1 “Ta đánh, ta giẫm, ta giẫm giẫm giẫm giẫm!”
Cừu Đại Địa anh dũng truy kích, liều mạng muốn đạp trúng sinh vật dưới đất.
Con gián phát ra tiếng kêu thảm thiết……A, không.
2 Cừu Đại Địa đáng thương sau khi bị chà đạp thì tức giận đến sung huyết não, cuối cùng sau khi tiêu diệt được con gián vạn ác suốt ngày hái hoa bị mọi người căm hận kia, thì vinh quang – ngã xuống rồi!
Ầm vang một tiếng, to đến mức cư dân ở tầng dưới còn nghĩ là tầng trên không phải muốn trang hoàng lại một lần nữa chứ.
3 Qua một tuần, cuộc sống mỗi ngày của hai người lại bình thường trở lại. — ở mặt ngoài là như vậy.
Trương Lãng vẫn tiếp tục công việc ra ngoài chơi đùa với phái nữ.
4 “Ô, đã về rồi à. Đã ăn cơm chiều chưa đấy?”
Đại Địa ôm âu đánh trứng nhô đầu từ trong phòng bếp ra.
“Vẫn chưa. Buổi tối hôm nay ăn gì vậy? Đúng rồi, tôi vừa mua một ít rượu trái cây ở cửa hàng tiện lợi 24 giờ bên cạnh.
5 Thời điểm ăn cơm chiều buổi tối ngày hôm sau, Trương Lãng cánh tay bó chặt thạch cao không ngừng nhìn trộm Đại Địa. Thấy thần sắc cậu ta như thường, dường như cũng không nhớ rõ hết thảy đã xảy ra tối hôm qua, lúc nay mới an tâm hơn một chút.
6 Đại Địa ngơ ngác nhìn tờ bảng điểm môn Lịch Sử Thế Giới trước mặt, nhớ tới buổi sáng giúp A Lãng trải giường chiếu, gấp đồ, mặc quần áo, còn phải tránh thoát khỏi đủ loại quấy nhiễu *** của con gián kia.
7 Khi Trương Lãng về đến nhà, liền phát hiện Đại Địa luôn về nhà sớm hơn hắn lại không hề thấy bóng dáng, cũng không có để lại lời nhắn cho hắn là bao giờ sẽ quay về.
8 “Cậu chạy đến chỗ đó làm cái gì? Cậu……Cậu……Cậu ăn nhầm thuốc sao?”
Dùng ngón trỏ chỉ vào mũi Đại Địa, Trương Lãng thật sự không thể tưởng tượng nổi là Đại Địa sẽ đi đến loại địa phương như thế.
9 “Chày gỗ của tôi lớn có thể sánh ngang với cậu đó. ”
Trương Lãng ở bên tai Đại Địa bỏ lại một câu như thế, bước nhanh đến trước mặt ông Khổng khom người chào ông:
“Cụ Khổng mạnh khỏe, tặng ông một lễ, thuận tiện phóng cái rắm, cho dù ông là rùa, cũng khiến cho ông bị thối chết!”
Các cụ già ở trong phòng giải trí miễn là không nặng tai hoặc có đeo máy trợ tính sau khi nghe một câu như thế thì ‘soạt’ một tiếng, nhất loạt nhìn về phía người lên tiếng.
10 “A Lãng, cậu sao vậy? Sao thế? Bị kích thích đến choáng váng?”
Sờ sờ đầu Trương Lãng cao bằng mình —- được rồi, mình thừa nhận là Trương Lãng cao hơn mình một chút, hỏi.
11 Đại Địa vừa định đứng ra thừa nhận mình là người gây tai nạn, liền thấy Trương Lãng ưỡn ngực đi đến trước mặt Triệu Hiểu Vĩ.
Hắn đây là……?
A Lãng, không nghĩ tới cậu sẽ vì tôi mà gánh vác trách nhiệm gây tai nạn xe cộ, tôi…….
12 Trên mũi Trương Lãng còn đeo băng gạc, ngồi ở trong văn phòng của mình gọi điện thoại cho người nào đó…….
‘Ring ring ring……. . ’
[A lô, xin chào, điện thoại đã chuyển đến đây.
13 “Cậu có bạn gái?! Là cô gái không có mắt nào lại coi trọng cậu chứ?!”
Trương Lãng nhảy dựng lên.
Cũng không giận vì sự láo toét của hắn —- dù sao thì cũng đã sống cùng nhau những hai mươi mấy năm, có giận cũng giận không được.
14 Học sinh ùa ra từ cổng trường càng lúc càng nhiều, xem ra là đã đến giờ tan học.
Giữa đám học sinh hỗn loạn, Đại Địa cùng một cô gái tóc dài buộc gọn thả xuống sau lưng sóng vai đi ra khỏi cổng trường.
15 Trương Lãng cũng không cho Đại Địa đi thay quần áo mặc ở nhà, cứ như vậy kéo cậu ngồi ở trên sofa, chui vào trong lòng ngực cậu cọ đến cọ đi. Ừm, mùi của phấn viết bảng, mùi hôi của phòng điều hòa, ô…….
16 “Muốn tôi xoa giúp cậu hay không?”
Đại Địa đưa Cự Linh chưởng qua.
“Không……. Không cần, hắc hắc! Tự tôi xoa là được rồi, ha ha, Đại Địa…tôi muốn đi WC…….
17 Lý Thục Vân nhìn đồng hồ, ừm, còn kém 20 phút nữa mới là 20 giờ, từ lúc này đi đến bờ sông hẳn là vừa đủ. Hy vọng sẽ không đến muộn làm hỏng ấn tượng của Đại Địa.
18 Lý Thục Vân không nghĩ tới Đại Địa sẽ to tiếng với cô, cái miệng nhỏ nhắn ủy khuất cắn chặt rơi lệ. Vịn vào lan can đứng lên, chuẩn bị gọi điện thoại kêu người.
19 Đây là một phòng bệnh dành cho bốn người, bệnh viện cũng không có bởi vì người bị thương là anh hùng bắt tội phạm mà dành cho phòng bệnh đặc biệt một người nằm.
20 Trương Lãng cùng Đại Địa cuối cùng cũng xuất viện.
Thật vất vả mới nhận rõ được tình cảm của mình, bắt đầu chuẩn bị phấn đấu, bởi vì vinh quang mà bị thương nghỉ ở nhà nên Trương Lãng hiện tại có ba chuyện khiến hắn cực kỳ khó chịu trong lòng!
Chuyện thứ nhất chính là —- làm cơm sao lại khó học như thế?! (Trương Lãng rống lên!)
Chuyện thứ hai chính là —- lão tử vì sao mỗi ngày đều phải nhìn tên mặt trắng chết tiệt kia!! (Trương Lãng cầm dao lớn lên chặt một nhát thật mạnh khiến đầu cá rớt ra!)
Chuyện thứ ba cũng là chuyện khiến cho hắn khó chịu nhất —- cô gái chết tiệt kia vì sao vẫn còn quấn lấy Đại Địa nha!!! (Trương Lãng cầm một miếng đậu hủ bóp đến nát nhừ!)
“A, đậu hủ…….