61 Quá nhiều vấn đề chưa giải quyết —— nghe câu này, Dư Tử Cường tức giận nhìn Chung Mẫn Liên, bất đắc dĩ nghiêm túc cầu xin nói: "Mẹ, xem như con van mẹ, đừng xen vào chuyện riêng của con có được không?"Chung Mẫn Liên không chút do dự, như đinh chém sắt cự tuyệt anh, "Không được, mẹ không để cô gái này hủy hoại cả đời con, cho dù con có hận mẹ thì mẹ cũng phải xía vào chuyện này cho bằng được.
62 Tại bệnh viện, sau khi vết thương của Chung Mẫn Liên đã được băng bó kỹ, hồi tưởng lại chuyện vừa rồi không khỏi toát mồ hôi lạnh, căn bản không ngờ từ khi nào mình lại gan dạ như vậy.
63 Dư Tử Cường uống rượu cả đêm, muốn mượn rượu giải sầu, sau đó lại về nhà riêng của mình tiếp tục uống, uống đến khi say mèm bất tỉnh nhân sự ngã xuống giường ngủ ngáy khò khò.
64 Tạ Thiên Ngưng nhận được điện thoại của mẹ Đinh, mới biết chuyện Đinh Tiểu Nhiên xảy ra lớn đến như vậy, vội vàng chạy nhanh tới, dĩ nhiên cả Phong Khải Trạch cũng đi theo, một đường đảm nhiệm chức vệ sĩ.
65 Lần này Dư Tử Cường bỏ đi khiến Chung Mẫn Liên vừa tức vừa lo lắng, tâm trạng đã không vui còn phải đi an ủi Hà Tuyết Phi, "Tuyết Phi, Tử Cường bị đả kích mạnh nên cách hành xử có hơi chút quá đáng, cháu đừng chấp nhất gì nó, có được không?"Mặc dù Hà Tuyết Phi đau khổ nhưng vẫn cố giả bộ như không sao, hiền hòa trả lời, "Dì à, dì yên tâm, cháu không trách anh Tử Cường, chỉ cần anh ấy không giận cháu là đã mừng lắm rồi”.
66 Dư Tử Cường rời khỏi căn nhà riêng của mình, không còn chỗ đi đành chạy quanh dưới lầu Đinh Tiểu Nhiên, có điều anh không dám đi lên chỉ biết ngồi ngửa mặt ngước nhìn nhớ đến bóng người bên trong, trong lòng càng thêm chán ghét cho bản tính yếu hèn của mình.
67 Trong lúc vô tình Dư Tử Cường lái xe ngang qua thì nhìn thấy Đinh Tiểu Nhiên đang vừa nói vừa cười với Tạ Thiên Ngưng, đau khổ trong lòng liền vơi đi mấy phần, mặc dù không nghe được bọn họ nói gì, nhưng chỉ cần có thể thấy nụ cười của cô thì đã vui rồi.
68 Dư Tử Cường đưa Chung Mẫn Liên đến bệnh viện, chờ sau khi kiểm tra xong lập tức chạy nhanh đến hỏi: "Bác sĩ, tình trạng mẹ tôi thế nào rồi?"Lúc này Chung Mẫn Liên đã tỉnh, nằm ở trên giường bệnh sinh hờn dỗi không chịu nói tiếng nào?Lúc này bác sĩ nhìn Chung Mẫn Liên nằm ở trên giường, mới bắt đầu từ từ nói: "Chỉ là bị kích động mạnh, nhất thời buồng tim không chịu nổi mới hôn mê bất tỉnh.
69 Lễ thành hôn đã được ấn định xong, vả lại vội đến mức chỉ còn chưa tới một tuần lễ. Dư Tử Cường mặt xám như tro nhìn Chung Mẫn Liên đang hí hửng ca hát viết thiếp mời, đột nhiên phảng phất thấy cuộc sống của bản thân mình rất tối tăm, không còn thấy được ánh sáng mặt trời nữa.
70 Hoắc Thanh Cúc cũng đến, đứng bên cạnh Hà Tuyết Phi ương ngạnh hỏi Dư Tử Cường, "Tử Cường, cậu đã hứa với mẹ cậu sẽ không đến tìm Đinh Tiểu Nhiên, thế hôm nay cậu đến đây là có ý gì?""Các người theo dõi tôi, " Dư Tử Cường tức giận trừng mắt nhìn hai mẹ con trước mặt, trong lòng tràn ngập oán hận, nếu như bọn họ là đàn ông anh đã sớm giơ tay ra đấm rồi.
