21 Bên trong bến tàu điện ngầm
Lạc Tiểu Thiến thở gấp chạy vào xe điện ngầm.
Vừa tốt, vừa kịp lúc, chậm một chút nữa chính là giờ tan làm. Ai cũng biết giao thông của Bắc Kinh lúc kẹt xe, cô không muốn sẽ chen lấn trong xe điện ngầm
Tìm một chỗ trống ngồi xuống.
22 "Ba phút, ba phút là xong. " Hứa Hạ nhìn cô cười, kéo Lạc Tiểu Thiến vào phòng hoá trang sau hậu trường, vừa giúp cô trang điểm vừa an ủi cô "Tiểu Thiến, cậu đừng nghe cô ta nói vớ vẩn, mình nói cho cậu hay, nếu cậu thực sự đi, mình chắc chắn Tiểu dạng sẽ vì lôi kéo cậu àm tang lương cho cậu ngay, cậu là vai chính của Kim Cung này mà!”
Ba phút sau, Lạc Tiểu Thiến mang tóc giả cùng trang sức trang nhã, kèm theo trang phục biểu diễn giá rẻ được mua ở khu chợ trời lên khán đài.
23 Lâm Thiếu Thông nhíu mày, “Cô uống thay cô ta, cô là gì mà muốn uống thay cô ta, cô muốn uống thì uống cái này đi!”
Hắn nâng tay lên ném thẳng chai Chivas trong tayvào tay Hứa Hạ.
24 Lồng ngực người đàn ông này có mùi hương chocolate nhàn nhạt, giống như đã từng quen biết.
“Mẹ kiếp, ai, ai dám đánh ông?” Lâm Thiếu Thông vừa chửi bậy vừa từ trên mặt đất đứng lên, nhìn thấy mặt người giúp Lạc Tiểu Thiến, gương mặt hung dữ tàn ác lập tức biến thành nụ cười lấy lòng, “Anh Tử Mặc, sao anh lại ở chỗ này…”
“Cút” Lãnh Tử Mặc lạnh lùng phun ra một chữ.
25 "Không có cách khác, anh là con trưởng mà còn bỏ chạy , ba vì muốn Lãnh gia có người thừa kế, mỗi ngày đều hối en kết hôn, anh nói đi, em ở nơi đó toàn là đàn ông, em đi đâu tìm người kết hôn đây!" Lãnh Tử Nhuệ dựa qua đây, đụng đụng cánh tay hắn đầy mờ ám, "Em thấy cô gái lúc nãy cũng không tệ, nếu không, anh giới thiệu cô gái ấy cho em đi!"
"Cô ấy là của anh!" Lãnh Tử Mặc bá đạo nói.
26 Lạc Tiểu Thiến cảm thấy rất thất vọng, nhưng vẫn cố gắng nở một nụ cười trên gương mặt, "Cậu nói rất đúng!"
Gia đình của Hứa Hạ ở thành phố này, nếu như bị thất nghiệp thì cũng không cần phải lo đến bữa ăn, nhưng hoàn cảnh của cô bây giờ đến bữa ăn còn bữa có bữa không, làm sao mà cảm thấy lạc quan lên được.
27 Ngải Lâm để bút xuống bản hợp đồng, "Tôi đang bận, cho nên chúng ta liền nói ngắn gọn, đây là bản hợp đồng có thời hạn năm năm, trong bản hợp đồng, chúng tôi sẽ cung cấp bao gồm đào tạo, sáng tác nhạc.
28 "Tốt!" Lạc Tiểu Thiến gật đầu đồng ý.
"Tôi có việc, nên phải đi trước!" Ngải Lâm đứng lên, đi tới vỗ vỗ vai cô, rồi mới xoay người rời đi.
Ngải Lâm vừa mới đi, Hứa Hạ đã gọi điện thoại đến, đầu điện thoại bên kia, cô gái này hình như có gì đó rất hưng phấn giống như trúng được phần thưởng năm tram vạn vậy.
29 Cửa thang máy vừa mở ra, có hai cô gái cùng nhau ra khỏi thang máy, ở hành lang đã có sẵn mấy người thanh niên và cô gái trẻ tuổi đang chờ, có vẻ như bọn họ cũng giống như bọn cô, đều đã vượt qua cuộc thi tuyển.
