41 CHƯƠNG 41: NGẠC NHIÊNEdit: BB[o]--------------------Trong mắt Lãnh Thiên Dục ánh lên tia hứng thú, hắn cũng không muốn giải thích gì thêm, vì vậy liền cất giọng nói trầm thấp: “Cô thông minh như vậy, hẳn là hiểu mục đích thật sự của tôi”.
42 CHƯƠNG 42: ĐẤU TRÍ (1)Edit: BB[o]--------------------Lãnh Thiên Dục khoanh hai tay trước ngực, đôi mắt lạnh lùng không hề chớp nhìn vào khuôn mặt tuyệt mĩ của Thượng Quan Tuyền.
43 CHƯƠNG 43: CHỌC GIẬNEdit: BB[o]--------------------Ta vì oán hận kiếp trời còn lưu lại, kiếp này xin trả lại bằng ân tìnhHồng trần bụi bặm đầy trời, tình yêu sao quá cô đơnNgười tới theo lời hẹn kiếp trước, kiếp này muốn hóa giải hiểu lầmTrong mộng ta và người còn mặn nồng, mà nỗi đau vẫn còn đâyLệ tràn khóe mi…***Lãnh Thiên Dục ngừng động tác, ngẩng đầu nhìn cô rồi cất giọng lạnh lẽo: “Cô cười gì?”Trong mắt Thượng Quan Tuyền toàn là vẻ khinh thường và châm chọc: “Hôm nay rốt cuộc tôi cũng đã biết, “lão đại” chẳng qua cũng chỉ là con chuột nhắt nhát gan mà thôi”.
44 CHƯƠNG 44: ĐƯỢC CỨU GIÚPEdit: BB[o]--------------------Lãnh Thiên Dục tức giận, không hề chứng kiến được cảnh tượng còn kinh sợ hơn sắp xảy ra. Khi Thượng Quan Tuyền an toàn nhảy lên nóc xe tải, ở phía xa, một khẩu súng lạnh lùng đang nhắm về hướng cô.
45 CHƯƠNG 45: BÁC SĨEdit: BB[o]--------------------Đối mặt với người đàn ông này, Thượng Quan Tuyền có vài phần kính trọng, nhưng không thể không đề phòng.
46 CHƯƠNG 46: HIỂU LẦMEdit: BB[o]---------------------Thượng Quan Tuyền không hiểu tại sao mình lại đi tới biệt thự trên núi của Niếp Ngân. Chuyện vừa xảy ra khi ở trong nhà Thiên Hi khiến cô nghĩ tới lúc mình còn nhỏ.
47 CHƯƠNG 47: TỔN THƯƠNGEdit: BB[o]-------Niếp Ngân nhanh nhạy bắt được ánh mắt né tránh của Thượng Quan Tuyền trước câu chất vấn của mình, sau đó anh ta thản nhiên mở miệng: “Em và Yaelle hoàn toàn khác nhau, hơn nữa…”Ánh mắt anh ta đột nhiên trở nên lạnh lẽo, chậm rãi tuyên bố: “Em phải tự tay giết chết Lãnh Thiên Dục”.
48 CHƯƠNG 48: EM TRAIEdit: BB[o]-----Đôi lúc, tình yêu là sự độc chiếm, còn có khống chế. Có người nói, khống chế trong tình yêu cũng là cách bày tỏ thiện ý, mục đích của khống chế không phải muốn hủy hoại hay làm người kia tổn thương, mà là để cùng nhau hạnh phúc vui vẻ…***Hội quán tư nhân TaekwondoNơi này cách xa thành phố phồn hoa ồn ào náo nhiệt, hội quán sang trọng tọa lạc giữa một rừng trúc quý hiếm, những cây trúc xanh um rậm rạp ngăn cách cái nóng nực và oi ả của mùa hè.
49 CHƯƠNG 49: NGUỒN GỐC CỦA CON CHIPEdit: BB[o]-------------------- Anh cả…Lãnh Thiên Hi uể oải ngồi xuống đất, ánh mặt trời ban ngày chiếu xuống càng khiến đường nét trên khuôn mặt anh tuấn của anh ta giống với Lãnh Thiên Dục, nhưng ánh mắt ôn hòa lại làm người ta sinh ra cảm giác thân thiết.
50 CHƯƠNG 50: THEO DÕI LẪN NHAUEdit: BB[o]-------------------Cây cối rậm rạp che khuất ánh mặt trời, chỉ có những bóng cây trải dài trên mặt đất, có một chiếc xe ô tô đang ẩn núp dưới những tán cây xanh.
