21 Q. 3 - Chương 1: Phỉ Tô Trong đại sảnh một khách sạn xa hoa, đèn thủy tinh cao nhã tỏa ra ánh sáng lãng mạng mờ ảo, tạo thành những vòng sáng đẹp trên sàn đá cẩm thạch trơn bóng.
22 Q. 3 - Chương 2: Khiêu Khích Chi nhánh của tài phiệt Lãnh Thị tại ÝTrong đêm đen, phố xá lên đèn, đèn nê ông bao bọc xung quanh hình dáng của những tòa nhà cao vút.
23 Q. 3 - Chương 3: Yến Tiệc Sinh Nhật Phỉ Tô là cô con gái rượu của giáo phụ William. Vậy nên tiệc sinh nhật của cô được thiết kế cực kì long trọng. Người tham gia bữa tiệc đều trong giới hắc bạch đạo, thậm chí cả những người trong chính giới.
24 Edit: Hạ HạBeta: Mimiko + BB[o]---------------Nhiệm vụ ám sát lần này Thượng Quan Tuyền làm chính còn Yaelle chỉ phối hợp hành động. Vậy nên cô tuyệt đối sẽ không để Yaelle cướp công của mình.
25 Hồi 3 - Chương 25: Vấn đề nan giải (1)Edit: Hạ HạBeta: Mimiko + BB[o]--------------- Một lần nữa xin chúc mừng sinh nhật cô Phỉ Tô! – Lãnh Thiên Dục chậm rãi nâng ly rượu lên, làm động tác cụng ly rồi uống cạn.
26 Hồi 3 - Chương 6 : Sax ÂnEdit: Hạ HạBeta: Mimiko + BB[o]---------------Thượng Quan Tuyền cảm thấy tình hình có chút biến chuyển, vì vậy cô nhân cơ hội này âm thầm đặt tay lên ám khí ở dưới khay rồi yên lặng theo dõi diễn biến.
27 Hồi 3 - Chương 27: Nguy hiểm nực cười (1)Edit: Hạ HạBeta: Mimiko + BB[o]-------------- Lão đại. . . – Giáo phụ kinh ngạc, ông ta không biết ngài lão đại muốn làm gì.
28 Hồi 3 - Chương 28: Ngoài ý muốn (1)Edit: Hạ HạBeta: Mimiko + BB[o]--------------Từng ly rượu champagne hình hoa tulip được xếp chồng lên nhau tạo thành một chiếc tháp cao gần nửa người.
29 Hồi 3 - Chương 29: Kế sách khácEdit: Hạ HạBeta: Mimiko + BB[o]---------------Thượng Quan Tuyền trốn khỏi biệt thự! Sau này, mỗi khi nhớ lại hành động này thì cô cảm thấy cực kì xấu hổ.
30 CHƯƠNG 30: NHIỆM VỤ ĐÊM KHUYA (1)Edit: BB[o]------------Đêm, thật yên tĩnh! Trên quốc lộ vắng vẻ chỉ có ánh đèn đường leo lắt hắt xuống, bầu trời nổi cơn mưa, ánh đèn mờ phản chiếu lại những giọt nước mưa tinh tế đang trút xuống.
31 CHƯƠNG 31: ĐOÁN ĐƯỢC (1)Edit: BB[o]-------Cô gái này không phải ai khác mà chính là người được Thượng Quan Tuyền cải trang – Yaelle. Bên môi cô nở nụ cười xinh đẹp, trên má lộ hai lúm đồng tiền, thân hình mềm mại dần dần áp sát vào người Lãnh Thiên Dục.
32 CHƯƠNG 32: NHIỆM VỤ TRONG ĐÊM MƯA (1)Edit: BB[o]------Đêm càng về khuya, mưa càng nặng hạt, bầu trời dường như đang trút cơn mưa tầm tã. Cơn mưa đã sớm bao phủ lấy chốn phồn hoa đô thị, chỉ có ánh đèn ne-ong lập lòe giống như những cặp mắt thâm sâu trong đêm tối.
33 CHƯƠNG 33: QUẬT CƯỜNG (1)Edit: BB[o]------Sắc mặt Lãnh Thiên Dục đột nhiên trở nên khó coi, gần như là xanh mét lại. Hắn kéo mạnh cơ thể Thượng Quan Tuyền ôm vào trong lòng, đôi mắt chim ưng nhìn chăm chú vào cô.
34 CHƯƠNG 34: AI TỚI BẮT AI?Edit: BB[o]-----Lãnh Thiên Dục vừa nghe Thượng Quan Tuyền hỏi vậy, cũng không làm khó cô nữa, hắn duỗi tay ra, nhấn nút điện thoại ở bên cạnh sofa.
35 CHƯƠNG 35: ĐÁNH CƯỢCEdit: BB[o]-------Thượng Quan Tuyền bình tĩnh đứng đó, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng như đang suy xét. Lát sau, đôi môi cô từ từ cong lên một nụ cười, bên má lộ hai lúm đồng tiền xinh đẹp.
36 CHƯƠNG 36: LIỀU MÌNH CỨU NGƯỜI (1)Edit: BB[o]----Mọi người trên đại điện đều sững sờ. Nhưng chỉ trong chớp mắt, tất cả thuộc hạ của Lãnh Thiên Dục đều rút súng ra, nhắm thẳng vào Thượng Quan Tuyền.
37 CHƯƠNG 37: LÒNG DẠ THÂM SÂU (1)Edit: BB[o]------Thượng Quan Tuyền hờ hững nhìn xung quanh, phát hiện ra mấy người vệ sĩ vẫn còn đứng đó. Cô cất giọng lạnh lẽo về phía Lãnh Thiên Dục: “Bảo thuộc hạ của anh ra ngoài hết đi, mau lên”.
38 CHƯƠNG 38: MẬT THẤTEdit: BB[o]-------------------Ánh mặt trời sáng chói xuyên qua cửa sổ chiếu rọi vào căn phòng. Căn phòng này là một phòng ngủ cực kì xa hoa và sang trọng, toàn bộ đều được sơn màu trắng, cả căn phòng lớn như vậy dường như không có một màu sắc nào khác nữa.
39 CHƯƠNG 39: NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA AI?Edit: BB[o]-----------------Thượng Quan Tuyền cảm thấy như bị nước lạnh dội vào người. Không, không thể nào! Cô không tin mình không thể thoát ra khỏi nơi này.
40 CHƯƠNG 40: NGUYÊN NHÂNEdit: BB[o]-------------------Cả người Thượng Quan Tuyền khẽ run lên, nhưng sau đó, cô không sợ hãi nhìn thẳng vào hai mắt Lãnh Thiên Dục nói: “Thật buồn cười, anh nhốt tôi ở đây chỉ vì muốn nói những lời này?”Lãnh Thiên Dục nghiêm mặt nói: “Cô cho là vì cái gì?”Thượng Quan Tuyền hất tay Lãnh Thiên Dục ra, cười lạnh: “Theo tôi thấy, chỉ có ba nguyên nhân”.