41 CHƯƠNG 41
-Hừ! Ca ca hư.
Bé thỏ nhỏ chỉ nghĩ Khiếu đang gạt bé, Khiếu không có biện pháp, công việc không thể làm trễ nãi, không thể làm gì khác hơn là tự mình ra cửa, qua rất lâu, Bính Bính nghe bên ngoài thật lâu không có động tĩnh gì, lúc này mới luống cuống, từ dưới tượng thần bò ra,
nhìn khắp thần điện, ra cửa sau xem một chút, đều không có hổ ca ca, mới biết lão hổ không phải là nói giỡn với bé.
42 CHƯƠNG 42
Bé thỏ nhỏ cố gắng chớp chớp hai mắt.
-Uh!
Bính Bính cái hiểu cái không nhớ kỹ.
-Bảo nhi ca ca mang Bính Bính đi tìm hổ ca ca đi?
-Tìm hắn làm gì? Chúng ta đi chơi không phải là tốt hơn.
43 CHƯƠNG 43
-Ta dẫn bé đi phàm trì để nhìn phàm trần, trước khi đi ta nói cho bé biết không thể nhảy vào, đi vào sẽ bị gió lớn trong đó cuốn đi, bé lúc ấy đáp ứng thật tốt, nhưng đến nơi đó, bé nói muốn xem bãi cỏ, mới nhìn một hồi, bé liền hướng phía dưới nhảy xuống, nhờ có ta kéo lỗ tai bé lại, làm ta sợ muốn chết, ta sau này cũng không cùng bé chơi nữa, thỏ ngốc nói sao cũng không hiểu, đi lên còn hỏi ta, tại sao không thể đi xuống, phía dưới có cỏ xanh biếc dáng vẻ ăn thật ngon, ta cũng nói với bé a, sẽ bị gió thổi bay, bị thổi trúng không biết sẽ bay đến đâu bé vẫn không hiểu.
44 CHƯƠNG 44
-Thương yêu?
Bảo nhi nghe hiểu, thời điểm đại cẩu kéo hắn làm chuyện vợ chồng chi đạo cũng nói vì thương yêu hắn.
Bảo nhi kéo Bính Bính sang một bên, nói cho bé biết.
45 CHƯƠNG 45
Ngao hướng phía Bảo nhi bước tới, Bảo nhi biết hắn muốn trừng phạt mình, đột nhiên hô to một tiếng.
-Ngươi dám bước tới đây, ta liền làm tiếp một cái bong bóng như buổi sáng cho bọn Bính Bính cùng xem một chút.
46 CHƯƠNG 46
Bính Bính lo lắng ngẩng đầu hỏi.
-Tiểu xương ca ca không có sao chứ?
-Sẽ không.
Khiếu chỉ hy vọng Ngao không có việc gì, vẫn là mang Bính Bính đi xuống hạ giới bình yên sống một năm đi, nếu cùng Bảo nhi tinh quái học mấy trò tinh ranh của hắn mình chắc là không chịu nổi.
47 CHƯƠNG 47
Bé thỏ tỉnh dậy phát hiện mình ở trong giỏ hoa, lão hổ đang mang giỏ hoa không biết muốn đi đâu.
Bính Bính bám vào bên mép giỏ hoa hỏi.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 12