51 CHƯƠNG 51: QUYẾT ĐỊNH CHẤN ĐỘNG LÒNG NGƯỜIEdit: BB[o]---------------------Người này không phải ai khác, chính là người Thượng Quan Tuyền luôn theo dõi – Lãnh Thiên Dục!Vẻ mặt hắn lúc này lạnh lẽo như Diêm La, hai cánh tay khoanh lại, thân hình to lớn tùy ý dựa vào một bên, đôi mắt chim ưng sắc bén nhìn thẳng vào cô.
52 CHƯƠNG 52: KHÔNG KHÍ KÌ QUÁIEdit: BB[o]-------------------Máu, từng giọt máu chảy đầy cánh tay Thượng Quan Tuyền, ánh mắt Lãnh Thiên Dục đột nhiên trở nên căng thẳng.
53 CHƯƠNG 53: KHÔNG KHỎI ĐAU LÒNGEdit: BB[o]--------------------Thượng Quan Tuyền chấn động toàn thân, trong lòng kêu lên một tiếng. Hắn điên cuồng hôn cô làm khuôn mặt tuyệt mỹ đã sớm đỏ bừng, toát lên vẻ kiều mị làm người ta yêu thương.
54 CHƯƠNG 54: CHỈ CÓ MỘT CƠ HỘIEdit: BB[o]------------Đôi mắt lạnh lẽo của Lãnh Thiên Dục nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Tuyền, dĩ nhiên hắn ta không mấy để tâm đến lời nói của cô mà chỉ cất giọng lạnh lùng: “Bị bắn lúc nào?”Dứt lời, ngón tay thon dài khẽ chạm vào vết thương, đáy mắt hắn thoáng qua tia tình cảm phức tạp khó có thể phát hiện.
55 CHƯƠNG 55: HÀNH HẠ Ở SUỐI ÔN TUYỀN (1) [H]Edit: BB[o]-----------------Suối nước nóng ấm áp lập tức bao vây lấy cô, một cảm giác ấm áp dường như muốn làm tan đi cảm giác bất an của Thượng Quan Tuyền, nhưng…Thân hình cao lớn của Lãnh Thiên Dục đứng dựa vào cửa, khóe môi cong lên, đôi mắt mang theo sức hấp dẫn như muốn đem cả linh hồn của cô hút vào trong đó.
56 CHƯƠNG 56: CÂN NHẮC [H]Edit: BB[o]-------------------Cuộc triền miên đi qua, Thượng Quan Tuyền đầm đìa mồ hôi gục ở vai hắn thở dốc, để mặc hắn ôm lấy cô.
57 CHƯƠNG 57: GẶP LẠI THIÊN HIEdit: BB[o]---------Đêm, bóng đêm đen kịt như mực, không nhìn rõ thứ gì vào thứ gì, chỉ có lác đác vài đốm sáng nhỏ, mơ hồ chiếu vào xe Thượng Quan Tuyền, chiếc xe giống như con cá đang lẩn trốn vào bóng đêm đen.
58 CHƯƠNG 58: SỰ QUAN TÂM CỦA NGƯỜI ĐÀN ÔNGEdit: BB[o]--------Thượng Quan Tuyền sửng sốt, đưa hai tay lên che chắn trước ngực. Vì cô không hề đề phòng nên động tác của anh ta nhanh hơn cô.
59 CHƯƠNG 59: KHÔNG CÓ NHÀ ĐỂ VỀEdit: BB[o]--------Sau một lúc lâu, cảm xúc của Thượng Quan Tuyền rốt cuộc đã ổn định trở lại, cô hơi ngượng ngùng nhìn ngực áo của Lãnh Thiên Hi, chỗ đó đã bị nước mắt của cô thấm ướt.
60 CHƯƠNG 60: CÔ NHI VIỆN MARYEdit: BB[o]---------Tựa như hương thơm của tách cafe, nhẹ nhàng quẩn quanh trong không khí. Dù trong bóng tối, dù khi thất vọng, dù không thích thú, thì sự nhẹ nhàng thoáng qua ấy cũng mang đến những niềm vui nho nhỏ hay sự đau xót trong cõi lòng, không thể gọi rõ bằng lời, chỉ có thể cảm nhận từ tận đáy lòng…***Ánh đèn ne-ong chiếu sáng càng làm thành phố phồn hoa hiện ra chân thực và rõ nét hơn.