81 Nghe thấy chữ Đàm, Lục Hạo càng tức giận hơn.
Vốn dĩ, hắn đã lừa được trái tim của người đẹp,chuẩn bị cùng Đàm Tinh Tinh đi gặp người lớn hai bên.
Đàm gia tại Bắc Kinh, vô cùng có thế lực, chỉ cần hắn kết hôn cùng cô ta, dù hát hay không cũng không quan trọng.
82 Hôn cô, Lãnh Tử Mặc dùng loại phương thức đặc biệt tuyên bố bản quyền của mình đối với Lạc Tiểu Thiến.
Anh không thích nhìn bộ dáng khóc của cô, hơn nữa càng không thích, thấy cô khóc vì người đàn ông khác.
83 Đáng chết, ở trước mặt anh, tóc cô đều trở lên mẫn cảm.
"Buổi huấn luyện của chúng tôi đã kết thúc, ngày mai được nghỉ!" Cô mở miệng một lần nữa.
Không khí quá ái muội, khiến người ta không biết nói gì, quả thật lúc này cô có chút đần độn.
84 Chuyện đã tới tận bây giờ, cô còn sự lựa chọn nào nữa sao?
Anh muốn cái gì thì phải được cái đó, Lãnh Tử Mặc, anh chẳng phải là người có lòng tham!
Ba trăm vạn, anh cho cô số tiền khá lớn.
85 Vốn tưởng anh sẽ gian xảo từ chối, nào ngờ Lãnh Tử Mặc vẫn như cũ nói một chữ.
"Được!"
Kỳ thật, anh không nghĩ phức tạp như cô tưởng.
Do cô hỏi anh thích ăn món gì, anh liền nói món anh thích mà thôi.
86 Lạc Tiểu Thiến mày cũng thật là, người ta chỉ đánh răng thôi mà.
Trong lòng liền cười nhạo bản thân mình, cô vẫn chưa dám chung sống với anh, nhanh chóng để máy sấy xuống rồi đi ra cửa.
87 Lãnh Tử Mặc hôn, ôn nhu hôn lên môi cô.
Dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng miêu tả lại đôi môi cô, anh hôn rất kiên nhẫn.
Không hề gấp gáp,ăn được món ngon thì phải từng bước nấu nướng,để hát một bài hát hay thì phải khéo léo sửa chữa để nó mượt mà, con gái cũng giống vậy.
88 Anh không bói, chỉ tham lam điên cuồng chiếm giữ lấy cơ thể cô.
Một lần, lại một lần.
. . .
. . .
Cho đến khi cô ngất xủi trong lồng ngực cô.
89 Trên bản nhạc đề ba chữ《Bạch Nguyệt Quang》(Ánh trắng sáng tỏ).
Đây là bài hát về tình yêu của một ca sĩ Hong Kong và Đài Loan - Trương Tín Triết, chẳng qua, bản nhạc đầu tiên đã được anh điều chỉnh một tý, mấy câu anh viết hoa, rõ ràng đã được sửa qua.
90 "Anh có tư cách gì mà nói tôi chả có tư cách để hát, âm nhạc của anh sao?" Lạc Tiểu Thiến kích động từ ghế đứng lên, "Tôi nói cho anh - Lãnh Tử Mặc, đừng tưởng rằng, Anh là đại thần thì có thể vung tay múa chânđối tôi, trên thế giới này mỗi người đều có quyền lợi được hát!"
"Tốt thôi!" Lãnh Tử Mặc xoay người đi hướng ngoài cửa, "Tôi sẽ cho cô cơ hội, nếu như lần này cô có thể qua vòng bán kết thì tôi sẽ nâng đỡ cô!"
"Không cần sự giúp đơc của anh, tôi cùng có thể thắng!" Lạc Tiểu Thiến gào lên.
91 "Được! anh vào đi!"
Lạc Tiểu Thiến giúp anhta mở khóa đi vào.
Một lúc sau, tiếng đập cửa vang lên, cô kéo cửa ra, đồ ăn bên ngoài cửa được tiểu ca lấy từ hộp giữ ấm ra rồi hai tay giữ đưa vào tay cô.
