21 Sau khi Yến Chỉ Hoài bị lột bỏ tiên tịch thì Lâm Hư cung tự nhiên cũng bị thu hồi, không còn là chỗ của hắn. Bị lột bỏ tiên tịch rồi biếm xuống nhân gian, cũng không thể coi như chuyện vinh quang gì, các tiên gia khác sợ hắn mất mặt nên không đến tiễn hắn, chỉ có Lăng Hoa tiên quân đưa hắn thẳng đến Nam Thiên môn, còn muốn tiếp tục tiễn hắn xuống hạ giới, Yến Chỉ Hoài đành nói với gã: “Ta đã chọc giận Thiên đế, ngươi nên tránh một chút, đưa ta tới đây là được rồi.
22 Yến Chỉ Hoài ở Tê Long Sơn hai trăm năm, thổ thần ban đầu của nơi này được thăng làm Thành hoàng, Yến Chỉ Hoài cùng ông làm hàng xóm thời gian dài như vậy, cũng coi như thâm tình, cố ý đến tiễn.
23 Khi Dung Sâm đối mặt với Yến Chỉ Hoài liền ngẩn ra, y thấy người trước mắt mặt mày ôn thuần, tiên phong đạo cốt, hình như đã từng gặp qua ở đâu rồi. (tiên phong đạo cốt: phong cách của người tu tiên)
Cẩn thận đánh giá hắn lần nữa, Dung Sâm mở miệng nói: “Thần Quân và ta đã từng gặp nhau ở nơi nào đúng không?”
Yến Chỉ Hoài sửng sốt một chút, liền cười nói: “Từng gặp mặt một lần ở hỉ tiệc của Long quân.
24 Ba ngày sau, Dung Sâm tự đi dự tiệc ở Nam Hải Long cung. Rượu quá ba tuần, liền từ biệt Ngao Lăng quay về thủy phủ của mình thì phát hiện Vinh Cảnh lại mất tích.
25 Yến Chỉ Hoài trở lại phòng mình, trong lúc vô ý liếc qua gương đồng trên mặt bàn, hắn lập tức giật mình.
Mái tóc vốn đen dài không biết từ khi nào đã chuyển sang màu xám tro.
26 Dung Sâm vội vàng bay tới Tê Long sơn, vừa đến liền nhìn thấy Yến Chỉ Hoài đang nói chuyện với thổ thần Tề huyện. Khi nghe hắn ba hoa miêu tả thủy phủ của mình, không khỏi có chút buồn cười.
27 Thời điểm Yến Chỉ Hoài tỉnh lại, vừa mở mắt liền nhìn thấy màn giường hoa lệ tinh mỹ, trong không khí quanh quẩn huân hương thơm mát, mọi thứ đều ôn nhu kiều diễm giống như tiên cảnh trên cung đình.
28 Sau khi Dung Sâm rời khỏi, Yến Chỉ Hoài ngẩn ngơ một lúc mới khôi phục lại tinh thần, vội vàng đi tới trước cửa. Tay vừa mới giương ra liền bị một tầng kết giới trong suốt ngăn lại.
29 Yến Chỉ Hoài khẽ rùng mình, hắn chưa bao giờ thấy qua Dung Sâm như vậy. Loại này ánh mắt như hàn băng, lạnh đến mức không thở nổi, đây thật là Tiểu giao mà hắn từng một tay nuôi lớn sao?
“Ta……” Yến Chỉ Hoài giật giật môi, lại không thốt nổi một câu.
30 Từ sau khi bị tước tiên cốt, rồi pháp lực từ từ mất đi, mỗi lần thời gian ngủ cũng càng ngày càng dài. Nhắm mắt xong sẽ lâm vào cảnh trong mơ, khó có thể thanh tỉnh.
31 Yến Chỉ Hoài bị áp đảo trong nháy mắt, đầu óc gần như trống rỗng.
Hắn nghĩ rằng nếu Dung Sâm đã thấy hết tất cả trong ‘Nghiệt Kính Thai’, sau khi trở về sẽ nổi giận như thế nào thì hắn cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý như vậy khi trả lời chất vấn của Dung Sâm.
32 Nến đỏ hơi lay động một chút, chiếu lên tường hai thân ảnh đang dây dưa với nhau, lúc ẩn lúc hiện.
“Dung Sâm…… Không cần……” Yến Chỉ Hoài thở dốc, gắng sức né tránh, “Đừng bức ta uống máu ngươi nữa ……”
Dung Sâm để cổ tay bên môi hắn, dòng máu đỏ tươi chảy xuống, bị y cường ép đổ vào miệng Yến Chỉ Hoài.
33 Yến Chỉ Hoài ngồi trong phòng, từ từ uống cạn chén trà, lúc đưa tay muốn rót thêm thì không ngờ chụp vào khoảng không. Hắn sửng sốt một chút, ngẩn người một lúc lâu, rốt cục chậm rãi đứng lên, sờ soạng trở về giường.
34 Sau khi Dung Sâm báo cáo công tác ở Thiên đình trở về, chuyện đầu tiên chính là vội vàng chạy đến tẩm cung. Không biết vì sao, dọc đường đi luôn cảm thấy có chút sợ hãi, sợ hãi lúc mình đi vắng sẽ có chuyện gì đó phát sinh…… May mắn, vừa bước vào cửa liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia.
35 Trong nháy mắt Ngao Lăng nhìn thấy Dung Sâm, phản ứng đầu tiên chính là đây không phải Dung Sâm.
Dung mạo rất quen thuộc, cũng không thay đổi. Nhưng mà thân thể Long thần mang điềm lành, sao bây giờ quanh thân tràn ngập khí tức ma vật, hai tròng mắt kia đỏ sậm như máu, lúc này đang vô cảm nhìn chằm chằm vào gã.
36 Beta: Zoe
Năm tháng từ từ trôi qua, trong nháy mắt vung tay lên, bất quá là ai vẩy chút rượu Hoàng Lương, ai tỉnh khỏi mộng Nam Kha, nhân gian đã là mấy trăm năm.
37 Bắc thiên Ma vực là nơi yêu ma sống.
Lăng Hoa híp mắt, trước mặt gã là một tòa thành trì lơ lửng được vây trong mê chướng hắc sắc. Trong màn yêu chướng, có thể nhìn thấy hai đầu yêu thú thật lớn trước cửa thành, lưng có hai cánh, răng nanh thật dài, bộ mặt dữ tợn.
38 Tia tiên khí càng tới gần thì ý cười trên môi Huyễn Ma càng gia tăng. Thẳng đến khi hai thân ảnh bước vào đại điện, Huyễn Ma mới lười biếng ngồi thẳng lên.
39 Khoảnh khắc Dung Sâm xoay người, Yến Chỉ Hoài theo bản năng liền vươn tay, trong nháy mắt chạm đến ống tay áo của y thì Dung Sâm lại hóa quang biến mất.
40 Sau khi Dung Sâm rời khỏi đại điện, liền quay về tẩm điện của mình.
Không thể không nói, mấy trăm năm qua Huyễn Ma đối xử với y thật sự rất khách khí.