1 CHƯƠNG 1
Năm nay không phải là năm con hổ cho nên hổ Thần Quân Khiếu trong mười hai con giáp rất nhàn nhã tìm địa phương hoa thơm chim hót lười biếng ngủ.
2 CHƯƠNG 2
Khiếu xoay người muốn hướng vào sâu trong rừng cây đi tới, bé thỏ nhỏ ở phía sau lẽo đẽo theo hắn, được một đoạn xa.
Khiếu xoay người hỏi.
3 CHƯƠNG 3
-Ta hù dọa ngươi?
Khiếu nhìn chằm chằm bé thỏ nhỏ trước mắt đơn thuần đến gần như ngu ngốc.
-Ta dẫn ngươi vào xem một chút ngươi sẽ biết.
4 CHƯƠNG 4
-Vậy phải làm sao bây giờ a?
Khiếu nhìn cục bông nhỏ trong tay thật khó khăn, đưa thỏ nhỏ trở về chính là đem bé thỏ đưa lại cho quán ăn, thỏ nhỏ sớm muộn cũng bị làm thịt thỏ, nhưng không đưa thỏ nhỏ trở về thì an bài thế nào?
Bên ngoài thôn lại là rừng cây, nhưng là người nuôi thỏ thường lui tới, không cách nào sinh tồn, lại nói thỏ nhỏ như vậy ngây ngô, ở ngoài thiên nhiên gặp dã thú, cũng là chịu chết.
5 CHƯƠNG 5
-Ổ của ngươi?
Khiếu nhìn vòng quanh thần điện của mình.
-Ngươi cần một cái ổ như thế nào?
-Có chút cỏ bên trên liền có thể.
-Như vậy a.
6 CHƯƠNG 6
Khiếu trở về thần điện của mình kêu mấy tiếng.
-Bé thỏ nhỏ. . . . . . .
Không ai trả lời, Khiếu xem một chút trong điện lại xem một chút ngoài điện.
7 CHƯƠNG 7
-Ha ha, bé thỏ nhỏ ngươi ngủ đến hồ đồ đi?
-Ân!
Bé thỏ nhỏ dùng móng trước dụi dụi đôi mắt mơ màng.
-Tới xem một chút ta tìm được ổ cho ngươi.
8 CHƯƠNG 8
Trời ạ, một bé thỏ mới dứt sữa, hắn sẽ không phải làm vú em đi?
Khiếu biến thành một con mãnh hổ tuyệt đẹp, tha giỏ hoa vào bên trong điện, vẫn là mang theo bé thỏ đi, nếu không để cho bé bay đi theo ở bên chân mình cũng rất là cản trở.
9 CHƯƠNG 9
Bé thỏ nhỏ ở trong giỏ hoa thấy nơi nơi lá cây xanh mướt đã sớm không kiềm chế được, đôi chân ngắn ngủn bám ở thành giỏ chằm chằm nhìn.
-Lá cây thật ngon, lá cây thật nhiều.
10 CHƯƠNG 10
Khiếu cúi đầu đem bé thỏ nhỏ thả vào gần đám rau cỏ.
-Ngươi ăn đi, ta không ăn.
Bé con đáng thương trước kia vẫn luôn bị khi dễ, bất quá cũng nhờ bị khi dễ nhiều mà dáng dấp nhỏ nhắn nên mới không bị đem ra ăn.
11 CHƯƠNG 11
-Khi chúng ta nhận nuôi bé quên xem xét một vấn đề, tiểu sinh vật phàm trần là phải vào mao xí, xế chiều hôm nay bé đem gầm giường Hằng Nga tiên tử làm nhà vệ sinh, tiên tử người nọ thích sạch sẽ, cho nên liền nói muốn trả lại không nuôi bé nữa.
12 CHƯƠNG 12
-A! Chỉ là nói bé mấy câu liền biến thành như vậy sao?
-Bé thỏ nhỏ tâm linh thực yếu ớt.
Khiếu đem chuyện đã xảy ra hôm nay cùng Lão Quân nói một chút.
13 CHƯƠNG 13
-Ta vẫn thích đôi tai lớn lúc trước hơn, cái này dùng để đuổi ruồi hay chào hỏi đều không dễ dàng.
-Thời điểm muốn cho lỗ tai to của ngươi xuất hiện, ngươi liền nghĩ muốn, ngươi dùng ý niệm khống chế sự biến hóa của thân thể.
14 CHƯƠNG 14
Buổi tối lão hổ nằm trên bậc thang ở thần điện, nhìn Thiên Hà phía xa sáng lấp lánh, bé thỏ nhỏ từ từ để cho giỏ hoa bay qua bên trên đầu Khiếu.
15 CHƯƠNG 15
Bé là một con thỏ lai, toàn thân đều là màu trắng chỉ có ngực là một mảng lông màu đen, biến thành người đám lông màu đen hóa thành hoa văn trên y phục, trên ống tay áo màu trắng tựa hồ có một vết đen không biết dính ở nơi nào, đó là một vết bẩn, bé thỏ nhỏ lấy tay thấm nước lau vết bẩn kia, tay loài người chính là hữu dụng vào lúc này đây.
16 CHƯƠNG 16
Khiếu biết Thủy Thần đang nói đùa, nàng ở dưới nước căn bản không có biện pháp nuôi sinh vật trên cạn.
-Hảo a, bất quá muốn ngươi đem thủy thần điện để đổi.
17 CHƯƠNG 17
Bé thỏ nhỏ quay đầu nhìn Khiếu không biết món đồ đó có thể lấy không?
Khiếu biết rất rõ, đó chỉ là một cái lược nhưng tiện lợi vô cùng.
18 CHƯƠNG 18
-Bé thỏ nhỏ ngươi muốn làm gì?
Bính Bính ngẩng đầu nhìn Khiếu.
-Chải lông cho hổ ca ca.
-Lông của ta không cần chải.
Khiếu tiêu sái lắc lắc thân thể liền đem những giọt nước vẩy ra ngoài.
19 CHƯƠNG 19
Bé thỏ nhỏ cố gắng dùng móng vuốt bài khai lớp lông mao bao bọc quanh tiểu kê kê của mình đem tiểu kê kê chỉ cho Khiếu nhằm chứng minh giới tính.
20 CHƯƠNG 20
Trên hay dưới, bé thỏ nhỏ biến thành người sau này cũng chưa từng cởi đồ, lão hổ mất một phen công phu mới dùng miệng cởi ra.
Bé thỏ nhỏ nhìn thân thể chính mình quang lõa cũng thật tò mò, vẫn còn cúi đầu nhìn.