1 Chương 1: Đá yêu của em, chào mừng anh trở về Năm 2002 Cố Minh Châu vừa bước sang tuổi hai mươi. Khi đó cô và bạn trai cửa mình là Dung Lỗi đang theo học tại trường đại học C moi người đều ấp ủ những ước mơ của riêng mình: đó là trở thành nhà thĩết kế thời trang nối tiếng bên cạnh kiến trúc sư hàng đầu thế giởi.
2 “Anh Hai à, nếu Dung Lỗi đã bị Cố Minh Châu cho vào tầm ngấm rồi thì hắn không chết cùng khó tránh khỏi sứt đầu mẻ trán, anh cứ để vụ này đó, yên tâm mà xem chị ta hành hạ Dung Lỗi, có gì không tốt đâu cơ chứ?” Tần Tống cũng nói góp vào: “Phải đấy! Với năng lực của Cố Minh Châu mà nói, việc lớn thì khó làm, chứ thừa sức chơi mấy trò khiến người ta sống dở chết dở.
3 Thuốc ngấm dần làm cơ thể Cao Hạnh rơi vào trạng thái đê mê, có lẽ cũng chẳng còn nhận ra ai với ai nữa, đôi mắt quyến rũ mơ màng chưa tắt nét cười nũng nịu, cô ôm ghì lão đại gia béo núc ních toàn mỡ ấy gọi “Cưng ơi,” làm gã vui như gì, đoạn ngã vật xuống sofa, ôm cái bụng phệ rồi phá lên cười giòn tan.
4 Chương 3: Ngang bướng Lại bước sang một ngày mới. Ngay từ sáng sớm, Cố Minh Châu và Dung Lỗi đã có cuộc họp bàn về kế hoạch kinh doanh mới của Hữu Dung.
5 Dẫu vậy, từ xưa đến nay cô chưa từng thổ lộ điều này với bất kỳ một ai. Cơm nước xong xuôi, Cố Minh Châu liếc mắt ra hiệu với Trình Quang rồi hai chị em nối gót nhau, người trước người sau lên tầng thượng.
6 Cô cúp máy, quay trở lại xe với niềm hạnh phúc phơi phới trào dâng thì lại đụng phải bộ mặt nặng như chì của người đang gác tay lên cửa xe hút thuốc, dấu vết của cơn khát tình không được thỏa mãn mới rồi đã bốc hơi sạch sẽ khỏi con người anh.
7 Cả thế giởi của Cao Hạnh bỗng rung động sau một tiếng nổ lớn. Như lời Cố Minh Châu nói thì đố kị thật sự đã làm Cao Hạnh mờ mắt, cô nàng cứ ngỡ mình yêu say đắm Ký Hằng.
8 "Thế thì còn phải xem anh muốn chịu trách nhiệm cho việc tối qua hay là chịu trách nhiệm với em cái đã. ” Cố Minh Châu trả lời ráo hoánh. Sáu năm, quãng thời gian quá đủ để tôi luyện một người từng bị tổn thương trở nên mình đồng da sắt, lì lợm và cứng cổ.
9 Đời này còn gì đau đớn hơn việc: Anh hận em, anh hận em nhiều đín nỗi chi nhắc đến thôi cũng không nổi, thế nhưng. . . anh lại quay quắc trong nỗi nhớ em, suốt sáu năm tròn, chưa đêm nào nỗi nhớ đó chịu nguôi ngoai để anh có được giấc ngú yên.
10 Vừa mới chỉ hé vung ngó vào thôi mà mùi hương đã tỏa ra thơm lừng, hấp dẫn đến độ anh chực rơi nước mắt. Nào là cái thìa, nấm hương, măng, mộc nhĩ phủ trên bề mặt vàng ruộm cứa món canh gà, điếm loáng thoáng vài viên trứng cút trắng bóc.
11 “Đá. . . ” Cô túi thân thì thào gọi tên anh. Tiếng gọi chất chứa bao phiền muộn ấy rót vào tai anh, lại một lần nữa, trống ngực trong anh gióng lên nhưng chẳng còn bóng dáng của thấp thóm lo â.
