1 “Nhóc, hôm nay buôn bán không tệ nha, kiếm được không ít đúng chứ. ” Hoa đăng vừa lên, ở ngoại vi khu du lịch, các du khách nhộn nhịp vừa chụp hình, vừa đi dạo quanh những sạp hàng bên đường, so với đi vào khu du lịch mua mấy đồ kỷ niệm lừa tiền, thà ở bên ngoài dạo những sạp ven đường đào ra vài đồ trang trí đặc sắc, đồ ăn vặt đặc sắc không đắc tiền, rõ ràng thu hút họ hơn.
2 Ngô Nặc mơ hồ nghe thấy một âm thanh rất ồn ảo, ngao ngao ngao, luôn kêu tới kêu lui bên tai, quả thật phát phiền, còn đáng ghét hơn cả đồng hồ báo thức của y.
3 Đại miêu giận rồi.
Ngô Nặc cảm giác rõ được khí áp thấp trên người đại miêu phía trước truyền tới, nhưng, giận thì giận, đại miêu vẫn không bỏ lại y trong khu rừng tối thui này.
4 |Quét hình hoàn tất, hệ thống đang điều chỉnh… hệ thống đổi mới… mô đun hệ thống đang đổi mới…| Ngô Nặc ngủ không yên, trong đầu tựa hồ luôn có âm thanh đó đang vang vọng, ồn tới đau cả đầu, cổ họng khô rát nóng cháy, đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó mát lạnh chảy vào miệng, Ngô Nặc há to miệng uống, kết quả chỉ uống được vài hớp, thứ đó đã không còn, y theo bản năng liếm bờ môi khô tới trắng nhợt, mơ hồ mở mắt ra.
5 Hệ thống giao dịch vị diện vũ trụ, căn cứ theo tin tức đổi mới gần đây biểu thị, đây là hệ thống giao dịch do thế giới vũ trụ cao nhất sáng tạo ra, tổng cộng gắn kết với 122480 tinh cầu sinh mạng, mỗi tinh cầu sinh mạng chỉ cho phép tồn tại một ký chủ, sau khi ký chủ chết hệ thống tự động giải trừ gắn kết, tiếp tục tìm kiếm ký chủ thích hợp ở tinh cầu này.
6 Các thú nhân bất kể là hình thú hay hình người, thị lực luôn rất tốt, từ thật xa, Thạch Hổ đã nhìn thấy Bạch dẫn theo một tiểu thuần nhân xa lạ đi tới chỗ hắn.
7 Quả nham rất đặc biệt, bên trong nó chỉ có một cái hột nhỏ, không có thịt, toàn bộ là nước trong ngọt còn mang theo chút chua, hơn nữa còn có một mùi hương vô cùng thanh mát, uống vài hớp, cảm giác khô khan dầu mỡ do thịt nướng mang tới lập tức biến mất tăm.
8 Do quanh năm chiến đấu đường hẻm với đội quân thành quản, cảm giác phương hướng của Ngô Nặc vô cùng mạnh, y ôm đại miêu đã gục gà gục gặc mau chóng tìm được căn nhà đã ở lại buổi chiều.
9 Ngô tiểu Nặc một giây trước còn chuẩn bị đối tốt với hệ thống, cố gắng không đắc tội nó, giờ đây triệt để xù lông: [Chuyện quan trọng như thế mày không biết thông báo cho ông trước một tiếng sao? Đồ khốn! Tự mày không biết chỉ mở một khu giao dịch, giữ điểm tích phân lại cho ông đây sẽ chết sao?]
Theo nguyên tắc giao dịch của hệ thống, không có tích phân giao dịch, cho dù có dùng giao dịch tệ hay vật tư đổi được đồ giao dịch, đồ giao dịch cũng chỉ có thể ở lại trong không gian thứ nguyên của hệ thống, cho đến khi đủ tích phân giao dịch, mới có thể lấy vật phẩm giao dịch tới thế giới của mình.
10 Bạch vội vã ném lại con mồi, ngửi trong không khí tìm kiếm mùi vị tiểu thuần nhân lưu lại, rồi đuổi theo như một con gió. Nó vừa chạy, vừa hung ác nghĩ, nếu tiểu thuần nhân dám lén nó chạy mất, đợi tìm được nhất định… ừm, đánh gãy chân y.
