1 Nơi này là chỗ nào? Tử Tô mê muội nhìn xung quanh, nàng tại sao lại ở đây? Nàng không phải là đang ngủ sao? Nhưng mà nàng nhìn trên người mình đang mặc áo ngủ khiêu gợi, đi chân đất, mái tóc dài cuộc tở sau gáy.
2 “Ôi……” Tử Tô nặng nề nhướng mí mắt lên, làm sao mà mình ngủ một giấc mê mệt dài đến như vậy? Nhưng sao cả người đều mỏi mệt, nàng định vươn vai,nhưng vừa mới cử động thắt lưngđau đến nghiến răng nghiến lợi.
3 “Cái gì, tôi, tôi mang thai?” Tử Tô cầm lấy tờ giấy xét nghiệm khiếp sợ vô cùng, nàng há hốc miệng, không dám tin nhìn gương mặt bình thản của vị bác sĩ.
4 Ở bên cạnh những thiết bị siêu âm, nàng ôm bụng leo lên trên giường, lộ ra bụng nàng thật to. Trời ạ, nàng vừa rồi cũng phát hiện, rất nhiều phụ nữ có thai cũng chưa lớn như nàng vậy, thoạt nhìn nàng thật sự như là sắp sinh.
5 Nàng đã sinh. Nàng hoảng sợ phát hiện, sau khi trải qua thời gian một năm 12 tháng, nàng rốt cuộc đã chờ được đến lúc sinh sản, nhưng mà giữa đêm hôm tối đen thế này nàng lại đau bụng vô cùng.
6 Tô không dám hé răng, sợ kinh động đến vật nhỏ bé đó, vừa rồi nàng đã thương tâm khổ sở, thậm chí đã hoảng sợ, rốt cuộc hạ quyết tâm, mặc kệ nàng sinh ra là cái gì, mặc kệ Bảo Bối của nàng bộ dạng thế nào, cũng là do nàng mang thai mười hai tháng mới sinh ra, vật nhỏ bé đó ngồi dậy, từ từ lộ ra cái đầu, sau đó là một thân hình nhỏ bé.
7 Cái này, nàng không dám đi bệnh viện, cũng may mắn là không đi, nói cách khác, nàng nếu sinh ra một quái thai như vậy, không đem rồng Bảo Bối của nàng bắt đi làm thí nghiệm mới là lạ.
8 Nam Hải, trongLong Cung. Long Duệ ngồi ở trên ngai rồng của mình, bên cạnh có một nữ tử ăn mặc vô cùng quyến rũ dựa sát vào mình hắn, nàng kia cười duyên dáng đút trái nho vào miệng hắn“Long Vương, ngài định khi nào thì mới có thể lập phi a?” N xinh đẹp kia nũng nịu nói, giọng nói ngọt như mật làm người ta thoải mái, lại mềm nhũn dựa vào trong lòng hắn, làm người ta hận không thể leo lên trời cao hái trăng sao để tặng cho nàng.
9 “Long Vương, phát sinh chuyện gì?” Nàng kia chật vật không chịu nổi, trong lúc nghiêng ngả lảo đảo gặp Long Duệ trở về, vội vàng bước đi lên, kinh hồn chưa định hỏi.
10 Tử Tô buồn bã, nàng đã nghỉ sanh ba tháng, nếu không đi làm, vậy nàng làm sao nuôi sống tiểu Bảo Bối a. Nhưng nếu nàng đi làm, Bảo Bối ai chăm sóc? Hắn sẽ không có cơm ăn.
11 “Long Duệ, chúng ta đã điều tra được. ”Long Trạch cùng Long Dịch, Long Triệt đồng loạt đi vào Nam Hải Long Cung, hưng phấn nói với nam nhân đang ngồi trên Long ỷ đầy khí thế.
12 Tử Tô thề, từ nay về saunàng không bao giờ ăn tôm, cua cá gì nữa, ngoài ra con có tất cả những vật gì thuộc dưới nước. Nàng đã thấy bọn tôm cá biến thành hình người, suy nghĩ kĩ lại, nghĩ đến trước kia mình đã ăn tôm cua cá, thật tình có cảm giác buồn nôn như nàng đã ăn thịt người vậy“Mẫu hậu, ngươi bọn họ làm tốt hay không tốt?” Tiểu Long Nhi thấy nàng ngẩn người, từ không trung bay xuống dưới, dụi dụi vào trong lòng của nàng, nũng nịu hỏi.
13 Hôm nay, Tử Tô đang ngủ trưa, không biết ngủbao lâu, khi nàng mông mông lung lung tỉnh lại, phát hiện trong phòng im ắng, bên người cũng không có bóng dáng của tiểu bảo bảo.
14 Tiểu Long Nhi chạy tung tăng về phía biển, biển chohắn cảm giác rất quen thuộc, dường như mới được tăng thêm nguồn sức sống vậy, đến biển hắn có cảm giác như đã về được đến nhà.
15 “Tiểu Long Nhi, con là tiểu thái tử của LongVương nào?” Long Duệ thấy hắn cảm thấy thật sự là rất thân thiết, trên mặt không tự giác trở nên đầy hòa ái dễ gần.
16 Lúc này, trên bờ Tử Tô vô cùng sốt ruột, nàng đợi mãi mà vẫnkhông thấy Tiểu Long Nhi trồi lên, hơn nữa hắn lặn xuống biển đã lâu lắm rồi, nàng vừa lo lắng“Các ngươi đi xem, Bảo Bối của ta sao đến giờ còn không trở về?” Sốt ruột nàng đi tới lui mãi trên bờ biển, nhìn xung quanh, nàng rốt cuộc kiềm chế không được nội tâm kinh hoảng, quay sang nói với bọn tôm binh vẫn đi bên cạnh nàng.
17 Long Duệ mang theo Tiểu Long Nhi cùng một đám tôm binh từ đáy biển Long Cung hướng mặt biển bơi đi, khivừa gần đến mặt biển, bọn họ mới toàn bộ hóa thành hình người, lén lút bơi lên bờ.
18 Tử Tô nhìn xem người đàn ông đang đi theo sát phía sau, nàng không rõ hắn vì cái gì muốn đi theo, vài lần nàng đều rất muốn hỏi, nhưng là gặp Tiểu Long Nhi không lên tiếng, tự mình đành nén xuống vậy, rốt cuộc một lát sau không thể nhịn được nữa.
19 Tử Tô đã từng gặp qua da mặt dày, nhưng chưa từng gặp người nào có da mặt dày đến đạn bắn cũng không thủng, nam nhân này nếu đem so với tường đồng vách sắt còn chắc chắn hơn, mặt dày mày dạn chẳng biết xấu hổ nam nhân.
20 “Cô kia, bổn vương đói bụng, bổn vương muốn ăn cơm. ” Nàng vừa cho Tiểu Long Nhi ăn no, đặt hắn nhẹ nhàng nằm ở trên giường thoải mái ngủ, mới vừa đi ra khỏi phòng, Long Duệ liền cao ngạo ra lệnh cho nàng.