181 Chương 12: Thượng Quan Tuyền Rung ĐộngThượng Quan Tuyền bị kéo ngồi hẳn lên đùi Lãnh Thiên Dục, sau đó cánh tay hắn siết chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô.
182 Chương 13: Hành Động Săn Sóc Của Lãnh Thiên DụcThật lâu sau, Lãnh Thiên Dục mới cố gắng áp chế nhiệt độ nóng bỏng đang sôi trào trong người, kéo Thượng Quan Tuyền ra rồi nói: “Đi, anh đưa em đến một nơi”.
183 Chương 14: Bộ Dạng Ăn Dấm ChuaThượng Quan Tuyền nhận lấy đồ Lãnh Thiên Dục đưa, đây là một chiếc váy trắng có thiết kế đơn giản nhưng từ chất liệu cho đến đường may đều nói lên sự tôn quý và thượng đẳng của nó.
184 Chương 15: Phong Ba Từ Giới Truyền ThôngVì Thượng Quan Tuyền đến ở nên biệt thự của Lãnh gia vốn tĩnh lặng giờ cũng trở nên vô cùng náo nhiệt. Lại thêm việc thường ngày Lãnh Thiên Dục rất che chở cho Thượng Quan Tuyền nên toàn bộ Lãnh gia từ trên xuống dưới đều kính trọng Thượng Quan Tuyền, coi cô là nàng dâu cả tương lai của Lãnh gia.
185 Chương 16: Bắt Gian Tại TrậnThấy hai người bạn hét lên một câu như muốn làm rung chuyển cả một tòa nhà, Lãnh Thiên Dục hận không thể giơ tay vào màn hình tóm lấy Cung Quý Dương rồi mở cửa sổ ra, ném cậu ta xuống từ độ cao cả trăm tầng xuống dưới!Cung Quý Dương chẳng mảy may quan tâm đến bộ dạng muốn giết người của Lãnh Thiên Dục, cực kì tự đắc tiếp tục huyên thuyên: “Cô nhóc kia mới có mười tám tuổi thôi.
186 Chương 17: Sự Ghen Tuông Đáng SợSự lạnh lẽo toát ra từ người Lãnh Thiên Dục như đóng băng cả căn phòng vốn đang ngập tràn bầu không khí ấm áp. Đôi mắt sắc bén như lưỡi dao hừng hực lửa giận tràn đầy sự nguy hiểm.
187 Chương 18: Nổi Lên Sát ÝBên trong tổ chức MafiaTrong đại điện, Lãnh Thiên Dục lạnh lùng ngồi ngay ngắn trên ghế, vẻ mặt hắn hết sức lạnh lẽo, đôi mắt thâm thúy không nhìn ra hắn đang có suy nghĩ gì.
188 Chương 19: Không Cho Rời Nửa BướcSáng sớm, lúc Thượng Quan Tuyền đang uể oải đi vào nhà ăn thì lại ngạc nhiên phát hiện ra Lãnh Thiên Dục đang nhàn nhã ngồi đọc báo, hình như đang chờ cô ăn sáng.
189 Chương 20: Cam Tâm Tình Nguyện Sa VàoThượng Quan Tuyền lắc đầu bất lực, sau đó cô giơ hai tay lên nhìn, đôi mắt đầy mông lung. “Em không thể ngờ mình lại là một sát thủ, sao lại như thế chứ?”.
190 Chương 21: Tuyệt Chiêu Làm NũngThượng Quan Tuyền đã đứng trước cửa sổ sát đất nhìn xuống bên dưới khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ rồi. Cô thấy quá nhàm chán, chỉ có thể nhìn ngắm cảnh vật bên dưới để giết thời gian.
191 HỒI 11 - CHƯƠNG 22: CÁM DỖ CHÍ MẠNG CỦA PHỈ TÔLãnh Thiên Dục hôn ngấu nghiến như một con sói đang đói khát, đầu lưỡi tiến quân thần tốc, hơi thở nóng bỏng tràn ngập khoang miệng cô, cướp đi hơi thở của cô, cũng cướp đi lý trí của cô.