11 Cuối cùng Ngô Nặc bại thảm dưới ánh mắt băng lam xinh đẹp của đại miêu, đại miêu vừa lòng thỏa mãn ăn một con cá, uống một chén canh lớn thơm ngon, cuối cùng thoải mái nằm trên bãi cát, nhìn từng ngôi sao lúc ẩn lúc hiện trên bầu trời, động một chút cũng không muốn động.
12 Ngô Nặc hoàn toàn không hiểu nổi, rõ ràng một giây trước y còn ôm đại miêu nằm trên giường đá, sao bây giờ đột nhiên xuất hiện ở một… quảng trường vô cùng náo nhiệt?
Quảng trường lót bằng bạch ngọc nổi trên không trung, chín cột lớn màu vàng được điêu khắc hoa văn cổ xưa phức tạp đứng sừng sững quanh quảng trường, cột trụ cao tận mây, giữa quảng trường có một hồ nước thật lớn, trong hồ nước nở đầy các đóa hoa vô cùng xinh đẹp, một ngọn núi lớn quái thạch lởm chởm đứng giữa hồ, trên núi thi thoảng điểm chút màu xanh, đỉnh núi cao nhập tầng mây, sương núi hóa thành thác nước phản phất như từ trên tầng mây đổ thẳng xuống, hơi nước khúc xạ ra một đường cầu vồng thật lớn treo phía trên hồ, mây mù luẩn quẩn, mơ hồ có tiếng nhạc hòa tấu, cả quảng trường như một đài ngọc tiên cảnh trên cửu thiên.
13 Hệ thống tuy hơi lừa đảo một chút, nhưng cá cơm khô hiệu hệ thống thật sự rất ngon, vừa giòn vừa thơm không có mùi khói còn mang theo vị cay thơm nồng, đừng nói Bạch, ngay cả Ngô Nặc kiếp này cũng chưa từng ăn qua cá cơm khô nào ngon như thế.
14 Bạch không có cách nào nấu đồ ăn, nồi đá ba mẹ từng dùng khi còn sống đặt trong góc đã mọc cả rêu xanh, Thủy Sa thỉnh thoảng sẽ đưa chút đồ ăn cho Bạch, bỏ lại vài cái chén gỗ thô sơ, trong chén phủ một lớp bụi dày, rửa sạch rồi vẫn có thể dùng được.
15 Ngô Nặc đã chịu đủ dùng dao đá cắt thịt rồi, vừa nặng vừa cùn, mới rồi cắt mấy miếng thịt kia thôi mà y suýt nữa đã bị trật vai. Dao quân dụng Thụy Sĩ hàng nhái dù có sắc bén, nhưng dù sao chỉ là dao nhỏ, tạm dùng cắt sợi thịt còn được, chặt xương căn bản không thể dùng.
16 Sức lực của thú nhân lớn hơn thuần nhân, nhưng trời sinh ngón tay của thuần nhân đã linh hoạt hơn thú nhân, trời sinh thích hợp làm công việc tỉ mỉ. Giống như hái lượm, đan sọt đeo, cắt da thú vân vân.
17 Lục thật sự là một người rất thông minh hơn nữa năng lực động thủ rất mạnh.
Nhìn qua cần câu đơn giản Ngô Nặc làm, nghe Ngô Nặc nghiêm túc giảng giải nguyên lý của cần câu xong, hắn liền dùng lưỡi câu dây câu Ngô Nặc hữu nghị cung cấp làm một chiếc cần câu.
18 Bộ lạc Hàn Nham, nằm ở đầu kia Hắc Sắc sâm lâm, bộ lạc xây trong một thung lũng đá cỏ dại mọc không nổi, địa thế hiểm yếu dễ thủ khó công. Bộ lạc Hàn Nham là một bộ lạc cỡ nhỏ chỉ có trên trăm người, nhưng lại vô cùng nổi danh gần đó.
19 “Mọi người có cảm thấy sắc trời hình như vừa mới tối đi một chút không?” Không biết tại sao, rõ ràng bầu trời vẫn trăm dặm không mây, thái dương treo cao, Ngô Nặc lại cảm thấy sắc trời hình như vừa mới tối đi một chút.
20 Mẹ cha chị của sư tử con đều là tay săn mồi thiện nghệ, hơn nữa đều là thú nhân được phép có nô lệ, trong nhà có nuôi mười mấy nô lệ.
Khi sư tử con dẫn hai người Ngô Nặc oai nghiêm trở về nhà, Lan đang chỉ huy các nô lệ điều giáo con mồi mới bắt về.