12 Tiểu Toàn vừa đưa tài liệu vào, nghe cô nói vậy, ánh mắt không khỏi ngó nghiêng ngó dọc. Cố Minh Chầu tinh ý nhận ra, cô liền gọi Tiểu Toàn bưng hai tách trà vào văn phòng.
13 Cố Minh Châu “Dạ?” một tiếng rồi vội lắc đầu, “Dạ không không, cháu không sao ạ. Ôi chao, cháu nhìn bác gái thái rau mà hoa cả mắt. Bác luyện sao mà tài quá ạ? Cháu thử không biết bao nhiêu lần rồi, có lần còn suýt thái vào tay!” Mẹ Dung Lỗi mim cười hồn hậu, “Làm nhiều khắc quen, người xốc vác như cháu, cần gì phải bận tâm mấy chuyện này.
14 Duệ Duệ nhăn nhó, chùi lấy chùi để, nó cúi gằm mặt, thở dài đánh sượt trong vòng vây của ba quý cô. Hôn lễ bắt đầu, chú rể cô dâu tiến vào hội trường.
15 Cố Minh Châu đang lo Cao Hạnh không thấy bọn họ sẽ dáo dác đi tìm nhưng khổ nỗi chân cẳng đang sưng phù cả lên, không xổ nổi giày cao gót, cứ thế này mà ra chỉ tổ gây sự chú ý, nói quá lên không biết chừng còn nổi hơn cả Cao Hạnh ấy chứ.
16 “Mắc mớ gì đến em? Anh đã bao giờ hỏi em, bao năm qua từng đi lại ở với ai đâu, đương nhiên, cũng không nhất thiết phải hỏi. ” Dung Lỗi vịn vào khung cửa, thảnh thơi đưa mắt nhìn khắp một lượt đồ đạc trong nhà, “Vả lại ai làm vợ cả thì người đó nên hiểu với địa vị và gia thế của anh, có một hai cô vợ bé bên ngoài là điều đương nhiên” - Chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà khi đối mặt với cô ngay trong căn phòng này, khi quay lưng về phía chiếc giường khơi nguồn cho những đêm mất ngủ và ác mộng, Dung Lỗi lại trở nên hung hăng khác thường.
17 Kế hoạch “rước nàng về dinh” bằng một lễ cầu hôn hoành tráng bỗng nhiên thiếu vắng nữ nhân vật chính, thật đúng là trò cười. Đúng tám giờ hai mươi tám phút tối, khu vực xung quanh tòa nhà giải trí “Phi” được giải tán, thế rồi một tràng pháo hoa bay vọt lên không trung, thắp sáng cả bầu trời đêm, huy hoàng rực rỡ chẳng khác nào ban ngày.
18 Chương 11: Bố rất yêu con Điên như phát rồ lên, bình thường cả ngày cậy miệng cũng không nói quá hai câu, bữa nay lại đi giằng co với cái cô Hải Đường xinh đẹp kia, cậu ta bắn liên thanh một tràng tiếng Anh pha lẫn tiếng Ý, lai tạp với tiếng Pháp, kèm theo cả tiếng Trung, vẻ kích động như thể cậu đang là ai đó chứ chẳng phải Diên.
19 Cô rướn giọng cao hết cỡ, hùng hổ tuôn ra một tràng. Còn Dung Lỗi lại như bị giẫm phải đuôi, anh nửa giận nửa thương, nửa túi thân nửa ân hận, cơn đau đầu như búa bổ ập đến ngay tức thì.
20 "Cớ gọi nó đế ăn bữa cơm thôi, sợ cái gì? ” Thấy thằng cháu vẫn khư khư cái vẻ mặt thấp thỏm như sợ cháu dâu bị ăn thịt, ông cụ bèn quắc mắt bảo, "Ra ngoài đi! Ông không muốn thấy cái mặt mày nữa!” Dung Lỗi xoa xoa mũi rồi lui ra ngoài.