1 Ánh sáng dìu dịu giữa khe hẹp từ màn che len lỏi vào bên trong nhà, chiếu xuống một tầng ánh sáng màu bạc nhàn nhạt ở trên sàn nhà. Vầng sáng màu bạc nhàn nhạt kia kéo dài dọc từ thảm dài lên đến bên giường, quanh co ở giường, rồi chiếu xuống cặp nam nữ đang ở trên giường.
2 Bốn năm sau ——Do là bạn đại học kiêm ân nhân của Hắc Tuấn, dĩ nhiên Lôi Thiệu Đình đồng ý lời mời tham gia hôn lễ của Hắc Tuấn và Thôi Ân Hoài. Cố vấn quản lí xí nghiệp là anh lúc nhận được thư mời, dự án trong tay vừa đúng lúc tiến hành thuận lợi xong, lại có mấy ngày rảnh rỗi, mà lần rảnh rỗi này anh có thể bay đến Tokyo tham gia hôn lễ long trọng của vị quý công tử Hắc Tuấn này.
3 "Vị tiểu thư này, cô. . . . . . còn nhớ tôi không?" Từ ánh mắt nghi hoặc xa cách của cô, cùng với động tác lặng lẽ kéo khoảng cách ra, Lôi Thiệu Đình dám đánh cuộc, cô nhất định đã quên anh.
4 Bước vào nhà chính, quản gia lập tức thông báo ở phía trước: "Tiểu thư, Lôi tiên sinh đã đến, đang tản bộ ở ngoài. Nhưng đại thiếu gia còn chưa trở lại vừa rồi đại thiếu gia gọi điện thoại về nói đang kẹt xe trên đường, sợ rằng phải nửa tiếng nữa mới có thể về đến nhà.
5 "Anh nói bậy! Rõ ràng tôi đã cầm áo lót đi!" Dừng bước chân lại một chút, cô xoay người sửa lại câu nói của anh. "Đáng chết!" Sửa đúng lời nói lại đồng thời khiến chuyện bị lộ, người luôn luôn ăn nói rất tốt như cô mà lại mắng không nên lời.
6 Bốn năm qua, cô đều cho rằng Hân Nhi chỉ là của riêng mình, cô cũng nghĩ là không thể nào chạm mặt nữa với anh ta được nữa, có thể vẫn sống cuộc sống thuận lợi như vậy, nhưng tối hôm qua khi anh xuất hiện đã làm nhiễu loạn bình tĩnh như nước hồ thu của cô.
7 Dĩ nhiên Hắc Tương Lăng không đồng ý thỉnh cầu hẹn hò của Lôi Thiệu Đình, cô phải về nhà làm bạn con gái. Vì cha phản đối, nên con gái Hắc Mộc Hân của cô trừ thầm lén gia tộc đi ra bên ngoài, không thể đi công khai ở bất kì nơi nào, cho nên hôm nay Hân Nhi chỉ có thể ở nhà chơi cùng bà vú.
8 "Làm gì mà phong lưu đi phong lưu lại? Ý của cậu là Lôi Thiệu Đình tôi chỉ đủ tư cách xứng với phụ nữ phong lưu?"Lông mày bên phải nhảy lên, vẻ mặt Lôi Thiệu Đình hiện lên khó chịu.
9 Mà trong phòng làm việc những nhân viên nam khác cũng có suy nghĩ y hệt Mạch Trạch Luân, khi bọn họ nhìn vẻ mặt mừng như điên đi đến chỗ Hắc Tiểu Thư của sếp thì cũng biết tất cả bọn họ đều đoán đúng!Thì ra Lôi Tổng thật sự đổi tính, thật sự bây giờ sếp không muốn xứng với phụ nữ phóng đãng, mà muốn xứng với thiên kim tiểu thư có khí chất.
10 Sáng sớm, một mảnh mờ mịt, ánh sáng nhàn nhạt dần dần lên đầu núi, cũng nhanh chóng lộ ra từ sau đỉnh núi. Hắc Tương Lăng dậy sớm, mặc áo ngủ màu hồng, ưu nhã đứng chỗ khung cửa cao ngất, mắt hạnh nhìn cảnh đẹp sáng sớm phía xa.
