1 Cám ơn đã dành chút time cho bộ truyện nhảm ruồi này ~(/_)
~_____________________________
Nhà trẻ Đinh Hương - Nơi giới quý tộc gửi con.
Tiếng trẻ con cười khúc khích thật vui tai !!
Bảo nhà trẻ này trẻ con rất thân thiện đi!
Thất vọng lắm đấy nhé !
Ừ thì tiếng trẻ con nhưng mà từ đầu đến cuối chỉ có 1 đứa nhóc cười mà thôi!
Còn ai vào đây nữa, Thiên thần hổ báo trường mẫu giáo - Mục Dương Lâm!
------------
Trong nhà trẻ.
2
Trong tiết trời oi ả thì biển cả vẫn vậy. . . .
Lạc đề rồi a!
-----------------------
Dương Lâm sau một giây lỡ lời đã vô cùng hối hận a! Mặt cậu đỏ bừng, ấp a ấp úng bào chữa.
3 Vẫn là một ngày đẹp trời, không nắng, không gió chỉ có. . . . . . mưa to! Hả! Tại sao lại nói đẹp trời?. . . . Thật ra chỉ có Dương Lâm mới thấy vậy thôi a! Ngày nào đi học mà thấy hắn thì ngày đó rất đẹp trời nha!
Mượn cớ " Hỏi thăm bạn thân" nên Dương Lâm sáng nào cũng đến thật sớm, thấy Vương Lãnh vào chỗ là y như rằng lân la đến nói chuyện.
4
Sau khi nghe được lời mời béo bở từ Trúc Du. . .
Dương Lâm đã thấm thía cái cảm giác xúc động, hạnh phúc của những trẻ em nghèo tình thương a!. .
5
____________________________
______________________
Đậu móaaaaaa anh ấy hôn mìnhhhh !!!! Nụ hôn gián tiếppppppppp!!!! Này này! Cái bàn tay kia anh ấy vừa che miệng ảnh rồi lại che miệng mình!!! Ngượng chết điiii!!! Đồ quỷ sứ hà!!! Cơ mà.
6 _________________________________
Cậu ngất! Vâng ngất vì hạnh phúc là cái ngất sung túc!
Aaaa
Kiếp này được ngất trong vòng tay Hắc soái. . . .
7 Tại lớp 7A3:
A! Hôm nay trời trong gió mát trăng à quên, nắng vàng rực rỡ phủ đầy chiếc vai mảnh khảnh yếu mềm của Dương Lâm.
Từng làn gió nhẹ lẳng lơ làm tóc cậu bay bay.
8 -------
. . . . . .
. . . .
Trời thu tháng 8.
Từng làn gió vô tình hay cố ý làm bay tóc ai!
Trách gió vô tình hay người vô tâm?
Theo góc độ của một học sinh có thị lực 10/10 thì:
- Một cậu trai đáng yêu đang cúi mặt xuống nhìn phía dưới của mình, tóc cậu bay bay che đi ánh mắt đẫm lệ.
9 _____
"Em đi trong chiều lộng gió
. . . . Hắt xì!!!!"
Tiết trời tháng 12 lại bảo ấm áp đi! Lạnh thế cha thấy mẹ luôn!
Dương Lâm mặc 5 lớp áo mà toàn áo màu trắng, người cậu nổi cộm kết hợp với cái mũ tai gấu.
10 _________________________________________________________________________
Lớp 8A3:
Một ngày nọ:
Từng tia nắng yếu ớt còn sót lại của mùa đông băng giá len qua khe cửa sổ, rọi thẳng vào mắt của Dương Lâm.
11 ____________________________
Tại bệnh viện:
Hắn chậm rãi mở mắt rồi lại phải chịu một trận đau như búa bổ. . . . . . A. . . . Ăn thẳng một chậu cây vào đầu.
12
" Anh muốn nói gì?"
Dương Lâm lúc này lửa giận bao quanh người! Cậu muốn bùng cháyyyyyyy!!!!
Tấn Lộc nhìn cậu mà cũng phát sợ.
" Anh không chắc lắm.
13 Trời trong xanh, gió mát lành. . . . .
Trúc Du nắm tay Dương Lâm. . . . từng ngón tay thon dài của hắn nắm thật chặt đôi tay nhỏ nhắn của cậu.
Cậu nghiêng nghiêng mái đầu cười tít mắt.
14 . . . . . .
. . .
. .
.
Dương Lâm bừng tỉnh, quệt đi khóe mắt hoen ướt, vơ đại con gấu trúc bông to sụ bên cạnh. . . . . . . quật vào người hắn.
15 "Dừng chân nơi này không dám bước tiếp
Để bi thương không cách nào hiện diện.
Trang kế tiếp chàng chính tay viết lời ly biệt.
Ta không cách nào cự tuyệt.
16 " Phút bối rối nhìn nhau chẳng thốt nên lời, lòng tái tê
Niên hoa úa tàn, xoay người lệ tuôn như mưa. . . .
. . . . Hồi tưởng một thời, thịnh thế phồn hoa tựa đóa quỳnh hoa
~.
17
_________________
Hắn giật mình! Lùi ra sau!
" Cậu. . . cậu bình tĩnh. . . "
Cậu lao vào.
" Không nói gì hết! Ra đây để tôi giải thoát cho anh!"
Hắn bị dồn vào góc.
18
________________________________
Trong căn phòng kín.
4 Người đàn ông ngồi nghiêm chỉnh, 7 mắt nhìn nhau. . . . Sao laị là 7 mắt!?. . . Vâng, trong lúc ngăn cản, Tấn Lộc ngăn ngay một cú chốt.
19 Xin chào.
Tôi là Mục Dương Lâm.
Mục trong gỗ mục.
Dương trong linh dương.
Lâm trong lâm chung!
Như vậy, Mục Dương Lâm chính là! Trong phút lâm chung! Chú linh dương vẫn kiên cường nhai gỗ mục để sống a!!!!!
Tên rất có ý nghĩa đúng không!? Các bạn nhỏ cảm động rồi đúng không!? Khóc rồi đúng không!?
--------- -------- ------- Lạc đề!
Hất nhẹ mái tóc nâu bồng bềnh, kẻ mắt thật sắc, môi thật hồng!
" Pặc pặc " - Mím môi 2 lần cho thật đều!
Nhẹ khoác lên mình.
20 Đã được nửa tiếng rồi.
Cậu cứ dán chặt tầm mắt lên trần nhà.
Cậu chẳng thể làm gì ngoài việc này cả.
Căn bản là khi cậu vừa tỉnh sau ca cấp cứu liền sống chết ngồi dậy tìm hắn làm cho miệng vết thương tuột chỉ lại phải tiến hành khâu lại.
Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ
Số chương: 15