192 HỒI 11 - CHƯƠNG 23: TIỀM THỨC CỦATHƯỢNG QUAN TUYỀNThượng Quan Tuyền càng ngày càng cảm thấykì lạ, cô không nói gì nữa, dứt khoát bước vềphía phòng tổng giám đốc…Sanmi kinh hãi, lập tức bước theo sau.
193 Chưong 28Lãnh Thiên Dục than nhẹ một tiếng: “cô bé, em đang nói dối”. nói xong, hắn hôn lên chiếc cổ trắng nõn của cô: “Tuyền, em đang ghen!”Thượng Quan Tuyền kinh hãi, cô vừa định nói gì thì ngón tay Lãnh Thiên Dục đã nhẹ nhàng xoa lên đôi môi mềm mại của cô, ngón tay mang theo sự dịu dàng nhẹ nhàng.
194 HỒI 11 - CHƯƠNG 29: TÌNH CẢM MẬP MỜ“A. . . Vận Nhi. . . ”. Thượng Quan Tuyền hoàntoàn kinh hãi, đôi mắt đầy lo lắng: “Người đâu. . . người đâu. . . ”.
195 HỒI 11 - CHƯƠNG 30: QUYẾT ĐỊNH CỦATHƯỢNG QUAN TUYỀNLãnh Thiên Dục cũng không hề né tránh, cứ tùyý đến Niếp Ngân túm cổ áo mình. Nghe câu hỏi của Niếp Ngân, Lãnh Thiên Dục nheo mắt lạiđầy nguy hiểm, trong mắt ánh lên tia sắc bén, hắn mở miệng nói: “Niếp Ngân, cú đấm vừa rồi coi như tôi trả lại việc anh cứu Tuyền vừa rồi! Cho nên tôi sẽ không đánh trả lại”.
196 HỒI 11 - CHƯƠNG 31: MẤT đi LÝ TRÍ MÀ ĐOẠT LẤY (1)Thượng Quan Tuyền lẳng lặng ngồi trên giường,đôi mắt mờ mịt khiến người khác phải đau lòng. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh dường như vẫn còn lưu lại vài giọt nước mắt, cô hoàn toàn yên lặng trong thế giới của bản thân, mãi đến khi một tiếng “Rầm” vang lên kéo suy nghĩ của cô trở về với hiện thực.
197 CHƯƠNG 32: CHÂN THÀNH BÀY TỎ TÌNHYÊU (1)Rốt cuộc mọi chuyện cũng yên ổn trở lại,Thượng Quan Tuyền vô lực nằm sấp trên giường, vùi sâu khuôn mặt nhỏ nhắn xuống gối,mượn đó để che giấu những giọt nước mắt đangkhông ngừng tuôn rơi.
198 HỒI 12: KHÓ BỀ PHÂN BIỆTCHƯƠNG 1: VỊ LÃO ĐẠI TÀN KHỐCyêuKhi chưa cảm nhận được rõ ràng thì tất cả đềuhết sức mông lung, mờ mịtChỉ như ánh trăng in bóng trên mặt nướcCũng như giọt sương đọng lại trên cánh hoaChờ đợi đến khi con tim cảm nhận được sự vui vẻ và mềm yếuLà trống rỗng hay yên lặng, là chờ mong hay khẩn cầuCảm giác trong tim khó mà nắm bắt đượcCó lẽ tình yêu cũng vậy đấyChờ nước cạn điChờ sương tan raTất cả đều khó nắm bắt như khói mờ mờảo ảoDần biến mất lúc nào không hay.
199 HỒI 12 - CHƯƠNG 2: LÒNG DẠ AI SÂU HƠN?Lãnh Thiên Dục hiểu quá rõ mọi chuyện, hờ hững nói: “Giáo phụ Nhân Cách quả nhiên làngười đức cao vọng trọng, có thể vì đại nghĩa mà diệt thân khiến Lãnh mỗ phải khâm phục.
200 HỒI 12 - CHƯƠNG 3: BỐI RỐIĐây là một quán cafe chuyên tiếp đãi các khách VIP, những giai điệu tao nhã nhẹ nhàng quanhquẩn trong từng ngóc ngách của quán.