81 Sự xuất hiện của mấy tên lưu manh không chỉ khiến Hoắc Thanh Cúc bị dọa sợ, mà ngay cả Hà Tuyết Phi cũng sợ tới mức đứng không vững phải lui ra sau mấy bước, cũng may kịp thời giữ vững lại thăng bằng ,bằng không thiếu chút nữa đã bẽ mặt rồi.
82 Hoắc Thanh Cúc không chỉ hoảng hốt mà còn lo sợ, trái ngược hẳn với Chung Mẫn Liên, dù có chút hơi tức giận nhưng vẫn rất tin tưởng vào Hoắc Thanh Cúc, cho nên lớn tiếng kêu Đinh Tiểu Nhiên lấy ra chứng cớ, "Tốt thôi, chứng cớ đâu cô lấy chứng cớ ra đi, chứ đừng có biết nói thôi.
83 Lần này Chung Mẫn Liên có chút ngu ngơ, không biết nên tin vào ai? Nhưng trực giác nói cho bà biết hai người kia mới đúng là thật. Bởi vì mọi người có mặt ở đây đều có thể nhìn ra ai là thật ai là giả.
84 Chung Mẫn Liên bị người chọc tức dẫn đến hôn mê, Dư Tử Cường vội vã đỡ lấy bà, "Mẹ, mẹ ——"Hoắc Thanh Cúc thấy Chung Mẫn Liên bị tức đến ngất đi, đột nhiên sợ chuyện sẽ càng thêm náo loạn tồi tệ hơn, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không còn.
85 Chung Mẫn Liên đột nhiên mở mắt, ánh mắt phức tạp nhìn Đinh Tiểu Nhiên. Mặc dù giọng điệu vẫn chán ghét bất mãn như trước, nhưng bên trong lại pha lẫn vài phần nhu hòa, cứng rắn nói "Cô muốn giả vờ làm người tốt sao?""Bà chủ, bác sĩ nói tim của bà không được tốt, cần giữ tâm trí thoải mái bình tĩnh không nên cáu gắt, không nên quá kích động.
86 Sau khi Đinh Tiểu Nhiên về tới nhà, bởi vì trong lòng thấy rất vui nên vừa bước vào liền thăm hỏi, "Cha, mẹ, con đã về. ”. Cha Đinh và mẹ Đinh ngồi trên ghế sofa phòng khách, nghiêm trang nhìn chằm chằm vào màn hình TV, sắc mặt dường như hơi giận.
87 Ngày hôm sau, Đinh Tiểu Nhiên rời khỏi giường từ sớm, đi chợ mua thịt gà nấu canh, sau khi chuẩn bị kĩ lưỡng canh gà, mới mang tới bệnh viện. Sáng sớm Dư Tử Cường đã đến bệnh viện, ngồi ở bên cạnh Chung Mẫn Liên, hai người đều đang đợi Đinh Tiểu Nhiên mang canh tới, nhất là Dư Tử Cường chờ đến có chút sốt ruột.