71 Sau khi Hoắc Thanh Cúc đi rồi, Tạ Thiên Ngưng lắc đầu cười khẽ không nói gì?Dư Tử Cường thấy cô phản ứng như thế, liền đoán được trong lòng cô đang nghĩ đến chuyện gì đó liền trực tiếp hỏi rõ, "Có phải chị đã nhìn ra vấn đề gì không? Nói ra để cùng nhau san sẻ đi?""Vừa rồi cậu cố ý không nói ra tên tôi, không phải muốn mượn sức tôi đối phó bọn họ sao?""Thiên Ngưng À, sau khi chị đi theo Phong Khải Trạch liền thông minh ra nhiều đó, vả lại còn rất gan dạ, đem so với Tạ Thiên Ngưng nhát gan sợ phiền phức trước kia thì đúng là khác nhau một trời một vực.
72 Mặc cho Đinh Tiểu Nhiên cố gắng thế nào, hai tên này vẫn cứ bám theo suốt, không còn cách nào cô đành phải trốn vào trong nhà hàng, gọi đại món gì đó để ăn, cố lẫn trốn vào trong để không cho bọn họ nhìn thấy cô.
73 Dư Tử Cường nổi giận đùng đùng bỏ chạy ra khỏi nhà hàng, sau đó bay thẳng đến chỗ hai tên theo dõi. Hai người nhìn thấy sắc mặt giận dữ của Dư Tử Cường, lo sợ thân phận của anh vội vàng bỏ của chạy lấy người.
74 Sau khi Đinh Tiểu Nhiên rời đi, Chung Mẫn Liên không còn tức giận nhiều, lo lắng đứng chờ ở cửa phòng cấp cứu, vừa nhìn thấy đèn đỏ tắt lập tức tiến lên chặn bác sĩ lại, vội hỏi: "Bác sĩ, con trai tôi thế nào rồi?”"Yên tâm không còn nguy hiểm đến tánh mạng, vết thương trên người chỉ là bị ngoài da bất quá đầu mới bị thương nặng".
75 Sau khi Đinh Tiểu Nhiên ra khỏi bệnh viện, mới để ý thấy căn nhà riêng của Dư Tử Cường cách bệnh viện không xa, cho nên định sẽ đi qua xem một chút. Vậy mà vừa mới bước vào liền nhìn thấy trên đất đều là vỏ chai rượu, bầu không khí tràn ngập mùi hôi thúi, liền biết đã lâu không ai đến quét dọn, quả thật là làm người chết ngạt.
76 Vì quá nóng lòng muốn vạch trần sự thật, Đinh Tiểu Nhiên vội vã đi tìm Tạ Thiên Ngưng nhờ cô giúp một tay, khi cô chạy tới đã là ba giờ sáng, lúc này Tạ Thiên Ngưng vẫn còn đang ngủ, cô dùng một tay ra sức nhấn chuông cửa một tay lắc mạnh cửa sắt.
77 Ngày hôm sau, Hoắc Thanh Cúc và Chung Mẫn Liên tựa hồ rất vui, bận rộn lo chuyện chuẩn bị hôn lễ, bất quá Đinh Tiểu Nhiên cũng không thua kém gì, vui vẻ đi mua sắm với Tạ Thiên Ngưng, không hề bị chuyện hôn lễ ngày mai làm ảnh hưởng đến tâm trạng.
78 Tạ Thiên Ngưng nhìn bộ dạng Tiêu Vũ Huyên trong nháy mắt biến thành một con cừu nhỏ yếu đuối, liền giễu cợt một câu, "Thật đúng đồ cặn bã, chỉ biết lấy mạnh hiếp yếu giỏi bắt nạt người sức yếu hơn mình, hừm.
79 Hôn lễ của Dư Tử Cường và Hà Tuyết Phi vẫn được tiến hành theo đúng thời hạn. Từ sáng sớm Hà Tuyết Phi đã khoác trên người bộ y phục cô dâu xinh đẹp, vừa ngắm mình trong gương vừa cố gắng kiềm chế cơn sợ hãi lo lắng trong lòng mình, không ngừng cầu xin trời để hôn lễ này được tiến hành thuận lợi.
80 Tạ Thiên Ngưng vừa xuống xe liền nhìn thấy Hoắc Thanh Cúc, chẳng qua làm bộ như không thấy mà thôi, lấy tay gõ cửa sổ xe chỗ ngồi phía sau, ý bảo người bên trong xuống xe.