Hạ Long Tường quả thật ngươi bội phản bản cung sao?Mục quang Hạ Long Tường gặp phải ánh mắt của nàng rợn người, bất giác rùng mình rồi nói :- Tôn chỉ của bổn Bang là người không phạm vào mình thì mình không phạm người.
46 Lục Văn Phi nói :- Tại hạ đã rõ rồi, chắc các người lấy mật đồ của ta làm ra một phó bảng. Tuyết Sơn Mang Tẩu nói :- Tùy thiếu hiệp nói sao cũng được.
47 Lục Văn Phi lại nói :- Đại ca có biết sau khi Tấn vương thọ nạn phái này giao lại cho ai làm Chưởng môn. Vương Tôn lắc đầu nói :- Lúc đó huynh còn quá nhỏ lại chưa từng nghe gia sư nói đến, nhưng mà dựa vào tài năng của lão nhân gia, nhất định sẽ có an bày vẹn toàn thích đáng.
48 Yên Sơn công chúa cố ý không hiểu nhíu đôi mày hỏi :- Việc gì?Tang Tử Bật cười nói :- Cô nương là Công chúa giả mạo, từ lâu lão phu đã điều tra rõ, nếu cùng lão phu hợp tác giữa đôi bên chúng ta đều có ích.
49 Phương Thế Trần trầm ngâm một lát nói :- Bổn tòa tin tưởng tứ vị có tài năng. Giờ này, hãy đi bốn phía tuần tra có việc bẩm báo cho ta biết. Tứ vị hộ pháp đồng thanh nói :- Vâng.
50 Yên Sơn công chúa nói với Bách Thảo Ông :- Lạc Dương Tiên, lão đưa thuốc giải độc đây. Lạc Dương Tiên nhíu đôi mày mỏng, rồi nhướng mày nói :- Ơ! Thuốc mà vị cô nương đó uống, không phải là độc dược, chỉ là dược liệu bình thường mà thôi, không có hại đến cơ thể.
51 Yên Sơn công chúa gật đầu, mắt nhìn quét tứ phía rồi hỏi :- Tư Mã tổng quản đi đâu rồi?Tang Tử Bật đáp không ra lời :- Điều này. . . Hồi lâu lão mới cất tiếng nói :- Vì bổn Trang có việc, Tổng quản phải trở về mà liệu lý.
52 Trịnh Trọng Hổ gật đầu đưa mắt nhìn xem thì thấy Điền Uy cử Loan đao “Vù vù” phát gió, dùng toàn chiêu thức ngụy dị tấn công, liên tiếp kích luôn mấy thức khiến Lục Văn Phi bị rơi vào trong một màn đao quang, bất giác lão nhíu đôi mày, lại thấy Lục Văn Phi vận kiếm như bay, chớp loáng từng đạo kiếm quang tua tủa nghinh tiếp đao lực.
53 Cốc Thiên Vân gật đầu nói :- Vậy thì đúng rồi. Người này nổi tiếng là lão hồ ly, sao thiếu hiệp lại cùng lão kết giao bằng hữu?Lục Văn Phi than thở :- Chỉ trách tại hạ nhất thời hồ đồ, đi vào con đường của lão đã vạch sẵn.
54 Đang lúc Hạ Long Tường trầm ngâm, khổ tâm suy tính chẳng biết làm cách nào cứu được huynh đệ nội bang, bên tai chợt nghe một thanh âm vang lên nói :- Lão ca, đã lâu không gặp!Hạ Long Tường ngẩng đầu nhìn xem, thì ra đó là Trương Tú Vũ, Môn chủ của Xuyên Tây Trương môn, vội vàng vòng tay nói :- Trương huynh, đến Thái Hành từ lúc nào?Trương Tú Vũ nói :- Vừa đến không lâu.
55 Lục Văn Phi ngước mắt nhìn xem thì thấy một thiếu nữ che mặt khoác áo lông vũ màu xanh, dáng vóc yêu kiều, chàng lại nghe khẩu âm của nàng cực kỳ quen thuộc nhưng nhất thời không nghĩ ra đã gặp người này ở nơi nào.
56 Hạ Long Tường lắc đầu nói :- Lời này quá võ đoán. Lão phu khó tán đồng. Trương Tú Vũ cười nhạt nói :- Hạ huynh nhất định giải thích thay lão tặc, vậy thì không còn gì để nói.
57 Yên Sơn công chúa mỉm cười nói :- Bổn cung trước nay chưa từng nói sai. Lục Văn Phi nghĩ thầm :“Lẽ nào nàng ta quả thật là hậu nhân Tấn vương sao?”. Yên Sơn công chúa thấy mặt chàng đầy nét hoài nghi, lại cười nói :- Bổn cung đã biết ngươi bị Cốc lão mê hoặc, luôn nghĩ bổn cung là giả mạo.