121 CHƯƠNG 121: HÔN TRỘM [16+]Thượng Quan Tuyền than nhẹ một tiếng, hơi thở nhẹ nhàng phả vào gò má kiên cường của hắn, đôi mắt bình tĩnh nhìn ngắm mỗi chi tiết trên gương mặt hắn.
122 CHƯƠNG 122: LẶNG YÊN THAY ĐỔIHơi thở đàn ông cương nghị bao trùm lấy Thượng Quan Tuyền khiến cô không thể lẩn trốn. - Anh… buông ra! – Cô hít sâu một hơi, cảm thấy mình sắp không thở nổi rồi.
123 CHƯƠNG 123: GHEN TỊKhu uống cafe có rất ít người, điệu nhạc du dương bay bổng trong bầu không khí xa hoa vang lên khắp mọi nơi. Lãnh Thiên Dục đang ngồi gần cửa sổ, trước mặt hắn là một cô gái vô cùng xinh đẹp.
124 CHƯƠNG 124: HIỂU LẦMLãnh Tang Thanh uống một hớp cafe sau đó tấm tắc khen: “Cafe anh trai pha là ngon nhất thế giới này”. - Miệng lưỡi dẻo kẹo! – Lãnh Thiên Dục nở nụ cười đầy yêu chiều, đôi mắt vốn lạnh lùng cũng tràn đầy ý cười.
125 CHƯƠNG 125: NÓI MỘT ĐẰNG LÀM MỘT NẺOMặt biển Aegean mỹ lệ với từng đợt sóng lăn tăn như khắc sâu vào đôi mắt Thượng Quan Tuyền. Những tòa nhà màu trắng đan xen cùng sắc lam của nước biển, cảnh tượng huyền ảo nhưng trong một vương quốc xinh đẹp nào đó.
126 CHƯƠNG 126: TÍNH SỔ (1)Nhìn thấy Thượng Quan Tuyền chủ động xuất hiện, vẻ lạnh lẽo trên mặt Lãnh Thiên Dục dịu xuống đôi chút. Nhưng khi hắn thấy lửa giận trong mắt cô, đôi mày lập tức nhíu lại.
127 CHƯƠNG 127: HUNG THỦ THẬT SỰLãnh Thiên Dục mím đôi môi mỏng lại, thu hết sự kinh hãi của cô vào trong mắt, sau đó thản nhiên nói: “Muốn tra ra một người không phải là việc khó”.
128 CHƯƠNG 128: CẦM TÙ (16+)Thượng Quan Tuyền cảm thấy hết sức tuyệt vọng!Cô ngã phịch xuống thảm trải sàn màu trắng, ánh mắt phẫn nộ toát ra vẻ lạnh lẽo: “Các anh.
129 CHƯƠNG 129: HÌNH XĂM MEDUSAMột tiếng “Rầm” mạnh mẽ vang lên, Lãnh Thiên Dục đi ra khỏi phòng. Căn phòng to như vậy chỉ còn lại hai người. Thượng Quan Tuyền vẫn như cũ, ngồi im không nhúc nhích, đôi mắt mờ mịt nhìn mông lung, không còn chút sinh khí.
130 HỒI 9: ÂM MƯUCHƯƠNG 1: NIẾP NGÂN ĐẾNNhững mưu mô toan tính theo dòng thời gian sẽ dần hiện lênNhư đóa hoa anh túc kinh diễmSau khi mê đắm thì chỉ còn lại đau thươngSau cơn mưa trời lại nắng, những mưu mô dần được hóa giảiNhưng tại sao lại gặp ngườiToàn bộ mọi chuyện vốn theo quỹ đạo giờ lại lặng lẽ thay đổi.
131 HỒI 9 - CHƯƠNG 2: LÒNG ĐỐ KỴ (1)Biệt thự LATIKOU tọa lạc ở ngoại ô thành phố Athen, là một biệt thự cực kì sang trọng, cây cối xanh tốt bao bọc lấy tòa biệt thự trắng.