92 Lãnh Tử Mặc nhanh chân đi xuống thang lầu, nhưng Lạc Tiểu Thiến ngồi ở trên ghế không nhúc nhích.
"Tôi còn chưa ăn xong. "
"Tôi đợi cô ở trên lầu!" Anhcũng không dừng, trực tiếp đi lên.
93 Ngón tay anh khiến thân thể cô run rẩy.
"Đừng hòng!"
Cô nhanh chóng lôi tay anh ra, ném đi, tiếp tục nhảy.
Duỗi cánh tay, kéo căng eo, xoay tròn.
94 Mấp máy môi, anh đứng dậy từ trên kệ lấy khăn tắm xuống, duỗi tay vào trong nước rồi ôm cô ra, ngồi trên bồn cầu, anh giúp cô lau khô người, sau đó bế cô ra khỏi phòng tắm, đặt cô trên giường rồi đắp chăn cho cô.
95 Cúp điện thoại, cô một lần nữa đi vào phòng vệ sinh, nhìn về tấm gương thử đủ phương pháp khác nhau, thậm chí lấy cái túi bóng để tháo đồ ra như cách trong tivi đã dậy, nhưng vẫn là khôngcó cách nào lấy dây xích xuống.
96 "Anh Đông tử, ngại quá, radio của chúng ta tạm thời đổi tiết mục, tiết mục của Lục Hạo chỉ có thể hủy"
"Đông tử, cái này, tôi là《 thiểm hôn 》 của đoàn kịch lão Trần, việc mà tôi nói với cậu về khách mời, trước hết cứ tạm hoãn lại nhé.
97 Lạc Tiểu Thiến vừa mới bước ra khỏi thang máy, Hứa Hạ là người đầu tiên tiến tới cười chào đón cô, kéo cô cùng nhau đi vào phòng tập.
"Tiểu Thiến, tớ nói với cậu!" Hứa Hạ ôm cánh tayLạc Tiểu Thiến, "Với thực lực của cậu thì dễ dàng có thể vào trận chung kêt, đến lúc đó, cậu hoàn toàn trở thành một minh tinh rồi!"
Lạc Tiểu Thiến cười khẽ nói, "Tớ làm gì có thực lực chứ, chỉ có cách làm cô gắng luyện tập thôi!"
Một bên, thang máy vừa mới tới thì Thẩm Tâm Di và mấy người bạn của cô ta vừa đi ra, thấy mấy người họ, hừ một tiếng rồi cùng mấy người bạn đi trước.
98 Rất nhanh, bản thống kê đã hoàn thành, Lâm Lạc Thi lạnh nhạt nhìn Hứa Hạ cùng Lạc Tiểu Thiến, lạnh lùng nói, "Hai người các ngươi đừng nói với tôi là vẫn chưa chuẩn bị tốt đấy chứ!"
"Chúng tôi đã sớm chuẩn bị tốt rồi!" Hứa Hạ lớn tiếng nói, "Tôi muốn hat bài《 trở về 》!"
《trở về 》là một giọng nam chính trong một ban nhạc thể hiện, nếu do nữ biểu diễm thì là một điều rất khó khăn vì âm vực rất lớn nên đây thế nên rất khó.
99 Xe buýt trở thành viên đi một mạch ba vòng thành phố rồi đến trung tâm biểu diễn.
Trung tập biểu diễn này của tập đoàm Đế Thị, mười phòng lớn nhất là nơi tổ chức các sự kiện hay để biểu diễn, bên trong có tổng công hơn sân khấu to nhỏ, phòng lớn nhất để biểu diễn cũng ở nơi này.
100 “Không được!để tớ tìm cô ta nói rõ"Hứa Hạ đang muốn đi tìm Lâm Lạc Thi để tranh luận trái phải.
"Không cần đi!"Lạc Tiểu Thiến vội giữ chặt cô lại, "Trứng chọi đá!"
Nếu như nói cô ngẫu nhiên rút phải số 1, nhưng tấm tờ tiết mục này rõ ràng chỉ ra là có người cố tình gây khó dễ cho cô
.