1 Người xưa nói: Một loại gạo nuôi trăm loại người
Người xưa lại nói: Một năm có 365 ngày
Người xưa còn nói: 365 nghề, mỗi nghề đều có trạng nguyên (người tài)
Lúc nhỏ, cô thường ngắm tấm biển gỗ đen đã lâu năm với câu đối phát sáng trên cửa lớn.
2 Lúc giữa trưa.
Thời tiết rất nóng, nóng đến nỗi khiến người ta nóng nảy bực bội, hơn nữa càng khiến cho cô khó chịu, thế nhưng trong cái ngày vừa nóng nực vừa buồn chán, vậy mà dưới mặt trời chói chang lại gặp kẹt xe không thể động đậy.
3 Sai rồi.
Buổi sáng ngày thứ hai lúc 10 giờ, La Lan lập tức phát hiện cô thật sự quá sai lầm, đặc biệt là lúc bị anh ta đầu độc sau một tiếng đồng hồ trước máy tính.
4 Nhìn những căn nhà ở bên dưới, cô buồn chán nhìn dòng người đi lại trên phố giống như kiến, không hiểu sao cảm thấy có chút buồn cười.
Ở nơi cao như vậy thật không tệ, giống như thượng đế địa vị trên cao.
5 Nơi nào đây?
Cô chớp chớp mắt, nhìn chăm chăm vào khoảng tối trước mắt, ba giây sau,cô nhờ vào ánh sáng lờ mờ của đèn trên tường để nhìn xung quanh, mới lấy lại được ý thức.
6 Nghe giọng nói lắp bắp của cô ấy, La Lan gần như có thể nhìn thấy được cô gái đó đang cuộn rối dây điện thoại, cả mặt đỏ bừng, bộ dạng hoảng loạn hết cách.