11 "Em có thể cự tuyệt làm người phụ nữ duy nhất này không?" Cô lộ vẻ khó xử nhìn anh và chiếc mũ bảo hiểm màu đen trên tay anh. Mũ bảo hiểm này nhìn thật nặng nề, không biết được có ép vỡ cổ mảnh khảnh trắng nõn của cô hay không?"Xin lỗi, em đã trúng tuyển, bây giờ mới từ chối thì không kịp nữa rồi.
12 "Lăng. . . . . . Môi của em thật sự làm anh điên cuồng. . . . . . " Anh thì thầm bên môi cô, lẩm nhẩm kia xông vào trong đầu cô làm cô hốt hoảng. "Lăng, anh muốn em thân mật gọi tên anh.
13 Tại sao một người đàn ông lại có nhiều bộ mặt như vậy?Tiếp xúc với Lôi Thiệu Đình đến nay đã năm ngày, phần lớn thời gian anh đều ăn mặc cực kỳ thoải mái đơn giản, giống như là người buông thả không chịu gò bó, ngay sau khi lái xe mô tô thì anh sẽ xuất hiện với xe thể thao mở nóc, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ hiện thân với âu phục phẳng phiu đẹp trai.
14 Cô luôn an bài tốt nhất cho Lôi Thiệu Đình, kết quả lấy được lại là bị anh bỏ rơi. Phí Ái Nghê bị đả kích, tâm tình không khỏi hơi khó chịu. Nhìn Lôi Thiệu Đình thân mật cầm tay Hắc Tương Lăng ngồi vào chỗ, Phí Ái Nghê trốn vào trong phòng làm việc riêng của mình, một mình đối mặt với cảm xúc khó giải phức tạp này.
15 Hắc Tương Lăng hút không khí rên rỉ, cô mờ mịch nhìn lấy trần nhà, đầu vì kích tình mà trở nên trống rỗng. Mị lực của ngừoi đàn ông này khiến cô mất lí trí, mà cô cam tâm tình nguyện bị lạc trong tình yêu của anh.
16 Thủy mâu và mắt đen nhìn chăm chú, trải qua một lúc lâu, cuối cùng cô cũng ngượng ngùng gật đầu. Trong nháy mắt khi cô gật đầu, Lôi Thiệu Đình đã không kịp chờ đợi lột bỏ áo tắm đơn bạc trên người cô, anh để cô ngồi trên người mình, sau đó kéo cô vào trong ngực, hai thân thể trần truồng kề nhau chặt chẽ, anh nhẹ nói bên tai cô về tình cảnh cả đêm hôm đó của hai người, anh dùng thân thể để khơi gợi lại trí nhớ của cô.
17 "Hân Nhi, con khá hơn chút nào không?" Ngồi ở cạnh giường nhỏ đáng yêu màu hồng, Hắc Tương Tăng đưa tay vuốt ve cái trán trắng nõn của con gái. Đây là phòng ngủ của Hân Nhi, Hắc Tương Lăng ngồi ở mép giường lo lắng nhìn con gái đang bị bệnh, nội tâm vô cùng áy náy.
18 Trời ạ! Số mạng đang trêu đùa anh sao? Anh và Hắc Tương Lăng chia xa bốn năm, khi anh tìm được cô thì cô lại đồng thời mang thai sinh đứa bé? !Nếu giữa bọn họ không có cơ duyên gặp nhau này? Như vậy chẳng phải cả đời anh sẽ không được gặp con gái của mình, mà cô và con gái cũng không thể quen biết với anh?Vừa nghĩ đến đây, anh càng thêm sợ hãi mà run rẩy.
19 Hơn ba tháng này, cô toàn tâm toàn ý chỉ muốn cho Hân Nhi biết về cha của mình, cô chìm nghỉm trong tình yêu ngọt ngào, quên đi chuyện sau khi ở cùng với anh, sau khi cho Hân Nhi biết anh, và tất cả sự việc có thể phát triển tiếp tục.
20 Đêm qua thái độ của anh kiên trì và nghiêm túc, sáng sớm hôm nay lại thể hiện tình cảm với cô. "Nếu không phải là có con gái ở đây, anh không thể chờ lâu thêm một giây đồng hồ nào nữa.