30 Không thể nào từ chối hôn, cho thấy đây là một cuộc tấn công rất mạnh mẽ.
Dây dưa hôn lên môi cô, anh không khách khí nhấm nháp sư tươi mát và ngọt ngào của cô, một bàn khác theo thói quen hướng đến áo T-shirt của cô.
31 Đi xuyên qua phòng làm việc, Lãnh Tử Mặc ôm ngang người cô từ ngoài sảnh lớn đi vào trong gian phòng nghỉ.
Lạc Tiểu Thiến chỉ cảm thấy đầu cô vừa kề lên gối, anh đã không chút do dự hôn lên môi cô.
32 Đặt cô vào bồn tắm lớn, Lãnh Tử Mặc cẩn thận điều chỉnh nước ấm, mở ra vòi nước.
Cô chỉ dám quay mặt sang một bên, không dám nhìn anh, tuy rằng cùng anh chung đụng không chỉ một lần, nhưng chính cô vẫn là không dám nhìn thân thể anh.
33 “Cám ơn!” Cô nhỏ giọng nói cảm ơn, đón lấy cốc nước, đem thuốc hạ sốt uống vào.
Anh lấy cốc nước, hướng túi xách bên giường hất hàm.
“Mặc quần áo, đi ăn cơm!”
Ngữ khí vẫn mệnh lệnh như cũ, người đàn ông này, đã có thói quen ra lệnh.
34 Cảm giác được ngón tay của anh lơ đãng mà xẹt qua da thịt khiến Lạc Tiểu Thiến toàn thân tóc gáy dựng lên.
Cái tên này, sẽ không lại nghĩ…. cái kia đi?!
“Cái kia….
35 Cô chán ghét cái loại khí thể muốn khống chế hết thảy này của anh, bước xuống xe, Lạc Tiểu Thiến xoay người rời đi.
Đi mấy bước, lại dừng chân, xoay người đi lại chỗ cũ, chui vào trong xe, cô quỳ trên ghế, đưa môi qua, trên môi anh hôn nhẹ một cái.
36 “Tiểu Hạ!” Lạc Tiểu Thiến vội vàng giữ chặt cô.
Lần đầu đến công ty liền đánh nhau, chắc chắn sẽ để lại ấn tượng xấu, cơ hội lần này không dễ tới, Lạc Tiểu Thiến không muốn Hứa Hạ vì mình mà ảnh hưởng đến tiền đồ.
37 Xoay mặt, nhìn Đông Á cùng Sanni đứng bên cạnh, Ngải Lâm khẽ mỉm cười, “Bây giờ, xin giao lại cho hai vị!”
Hai người, đồng thời khẽ gật đầu.
Ngải Lâm đi ra khỏi phòng tập, Đông Á liền cất bước đi tới trước mặt mọi người.
38 Hứa Hạ lập tức phối hợp nói tiếp, “Mình nói cho cậu Tiểu Thiến à, cái loại phẫu thuật thẩm mỹ này có cho thêm tiền mình cũng không làm, chẳng may ngày nào đó bị ngã một cái, thành một bên to một bên nhỏ, không phải bị giữa A và C sao, biến thành anh hùng bút chì, như vậy thật đáng tiếc nha.
39 “Thực xin lỗi!” Tắt máy điện thoại di động, Lạc Tiểu Thiến xoay người đi đến bên tường.
“Chị Tiểu Lạc, không phải chỗ đó, là ở phía trên kia!” Một người của Thẩm Tâm Di cười lạnh nhắc.
40 “Chiều hôm qua, 《Hoa Hạ thần tượng》đưa ra tin tức quảng cáo cuối cùng, năm mươi người, chỉ cậu chiếm hẳn một phút!” Hứa Hạ xem mặt cô như có dấu hỏi, “Tiểu tổ tông, đừng nói với mình, cậu không có thấy?”
Buổi chiều ngày hôm qua?
Cô bị người nào đó giày vò đến sức cùng lực kiệt, về nhà nằm lên gối đầu liền ngủ, làm gì có thời gian xem tin tức quảng cáo.