132 HỒI 9 - CHƯƠNG 3: NIẾP NGÂN SAY RƯỢUThượng Quan Tuyền lẳng lặng ngồi ở mép giường, không biết đã qua bao lâu nhưng cô vẫn ngồi yên như vậy. Cánh tay thon dài ôm lấy đôi chân, mái tóc dài mềm mại như nước xõa xuống đầu vai, thân thể cô cực kì mỏi mệt nhưng lại không hề buồn ngủ, cô dựa người vào đầu giường nhìn ánh trăng ảm đạm ngoài cửa sổ.
133 HỒI 9 - CHƯƠNG 4: CẢ ĐỜI XIỀNG XÍCHThượng Quan Tuyền chưa bao giờ cảm thấy kinh hãi như lúc này, cô rất hi vọng đây chỉ là một cơn ác mộng, chỉ tiếc đây lại là sự thật…Niếp Ngân đã sớm bị sự tức giận và dục vọng chi phối, bàn tay tà ác mơn trớn trên người cô, mang theo sự bá đạo không cho phép kháng cự.
134 HỒI 9 - CHƯƠNG 5: ÂM MƯU BÍ MẬTKhông biết đã qua bao lâu, khi Thượng Quan Tuyền tỉnh lại chỉ cảm thấy cảm giác đau đớn dâng lên, đôi mắt màu hổ phách bắt đầu dần có tiêu cự, cô đột nhiên ngồi bật dậy…Đã có chuyện gì xảy ra?Tại sao đầu cô lại đau như búa bổ thế này?Cô mờ mịt nhìn bốn phía, nhận ra đây là căn phòng Niếp Ngân nhốt cô, cảm giác xa hoa khiến trái tim người ta lạnh giá đi, xung quanh chỉ tràn ngập bầu không khí xa hoa lạnh lẽo.
135 HỒI 9 - CHƯƠNG 6: BÍ ẨN (1)Ngọn đèn nhu hòa trong thư phòng tản ra ánh sáng nhè nhẹ tạo cảm giác ấm áp nhưng vì những người đang ngồi trong thư phòng mà căn phòng trở nên cực kì lạnh lẽo.
136 CHƯƠNG 136: ĐUỔI GIẾTThượng Quan Tuyền đem cả hai tay lên che miệng lại, thân thể cô lúc này như con bươm bướm xinh đẹp đang gục ngã. Cô có thể cảm giác được đầu móng tay đang đâm sâu vào lòng bàn tay mình nhưng lại chẳng hề thấy đau đớn chút nào, vì trái tim cô đã quá đau đớn rồi.
137 CHƯƠNG 137: NHỮNG LỜI NÓI CỦA YAELLEPhát hiện này của Yaelle khiến Thượng Quan Tuyền rất ngạc nhiên. - Euryale?Cô thì thầm lặp lại cái tên đó, hình như là tiếng Hy Lạp, nhưng hiểu biết của Thượng Quan Tuyền về nền văn minh của Hy Lạp thì chẳng có mấy.
138 CHƯƠNG 138: GIAO DỊCHBầu trời lúc này âm u đến đáng sợ, dường như đang chuẩn bị mưa, mây đen giăng kín bầu trời. Tại một nơi ở vùng ngoại ô, trong một nhà máy bỏ hoang, cây cối hai bên đường lắc lư trong gió.
139 CHƯƠNG 139: TRANH ĐẤUBầu không khí ngày càng trở nên căng thẳng và sặc mùi nguy hiểm. Ngay sau đó, Lãnh Thiên Dục rút ra một khẩu súng…Pằng!Viên đạn xé gió bay thẳng về phía Niếp Ngân.
140 CHƯƠNG 140: CANH GÁC Ở SÂN BAY- Đã xảy ra chuyện gì? – Phong hơi nghiêng nghiêng đầu, tuy bị súng chĩa vào sau gáy nhưng anh ta vẫn đầy bình tĩnh. Hai người vừa chạy vào lo lắng nói: “Chấp pháp Phong, người của đối phương tới ngày càng nhiều, chúng tôi sắp không trụ nổi nữa, mau rút lui thôi”.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 100