21 Chia tay Quân ở nhà hàng, Hạ Chi cũngkhông về khách sạn ngay mà một mình đi lên khu nghiên cứu. Cô cần cóthời gian một mình để sắp xếp và tiêu hóa những gì Quân nói.
22 -Sặc. Anh tưởng đây là khu nghiên cứusinh quyển? Thành nhà trẻ từ bao giờ vậy?- Chàng trai vừa đi lùi vừanhìn cô hỏi. - Thế Đại Tướng Quân? Em đừng nói là một lão tướng về hưunha.
23 -Chị Dung!- Nguyên đứng dậy ngạc nhiên. Khi anh trai anh bỏ đi thì Nguyên cũngkhông thấy Dung sa sút đến thế. Cả người cô gầy rộc, nước da tái xanhchứ không hồng hào như trước đây.
24 Hạ Chi không biết mình ngủ quên từ lúcnào, khi cô mở mắt ra thì trời bên ngoài đã tang tảng sáng. Chăn gốixung quanh đều nhàu nhĩ- hậu quả của việc cô đã khóc rất nhiều trước khi ngủ quên vào đêm qua.
25 Vô vàn hình ảnh rời rạc và mờ ảo hiện ra trong đầu Hạ Chi, giống như một cuốn phim nhanh được tua ở tốc độ nhanh nhất. Toàn những hình ảnh khó hiểu, khó định hình chợt xuất hiện rồivụt biến mất khi cô bị lôi vào trong không gian chật hẹp và đầy mùi mồhôi đàn ông trong chiếc xe.
26 Chương 26 Nhưng chỉ có những kẻ ngồi trên xe ô tô, ngoại trừ Hạ Chi lúc này mới thấm đủ cái khổ khi được “hộ tống” thếnày. Con đường này quá xấu, vừa xóc lại vừa nhiều ổ trâu, ổ gà nên ngồitrên chiếc xe cứ có cảm giác chao đảo vô cùng khó chịu.
27 -Các chú ra tay nặng quá!- Trung nhìn vào mấy tên vừa bị Hải Long hạ gục chép chép miệng- Hạ Chi không bị sao chứ?-Ông anh nhìn xem thế này thì có thể làm sao được không?- Hải Long chỉ vào gã bị thương nặng nhất, có lẽ do đauquá nên đã ngất đi, hai tay vẫn không rời hạ thể.
28 Mặc dù ở tận nơi cao nhất của Paradisenhưng mới sáng sớm Hạ Chi đã bị đánh thức bởi tiếng nhạc và xe huyên náo ở dưới quảng trường rồi. Từ quảng trường lớn của khách sạn ra tới điểmxuất phát của trường đua chỉ chừng vài trăm mét nên mọi người sẽ làm lễra mắt tại sân khấu lớn mới dựng ở quảng trường, sau đó ra cắt băngkhánh thành ở đường đua, khai cuộc đua xe, cuối cùng mới quay về kháchsạn tổ chức tiệc.
29 Hạ Chi chỉ dự tiệc của lễ ra mắt tớichiều, sau đó cô tranh thủ lên trung tâm thăm Princess và chăm sóc mấygốc lan mới được lai tạo. Khi cô trở lại khách sạn thì bữa tiệc vẫn còntiếp diễn nhưng cô cũng không còn sức nào mà tham gia nữa.
30 -Anh thực sự là ai?- Hạ Chi hồ nghi hỏi lại khi nghe Quân nói như thế. -Cô không nghe hắn nói sao? Tôi chính là kẻ đã khiến anh em cô rơi vào tình cảnh này.
31 Đêm nay là một đêm trắng với nhiều người. Thiên Anh nghe tiếng bước chân xa dần,rồi sau đó là tiếng khép cửa khẽ khàng, cuối cùng chỉ còn bóng tối yênắng tới đáng sợ, anh chợt trở mình.
32 Lần này thì Thiên Anh cảm thấy mình kiệt sức hoàn toàn thật, đến hai mắt cũng không mở ra nổi. Nhưng anh nghethấy có tiếng người nói chuyện, là giọng của em gái anh, và một ai đó.
33 Giống như một trò đùa của định mệnh. Lần đầu tiên mở mắt ra nhìn anh sau khigặp nạn tại vách núi, câu đầu tiên Hạ Chi nói với anh cũng là “Đồ tồi”kèm theo một cái tát cháy mặt.
34 Sau nhiều lần chần chừ, cũng thêm việccủa Hạ Chi nên cuối cùng đến tận bây giờ Thiên Anh mới có dũng cảm đểgọi cho Phượng và hẹn gặp cô nói chuyện. Từ sau chuyện đó, hình nhưPhượng cũng ngại chạm mặt anh nên cô không tới phòng khám nữa.
35 Hạ Chi đang ngồi trong vườn ươm cùngPhượng thì đột nhiên thấy cô bé bỏ thuổng ra, bưng miệng chạy ra một góc và nôn ọe. Gần đây ngày nào cô cũng thấy chuyện này xảy ra, hơn nữaPhượng cũng ăn uống kém đi, cứ ăn vào là buồn nôn nên ban đầu cô cũng cứ nghĩ rằng Phượng bị bệnh dạ dày như cô bé từng nói.
36 Nếu có quãng đường nào dài nhất cuộcđời, thì Nguyên có thể khẳng định, chính là đoạn đường mà chiều nay anhđưa Hạ Chi về. Con đường mòn dẫn lên trung tâm đã quá quen thuộc nhưnghôm nay với anh thực sự quá xa xôi.
37 Chiếc radio của trung tâm nghiên cứu lại tiếp tục phát tin về cơn bão số 1- cơn bão sẽ trực tiếp đổ bộ và Cát Bà ngay trong đêm nay. Đây đã là bản tin bão khẩn thứ mười mấy trong ngàyrồi, anh em trong đội cũng vô cùng khẩn trương.
38 Kết cụcMột năm sau…Không ai trong những người đã chứng kiến có thể quên được đám tang nhiều nước mắt của một năm về trước. Không biết bao nhiêu người đã khóc trước hai chiếc quan tài lạnh lẽo nằm kề nhau ấy.